Dễ nhập vai, khó xuất vai

Chương 5

08/11/2025 09:41

Sau khi hoàn thành toàn bộ phần lồng tiếng, đúng lúc Từ Uyên cũng bay về nước.

Tôi ra sân bay đón anh, nhìn đám fan đang chờ đợi tại sảnh, cảm thấy mới lạ nên cũng len vào đứng chung.

Dù đã đeo khẩu trang, đội mũ và mặc đồ cực ngầu nhưng tôi vẫn tỏa ra chút hào quang.

Dẫu vẫn là một tân binh vô danh, nhưng từ sau lần được khen ngợi trên trending, nhiều người đã tìm ki/ếm ảnh của tôi, ít nhất cũng biết mặt mũi thế nào.

Từ lâu đã nghe nói fan của Từ Uyên cực kỳ ngoan ngoãn và trật tự, mỗi lần anh đều không cần đi cổng VIP, tiết kiệm kha khá.

Tôi thực sự tò mò.

Fan của Từ Uyên thấy tôi chen vào, lặng lẽ dạt sang nhường chỗ.

Nhìn họ chen chúc, tôi bật cười: "Tôi cũng là fan của Từ Uyên, đến đón máy bay đây."

Cô gái đứng gần nhất vỗ ng/ực: "Anh làm em hết h/ồn! Em bị ám ảnh bởi trai ngầu, anh ăn mặc thế này em hơi sợ. Bọn em nói thích trai đẹp chỉ là cho vui thôi. Sao không nói sớm là fan của anh Từ? Nào, cầm tấm biển này đi, anh cao giơ lên cho."

Tôi cầm bảng giơ trước ng/ực.

"Để em chụp hình anh nhé? Fan kiểu anh em gặp lần đầu luôn."

Tôi cười híp mắt để cô ấy chụp.

"Lát nữa anh Từ ra, cứ giơ bảng cao nhất nhé! Anh sẽ khiến anh ấy choáng váng luôn."

Đang nói thì tiếng reo hò vang lên, ngước lên thấy Từ Uyên đang bước ra.

Cô gái vỗ vào tay tôi: "Giơ lên đi."

Tôi vụt giơ tấm biển lên đầu.

Với chiều cao 1m85, tấm biển vươn cao ngất, Từ Uyên liếc thấy ngay.

Anh quay lại, nhìn thấy tôi bất ngờ rồi bật cười.

Cô fan gào thét: "Em bảo mà, anh Từ thấy anh rồi kìa! Aaaa, anh ấy còn cười nữa!".

Từ Uyên vừa đi vừa chỉ về phía bãi đỗ xe.

Tôi trả lại tấm biển, cười: "Tôi đi trước nhé, hẹn gặp lại."

11

Sau khi chào fan, Từ Uyên ra bãi đỗ tìm tôi.

Tôi đang dựa lưng vào ghế nhắm mắt nghỉ ngơi.

Anh thẳng thừng mở cửa ghế lái.

Tôi gi/ật mình, nhận ra anh liền thở phào.

Cả hai im lặng.

Nhưng ngay sau đó, anh chồm xuống hôn lên môi tôi - cả hai đều đeo khẩu trang, nụ hôn cách hai lớp vải thật kỳ lạ.

"Nhớ anh không?"

Tôi lắc đầu: "Không."

Anh ấn ngón tay lên khẩu trang tôi: "Cứng họng thật."

Rồi thọc ngón tay qua lớp vải vào miệng tôi.

Tôi mơ màng nhìn anh, khẽ cắn vào ngón tay.

Về nhà, Từ Uyên đi ngủ bù ngay.

Có vẻ mấy ngày qua anh mệt lắm, trông già đi vài tuổi.

Đến 6 giờ chiều anh mới tỉnh dậy.

Tôi gọi anh dậy ăn tối, nhưng anh kéo tôi lên giường.

"Anh làm gì đấy?" Tôi chống chân lên vai anh ngăn lại.

