Tác phẩm đoạt giải

Tác phẩm đoạt giải

Chương 32

03/10/2025 10:22

Vì vậy, khi Tô Doãn Trung đùa rằng đã sớm viết tên Triệu Sơ lên giấy chứng nhận nhà đất, Triệu Sơ liền trừng mắt nhìn anh một cái, mấy ngày liền không thèm nói chuyện.

Sau này, Triệu Sơ vẫn thường xuyên lui tới nơi này. Với cô, đến đây chẳng khác nào đi nghỉ dưỡng. Cô thích ngồi phơi nắng bên khung cửa kính từ trần đến sàn. Nhưng trời đã tối, không còn ánh dương. Thế mà Triệu Sơ vẫn ngồi trên chiếc ghế bập bênh mà Tô Doãn Trung đặc biệt m/ua cho cô. Con người cô là vậy, không phơi được nắng thì phơi trăng cũng được.

Kim đồng hồ chỉ đúng mười giờ. Đường Tống hút hết điếu này đến điếu khác, cuối cùng hộp th/uốc cũng rỗng. Cuốn sách trong tay Triệu Sơ đã lật đến trang nào không rõ. Cô biết Đường Tống có điều muốn nói, chỉ là đang lưỡng lự không biết mở lời thế nào. Triệu Sơ chẳng động viên, mặc anh ta tự mày mò tìm cách diễn đạt.

Đường Tống ngồi xuống chiếc ghế mây màu nâu đối diện - thứ đồ nội thất chẳng hợp phong cách ngôi nhà nhưng lại hòa hợp lạ kỳ với chiếc ghế bập bênh của Triệu Sơ. Giữa hai chiếc ghế là bàn tròn bằng mây, trên bày đĩa snack cay, kẹo, thạch rau câu, kẹo cuốn sơn tra... Hiển nhiên Tô Doãn Trung không dùng những thứ này.

"Uống nước không?" Triệu Sơ hỏi khi thấy Đường Tống mấp máy môi. Cô nghĩ có lẽ anh ta hút nhiều th/uốc quá, cổ họng khản đặc.

Đường Tống gật đầu. Nhưng Triệu Sơ chẳng có ý định đứng dậy lấy nước. "Vậy tự đi lấy đi, tiện thể pha cho tôi ly nữa. Cảm ơn." Giọng điệu hết sức đương nhiên.

Đường Tống lẩm bẩm: "Lịch sự đấy." Rồi đứng dậy rót hai ly nước, đặt một ly trước mặt Triệu Sơ.

Triệu Sơ x/é một gói kẹo sơn tra, nhai ngấu nghiến rồi uống ngụm nước, chau mày. Cô đứng dậy xỏ dép lộp cộp ra tủ lạnh, lục lọi một hồi lấy ra chiếc bánh gatô. Thao tác thuần thục lấy đĩa và dĩa, cô chia cho Đường Tống một miếng nhỏ còn mình ôm nguyên phần bánh to đùng ăn ngon lành. Mỗi miếng ăn vào, đôi mắt cô lại híp lại đầy khoái chí.

Theo lời Hứa Chi, Triệu Sơ ăn nhiều hơn trâu, ngủ ngon hơn lợn, ngày nào cũng tràn đầy năng lượng như vừa tiêm th/uốc kí/ch th/ích. Đường Tống hoàn toàn đồng ý - chưa từng thấy người phụ nữ nào ăn khỏe như cô, nhưng cũng chưa gặp ai dễ hài lòng với cuộc sống đến thế.

Đường Tống cầm lấy điếu th/uốc cuối cùng. Chiếc bật lửa kim loại trong tay anh tách tách lên xuống. Bực bội vuốt mái tóc rối, anh nhìn Triệu Sơ vẫn điềm nhiên ăn bánh. "Cảm ơn." Lời cảm ơn bất chợt vang lên không đầu không cuối.

Triệu Sơ nghiêm túc nhìn Đường Tống, đặt đĩa bánh xuống bàn: "Đường Tống, Tô Doãn Trung đã lâu lắm rồi không như thế. Hôm nay đột nhiên lại vậy, anh biết lý do không?"

Đường Tống đảo mắt quan sát khuôn mặt thành thật của cô gái, không tìm thấy dấu vết giả tạo nào. Ánh mắt Triệu Sơ trong veo như thể không giấu giếm bí mật nào.

"Hôm nay Hứa Chi tổ chức buổi này chẳng phải để mai mối cho em sao? Tôi với Doãn Trung chỉ là khách mời cho đủ số. Biết thế đã không tới làm gì cho mệt." Giọng Đường Tống đầy bực dọc.

"Sao nào?" Triệu Sơ hỏi lại ngây thơ.

Tức gi/ận bùng lên, Đường Tống quát: "Sao ư? Chuyện hôn nhân của em cần cô ta lo? Muốn lo sao không lo sớm? Hơn nữa, em muốn kết hôn thì thiếu gì người? Ngay trước mắt đây chẳng phải có người rồi sao? Ai có thể tốt với em hơn Tô Doãn Trung? Lẽ nào Ngô Chuyết Ngôn đó sẽ tự tay làm bánh cho em? Giặt quần áo, nấu cơm cho em? Dạy em trượt tuyết, bơi lội? M/ua nhà tậu xe cho em? Cố gắng ki/ếm tiền chỉ để em muốn ăn gì cũng được?"

"Thì sao chứ?" Triệu Sơ như đổ thêm dầu vào lửa.

"Triệu Sơ! Em không có trái tim sao? Em giả ngây hay thật ngốc? Không nhìn ra Doãn Trung thích em sao?"

Danh sách chương

5 chương
03/10/2025 10:26
0
03/10/2025 10:24
0
03/10/2025 10:22
0
03/10/2025 10:17
0
03/10/2025 10:15
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận

Đọc tiếp

Đăng nhập để đồng bộ lịch sử trên nhiều thiết bị

Bảng xếp hạng

Top ngày

Bình luận
Báo chương xấu