Thể loại
Đóng
123
@456
Đăng xuất
Hoắc Dịch cất tiếng hừ lạnh. Tóc dài của cậu được buộc gọn thành búi nhỏ, để lộ chiếc khuyên tai đ/á obsidian lấp lánh trên dái tai.
"Vậy giờ đưa áo ngủ cho tôi, hả?"
Tôi ngây ngô đáp: "Em đâu nói áo ngủ ở chỗ em?"
Mặt Hoắc Dịch đơ cứng một giây. Cậu nghiến răng: "Thế quần áo tôi đâu?"
Tôi cười khúc khích: "Ở ký túc xá nè!"
Sau khi lên đại học, Hoắc Dịch bận khởi nghiệp, hai đứa ít có thời gian gặp nhau. Tôi lén lấy mấy bộ đồ cậu để ở nhà mang theo, đêm nào cũng ôm ngủ.
Hoắc Dịch: "..."
Tôi nhanh trí đ/á/nh lạc hướng trước khi cậu nổi gi/ận: "Nhưng em có đồ mới nè, lại là hàng nam đó~"
Nét mặt Hoắc Dịch dịu xuống, cố kìm nén sự bực tức: "Đưa tôi một bộ, trả tiền cho."
Tôi nhảy cẫng đi mở tủ, đưa cậu bộ đồ lụa mới tinh. Hoắc Dịch liếc nhìn bộ đồ của mình, rồi lại nhìn sang bộ đồ cặp màu khác tôi đang mặc. Lần nữa cậu chìm vào im lặng.
"Ngụy Ân, em..."
Chưa nói hết câu, tôi đã ngắt lời: "Má Hoắc Dịch mềm thật đấy, cho em hôn thêm phát nữa đi."
Ba giây sau.
Cánh cửa đ/ập sầm. Hoắc Dịch bỏ đi.
À quên.
Cậu còn xách luôn bộ đồ ngủ của tôi với gương mặt đen sì.
Tôi nhún vai tỏ ra không bận tâm. Trong đầu lướt qua từng biểu cảm của Hoắc Dịch lúc nãy.
Chà.
Đẹp trai phát hờn.
Giá như l/ột da cậu làm tiêu bản đóng khung khoảnh khắc ấy.
Nhưng lại không nỡ để Hoắc Dịch đ/au.
04
Tôi lôi điện thoại, dùng nick phụ add work account của Hoắc Dịch - Tűₔ.
Gần đây cậu mở xưởng custom bjd theo yêu cầu, nhắm vào phân khúc cao cấp phục vụ giới 2D.
Lẽ ra tôi không thể biết chuyện này.
Vì Hoắc Dịch luôn chỉ báo tin tốt, không để bố tôi và dì Hoắc lo lắng.
Nhưng bạn bè tôi đông vậy, loanh quanh vài lần là có luôn số liên lạc công việc của cậu.
【Chào anh, tôi muốn đặt hàng.】
Hình như Hoắc Dịch đang tắm. Gần tiếng sau mới rep.
Tôi gãi đầu, hơi thắc mắc. Trước giờ cậu tắm có 10 phút là xong, sao hôm nay lâu thế?
【Đây là bảng giá, mời bạn tham khảo.】
Tôi phô trương sự giàu có: 【Làm cho tôi bản cao cấp nhất! Yêu cầu duy nhất - phải giống thật!】
Hoắc Dịch trả lời như bot: 【Vâng, độ tương tự đạt 98%, chỉnh sửa đến khi ưng ý.】
Thở phào nhẹ nhõm, tôi chuyển khoản đặt cọc ngay. Sau đó hí hửng hỏi thêm: 【Anh tự tay làm à?】
【Mỗi nhân viên phụ trách một phần cơ thể búp bê.】
Mắt tôi sáng rực: 【Phần mặt anh làm nhé, em trả thêm!】
Hoắc Dịch do dự: 【Được.】
Ngập ngừng vài giây, tôi gõ: 【Cho em hỏi... làm được không ạ?】
【?】
Tôi gửi icon mặt dê sửa soạn, thì thầm gợi ý: 【Chỗ đó ấy, gắn thêm được không?】
Hoắc Dịch đã gặp khách hàng tương tự, đáp: 【Được, gửi kích thước và ảnh các góc mặt. Có thêm ảnh tay chân càng tốt.】
Tôi hồ hởi gửi chùm ảnh Hoắc Dịch thời đại học cho chính chủ. Để tránh bị phát hiện, toàn chọn ảnh công khai.
