Thể loại
Đóng
123
@456
Đăng xuất
【Đúng vậy, người chơi nào nói câu đó sẽ bị nữ q/uỷ bắt đi, phần lớn đều ch*t hết.】
【Hắn ta biết cô nàng rất thích chàng trai kia, dù ai trong hai người nói câu ấy với nữ q/uỷ cũng đều ch*t.】
【Tôi xem qua bí kíp, cách đúng là tìm đủ đạo cụ trong khách sạn rồi nói với nữ q/uỷ sẽ giúp hắn cưới lại chú rể. Sao Tô Ngọc Đình không mách chị ấy cách này?】
Tôi nhìn gương mặt tươi cười của Tô Ngọc Đình, cảnh giác hỏi:
"Làm sao tôi biết cô không lừa tôi?"
Tô Ngọc Đình rút ra tờ giấy:
"Đây là đạo cụ khế ước. Có thể kiểm chứng."
Tôi sờ vào đạo cụ, x/á/c nhận lời cô ta nói là thật.
【Cô nàng tuy thông minh nhưng chưa đủ tinh. Tô Ngọc Đình đúng là không nói dối, chỉ là giấu đi hậu quả có người phải ch*t.】
【Toi rồi, có đạo cụ này làm chứng, cô nàng tin chắc cứng rồi.】
Tô Ngọc Đình nhìn bóng lưng tôi kéo Bạch Vũ đi xa, khóe miệng nhếch lên nụ cười mỉa mai:
"Chị gái tốt của em à, hy vọng đây không phải lần cuối chúng ta gặp nhau."
Cô ta hớn hở đến trước mặt Lý Uy, nắm ch/ặt chiếc lược trong tay, tay kia kéo ống tay áo anh ta:
"Anh Uy, em có tin tốt..."
Lý Uy mệt mỏi né tránh:
"Đình Đình, ta phải vào khách sạn tìm đạo cụ đối phó Cô dâu áo đỏ tối nay."
"Tối nay ta đi theo tuyến giúp nữ q/uỷ cưới lại chú rể."
Ở phía khác, tôi và Bạch Vũ trở về phòng. Đúng như lời Tô Ngọc Đình, trong phòng đã đặt sẵn bộ trang phục chú rể m/a.
Bạch Vũ vừa với tay định cầm trang phục liền bị tôi chặn lại:
"Khoan đã!"
Anh ngơ ngác nhìn tôi:
"Sao thế?"
Tôi ngượng ngùng nhìn anh. Lẽ nào nói tôi không muốn anh đóng vai chú rể m/a? Dù đối tượng là nữ q/uỷ, nhưng thứ sở hữu đáng ch*t này...
Tôi ấp úng:
"Hay để tôi đóng đi? Biết đâu nữ q/uỷ thích con gái?"
"Nhưng trong truyện cô ta thích đàn ông mà?"
Tôi nghẹn lời. Đang căng n/ão suy nghĩ, bỗng thấy khuôn mặt Bạch Vũ áp sát:
"Hay có ai đang gh/en, mà lại gh/en với cả một nữ q/uỷ?"
Mặt tôi đỏ bừng như mặt trời lúc hoàng hôn.
"Hôm qua có người lén sờ cơ bụng lúc anh ngủ."
Tôi c/âm như hến.
"Thời buổi này không chỉ có l/ưu m/a/nh nam mà cả nữ l/ưu m/a/nh nữa à?"
"Đây là lần đầu tiên có người sờ cơ bụng anh."
"Cô không nên chịu trách nhiệm sao?"
Tim tôi đ/ập thình thịch:
"Trách nhiệm kiểu gì?"
"Lấy nhau nhé?"
Còn gì bằng!
"Đừng hối h/ận đấy."
Trong ánh mắt kinh ngạc của Bạch Vũ, tôi đẩy anh ngã lên giường, hôn một cách tham lam. Dù là ban ngày, chuyện lãng mạn vẫn cứ diễn ra.
Mưa tạnh mây tan, tôi chậm rãi châm điếu th/uốc. Nói ra câu ngọt ngào nhất đời:
"Sau này thịt bò khô của anh, em bao."
Bạch Vũ đắm đuối nhìn tôi:
"Anh đợi câu này lâu rồi."
Tôi hạnh phúc nâng niu ngọc bội trên cổ - kỷ vật duy nhất mẹ để lại. Mẹ ơi, thấy không? Giỏi một nghề quả không thừa. Con dùng nấu nướng dụ được chồng đẹp trai rồi.
Chợt nhớ tới bản tối:
"Tối nay Cô dâu áo đỏ tới thì làm sao?"
"Anh có cách."
Tôi sốt ruột kéo tay áo anh:
"Em không cho anh cưới cô ta!"
Bạch Vũ dịu dàng hôn má tôi:
"Tiếc anh đến thế à?"
Tôi gật đầu lia lịa:
"Hãy trốn như hôm qua đi, đừng tiếp xúc nữ q/uỷ. Dù sao em cũng có đạo cụ thông quan rồi."
Tôi cười đầy ẩn ý, rút từ tay áo ra một... hai... năm... hai mươi mấy chiếc lược.
"Bà lão hôm qua nhiệt tình quá, ăn một đĩa lòng lại tặng một lược. Tích cóp được cả đống này."
Bình luận cười rần rần:
【Trời ơi, phát hết số lược này đủ cho toàn bộ người chơi thông quan!】
【Bà lão hào phóng quá, thành tích thế này xử luôn cả hai boss sau rồi còn gì.】
Bạch Vũ ngạc nhiên, khẽ cười. Nụ cười đẹp tựa đóa hồng bạch đẫm sương. Tôi nhìn mà chảy cả nước miếng.
"Tiểu Linh thông minh quá."
"Vậy tối nay ta cũng tránh nữ q/uỷ như hôm qua."
Tôi gật đầu lia lịa, thì cửa vang tiếng gõ. Bà lão moi ruột hôm qua đứng ngoài, ngại ngùng nhìn tôi. Nhớ đến đống lược, tôi nhiệt tình:
"Hôm nay bà lại muốn ăn lòng xào?"
Bà lão lắc đầu:
"Cháu gái bà cưới hôm nay. Muốn nhờ cô làm bánh cưới."
"Bà chỉ có một đứa cháu. Theo truyền thống quê, phải tự tay bà làm bánh. Nhưng bà bị gút, tay cứng đờ, không còn nấu nướng được nữa."
"Cả đời nó chỉ cưới một lần, bà muốn mọi thứ phải hoàn hảo."
Tôi vội gật đầu:
"Vậy ta xuống bếp nói chuyện."
Ít phút sau, trong bếp, tôi và cháu gái bà lão đối mặt. Cô gái khoác váy cưới đỏ chót, son môi kéo dài từ khóe miệng đến mang tai. Lớp phấn mắt đậm như m/áu chảy dài xuống dưới.
Mắt tôi gi/ật giật. Lẽ nào là fan nhân vật 2D? Nhưng dù là đám cưới cũng không trang điểm thế này chứ?
Bà lão vội kéo cháu gái:
"Cháu nó thương bà, khóc cả buổi làm trôi hết phấn son rồi."
Tôi ừ hử gật đầu:
"Chị muốn bánh cưới kiểu gì?"
Cô gái r/un r/ẩy nói lí nhí một câu...
Chương 12
Chương 7
Chương 6
Chương 15
Chương 6
Chương 6
Chương 7
Chương 7
Bình luận
Bình luận Facebook