"Ôm một cái thôi."

Nghe câu thoại quen thuộc trong phim, tôi càng dùng sức chống cự.

Trong phim, mỗi lần anh nói vậy là chuẩn bị hôn đến ngạt thở.

Tôi lắc đầu: "Không ôm."

Anh suy nghĩ: "Vậy hôn một cái."

Chà, giờ bỏ luôn cả diễn xuất.

Thấy tôi kiên quyết, anh bỏ cuộc, nằm xuống ôm tôi vào lòng.

"Lâu thế này, nhớ anh không?"

Tôi hừ giọng: "Không."

Tôi sẽ không nói nhớ, mấy ngày qua anh lên trending toàn tin đồn hẹn hò, đúng là cây cao luôn bị gió lay.

"Nhưng anh nhớ em ch*t đi được. Đêm nào cũng nằm một mình lạnh cóng, thảm lắm."

Tôi dụi đầu vào ng/ực anh: "Dậy ăn cơm đi. Đồ ăn ng/uội hết rồi."

"Vậy em nói nhớ anh đi."

"Em nhớ anh, được chưa?"

Ai ngờ anh được đằng chân lân đằng đầu: "Nhớ thế nào?"

Hừ, so mặt dày thì tôi thua sao được?

Tôi áp sát tai anh thì thầm.

Từ Uyên nheo mắt, hôn tới tấp.

12

Tắm rửa xong, ăn qua loa bữa tối ng/uội ngắt, anh bảo có việc rồi lại ra ngoài.

Sự bận rộn của anh giờ hiện rõ trước mắt tôi.

Đến tận khuya anh mới về.

Ngày đầu tôi còn thức đợi.

Ngày thứ hai tôi bỏ cuộc, buồn ngủ quá không chịu nổi.

Hai tuần liền, tôi thấy anh g/ầy hẳn.

Bắt anh lên cân - mất 4kg.

"Anh đừng thức khuya nữa, ngày ngủ có 2-3 tiếng sao đủ? Cơ thể chịu không nổi đâu."

Anh ôm tôi cười: "Không sao, công việc đêm đã xong rồi, tối nay anh không đi nữa. Từ giờ ở nhà ôm em ngủ nhé?"

Tôi miễn cưỡng tin.

Đến chiều không thấy anh đi, tôi mới thực sự tin.

Kết quả tối đó hai đứa ăn steak uống rư/ợu, hơi quá chén rồi lăn lộn trên giường mấy tiếng.

Sáng hôm sau tỉnh dậy, tôi thấy h/ồn bay khỏi x/á/c.

Thì ra chuyện này phiền phức và mệt mỏi thế sao?

Mấy video hướng dẫn toàn nói dối!

Từ Uyên bưng cháo vào: "Ăn chút đi."

Tôi úp mặt vào gối thở dài: "Thôi anh đi làm đêm đi, anh mất mạng còn hơn em mất mạng."

Anh tức gi/ận cắn lên vai tôi.

Tôi vả vào cằm anh: "Anh cắn nát hết người em rồi!"

Từ Uyên lại ôm tôi cười khoái chí.

13

Đến ngày phim lên sóng, nhìn cảnh phim và nghe giọng Từ Uyên trong tai nghe, tôi bỗng muốn khóc.

Thì ra mấy đêm đó anh đi làm là để lồng tiếng.

Thấy tôi mắt đỏ hoe, anh kéo tôi ngồi lên đùi: "Sao, cảm động thế?"

Tôi ôm cổ anh im lặng.

"Để anh xem, khóc thật à?"

Tôi dụi nước mắt vào áo anh.

"Anh đúng là đồ tồi, bắt người ta làm đêm thế kia, họ phải gh/ét anh lắm nhỉ?"

Danh sách chương

4 chương
04/11/2025 20:40
0
08/11/2025 09:41
0
08/11/2025 09:39
0
08/11/2025 09:38
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu