Thể loại
Đóng
123
@456
Đăng xuất
- TocTruyen
- Mèo nhỏ thích ăn Quýt
- Lỗi Lầm
- Chương 7
Nhưng hắn vẫn không kìm được mà mở lời.
"Nhiên Nhiên, anh thật lòng c/ầu x/in em tha thứ."
"Người xưa đã nói 'Biết lỗi mà sửa, điều thiện nào lớn bằng'..."
Mấy ngày trước nghe bà chủ nói chuyện tâm linh, bà ấy bảo "Kiểm soát được cơn nóng gi/ận là cảnh giới tu dưỡng".
Vậy thì coi như tôi vô tu dưỡng vậy.
Bởi tôi thật sự muốn ch/ửi người.
Xe tôi gọi còn mười phút nữa mới tới.
Chắc đủ thời gian tôi m/ắng Thẩm Từ thêm trận nữa.
Tôi thờ ơ hỏi: "C/ầu x/in tha thứ? Anh lấy gì để c/ầu x/in?"
Thẩm Từ gật đầu liền, mặt đầy thành khẩn: "Phỉ Nhiên, chỉ cần em chịu tha thứ, anh làm gì cũng được."
"Anh lấy công ty cầu hôn em, được không?"
"Ở bên em, anh cảm thấy mình thật ưu tú, cũng là nhờ em khích lệ anh mới từng bước phát triển sự nghiệp."
"Tin anh đi, công ty trong tay em nhất định sẽ vượt xa anh."
Xem ra Thẩm Từ đã đem tất cả tài sản trao cho tôi.
Nhưng tôi nghe nói công ty hắn đang gặp nhiều vấn đề.
Do thiếu kiểm soát chất lượng, sản phẩm mới ra thị trường gặp sự cố nghiêm trọng.
Nhiều khách hàng phàn nàn trang phục bung chỉ, mặc bị dị ứng.
Có thể thấy rõ doanh thu cửa hàng của Thẩm Từ sụt giảm, bị chỉ trích dữ dội.
Theo tôi suy đoán, thiệt hại không nhỏ.
Cộng thêm việc trước đây chuyển nhượng cổ phần của tôi, số vốn lưu động của hắn chắc không còn nhiều.
Một khi đ/ứt vốn, công ty thật sự diệt vo/ng.
Nhưng có lẽ thất bại thương trường lại thành công tình trường.
Trì Tĩnh Thư bất ngờ ra tay giúp đỡ Thẩm Từ.
Cô ta dùng tài khoản vài nghìn follower tự mình quảng bá cho hắn.
Tiếc thay, cô ta đ/á/nh giá quá cao sức hút của mình.
Bài đăng Weibo chẳng tạo được chút sóng gió.
Tôi nhếch mép: "Sao anh nghĩ tôi muốn tiếp quản công ty sắp phá sản?"
"Và tại sao anh tưởng tôi cần một kẻ ba phải như anh?"
Ánh mắt Thẩm Từ thêm đ/au đớn.
Hắn nhìn tôi chằm chằm như chú chó hoang bị bỏ rơi.
"Bị ngoại hình cô ta mê hoặc, anh thừa nhận mình hời hợt."
"Nhưng cô ta mới là thủ phạm, đúng không?"
"Anh đã nhắc nhiều lần với cô ta rằng anh có bạn gái là em. Anh yêu em nhất. Nhưng cô ta vẫn tìm cách tiếp cận."
"Cô ta quen làm kẻ thứ ba, rất biết cách phá hoại mối qu/an h/ệ người khác, thật đê tiện."
"Anh luôn tỉnh táo, cô ta không ảnh hưởng được anh."
"Phỉ Nhiên, đừng để cô ta ảnh hưởng đến em, được không?"
16
Từng lời Thẩm Từ đều ngoài dự tính của tôi.
Tôi tưởng hắn đã quên hết những hy sinh của tôi.
Hóa ra hắn chưa từng quên.
Tôi cũng tưởng Trì Tĩnh Thư trong lòng hắn là đóa hoa nhài tinh khiết.
Nhưng hắn cũng có thể tà/n nh/ẫn dìm cô ta xuống bùn.