Đúng như dự đoán.
Hoắc Dịch lại im bặt.
Tôi tưởng tượng được mặt cậu dở khóc dở cười bên kia máy.
【Alo? Còn sống không bạn êy?】
Năm phút sau, Hoắc Dịch vực lại tinh thần: 【Bạn và người trong ảnh có qu/an h/ệ gì?】
Thành thật đáp: 【Là bạn gái ổng.】
Chuẩn bạn gái cũng tính mà.
Hoắc Dịch lại biến mất.
Nửa tiếng sau, cậu hỏi: 【Sản phẩm cần giao trực tiếp, bạn có đồng ý không? ^_^】
Nhìn icon mặt cười cuối tin nhắn mà rùng mình. Nhưng vẫn liều đáp: 【Tất nhiên.】
【Hẹn gặp bạn ^_^】
Không hiểu sao, câu này khiến tôi nổi da gà. Nhưng ham muốn đã lấn át: 【À quên, kích thước càng to càng tốt nha.】
【...Vâng ^_^】
05
Không biết Hoắc Dịch ngủ có ngon không. Tôi thì ngủ cực kỳ sâu.
Sáng dậy, tôi lẻn vào phòng cậu. Ngồi xổm bên giường ngắm nghiền khuôn mặt đẹp trai.
Từng đường nét Hoắc Dịch đều tinh xảo. Nét đẹp dễ khiến người khác liên tưởng đến nữ tính, nhưng khung xươ/ng lại toát lên vẻ thanh tú khó tả.
Có lẻ vì đam mê hội họa, từ sau tốt nghiệp cấp 3 cậu đã nuôi tóc dài. Lúc xõa tóc trông phóng khoáng, nhưng khi buộc lên lại dịu dàng khiến người ta muốn áp sát.
Tôi bứt rứt vờn mấy sợi tóc cậu trong tay, như sợi dây vô hình quấn quít giữa hai đứa.
Vừa bện được nửa bím tóc, giọng khàn đặc vang lên: "Làm gì đấy?"
Tôi gi/ật nảy, nhưng nhanh chóng chống cằm cười híp mắt: "Hoắc Dịch ơi, sao thùng rác nhiều giấy thế?"
Cậu còn ngái ngủ chưa hiểu. Tôi trêu: "Chuyện ấy nên tiết chế thôi, nhiều quá hại sức đấy. Đừng củng cố định kiến trai tóc dài của em nha."
Hoắc Dịch: ?
"Ngụy Ân, muốn đò/n hả?"
Cậu không thèm chấp, rời giường vào nhà vệ sinh. Tôi lẽo đẽo theo sau như cái bóng thuở nhỏ: "Cho em tết tóc cho anh đi mà~"
Hoắc Dịch lạnh lùng từ chối, cảnh cáo: "Còn dùng chìa mở phòng tôi, tôi đổi sang khóa số đấy."
Tôi cười khề khề: "Em biết mở khóa số mà."
Hoắc Dịch liếc tôi một cái đầy ẩn ý, mắt dán vào hình ảnh hai người đứng cạnh nhau trong gương. Tôi cười khúc khích - đẹp đôi lắm.
Nhưng sau bữa sáng, tôi phát hiện Hoắc Dịch đã mượn bộ đồ ngủ mới của bố. Còn bộ đồ đôi với tôi thì bị vứt xó tủ.
06
Trước khi cậu ra khỏi nhà, tôi ép Hoắc Dịch ngồi trước gương, tự tay tết hai bím tóc mới chịu để cậu đi.
Đột nhiên Hoắc Dịch nắm ch/ặt cổ tay tôi, khẽ hỏi: "Dạo này có làm gì sau lưng anh không?"
Chương 7
Chương 6
Chương 8
Chương 8
Chương 6
Chương 6
Chương 8
Chương 6
Bình luận
Bình luận Facebook