Tôi vuốt lại mái tóc bị gió thổi rối, thong thả nói: "Anh tỉnh táo?"
"Nhưng theo tôi thấy, người tỉnh táo sẽ không đi trên dây."
"Một khi ngã xuống, chính là tình cảnh hôm nay."
"Thẩm Từ, anh đã thất bại rồi."
Thẩm Từ đờ người.
Như có bàn tay vô hình siết cổ hắn.
Vài giây sau, hắn khó nhọc thốt: "Anh thật không thể thích Trì Tĩnh Thư. Nếu em biết con người cô ta, em sẽ hiểu!"
"Anh điều tra rồi. Bạn trai cũ cô ta toàn là đại gia tỷ phú."
"Cô ta lăn lộn mấy năm trong giới đó vẫn không có danh phận, bỏ Thượng Hải về đây tìm người đàn ông thật thà kết hôn."
"Đúng lúc cô ta gặp anh."
"Thấy anh đối tốt với em, cô ta nghĩ anh cũng sẽ đối tốt với mình nên mới muốn cư/ớp anh."
"Sao anh để cô ta được toại nguyện? Loại người bị chơi bẩn như cô ta đâu xứng làm vợ chính thức!"
Thẩm Từ từng chữ đanh thép.
Như thể bữa tối khiến chúng tôi chia tay hoàn toàn do Trì Tĩnh Thư phá đám.
Lý do hắn hạ thấp cô ta.
Chỉ vì nghĩ tôi coi đàn ông như chiến lợi phẩm đính trên vương miện.
Trận chiến này mang tên: Giành lại tên khốn từ tay tiểu tam.
Tiếc thay, tôi không có sở thích lục thùng rác.
Tôi chỉ thấy buồn cười.
"Anh thấy cô ta không xứng làm vợ, sao còn dẫn đi ăn tối?"
"Vì anh nghĩ người khác chơi được cô ta thì mình cũng được, đúng không?"
Thẩm Từ ngớ người.
Mãi sau mới kịp phủ nhận: "Không phải! Anh chỉ..."
"Phỉ Nhiên, cả đời dài lắm."
"Anh không cam tâm chỉ có mình em."
"Nhưng em yên tâm, sau khi cưới anh sẽ không bậy bạ."
Đôi mắt hắn chẳng còn chút tình xưa.
Chỉ toàn xa lạ.
Lạnh đến thấu xươ/ng.
Tôi cúi đầu mở điện thoại, gửi cho Trì Tĩnh Thư đoạn ghi âm vừa rồi.
"Tôi bỏ rồi. Cô tự xử."
Vốn chỉ phòng khi hắn nói lời khó nghe.
Không ngờ lại có công dụng mới.
Sắc đẹp khi kết hợp với gia thế hay trí tuệ đều là lá bài át chủ bài.
Nhưng đơn đ/ộc thì là ván bài thua.
Trì Tĩnh Thư thuộc dạng thứ hai.
Cô ta hưởng mọi đặc quyền xã hội dành cho gái đẹp.
Nhưng cũng đối mặt với mọi cám dỗ.
Tấm thẻ thông hành nhan sắc đưa cô ta vào thế giới xa hoa.
Tiếc thay những người cô ta gặp toàn kẻ bạc tình.
Thế nên Thẩm Từ lọt vào tầm ngắm.
Thỏa mãn tiêu chuẩn "tìm người thật thà, cơm canh đạm bạc, bình yên cả đời".
Nhưng cô ta thật kém thông minh.
Nếu cư/ớp được người đã có bạn gái mà còn tự mãn.
Thì quả đúng Trì Tĩnh Thư khổ sở tình trường là tự chuốc lấy.
Tôi đã làm gương rõ ràng.
Loại người này nên vứt vào thùng rác.
Cô ta lại xem như báu vật.
Hy vọng đoạn ghi âm này giúp cô ta tỉnh ngộ.
Còn việc cô ta có vì "yêu" sinh h/ận, lợi dụng thân phận người mẫu của Thẩm Từ để phản đò/n?
Chương 7
Chương 10
Chương 9
Chương 6
Chương 6
Chương 9
Chương 6
Chương 8
Bình luận
Bình luận Facebook