Bản kinh dị gì chứ, đó là nhà tôi đấy!

Chương 2

13/10/2025 13:52

“Hê hê, ta thấy ngươi rồi, thấy ngươi rồi.”

“Đừng trốn nữa, đừng trốn nữa.”

Người Nam Thanh Đại bên cạnh đột nhiên cứng đờ. Hứa Nam Thi vẫy ngón tay ra hiệu chúng tôi không được hành động hấp tấp.

Bình luận trực tiếp cũng đang góp ý:

[Bình Nữ đang dụ các ngươi đấy, tuyệt đối đừng mở tủ.]

[BOSS này IQ cao thật, còn biết giăng bẫy.]

[Không được, mấy người hãy chọn một người hi sinh đi. Bình Nữ sau khi gi*t người trong một phòng sẽ không quay lại nữa.]

Bình Nữ lăn xả vào phòng. Nam Thanh Đại và mẹ nhìn nhau, đẩy phịch tôi ra ngoài.

Hứa Nam Thi chưa kịp phản ứng, tay vừa chạm vào tôi thì đã muộn.

Tôi loạng choạng đứng trước cửa, đối mặt với Bình Nữ.

Chiếc bình hoa xinh đẹp mang khuôn mặt kiều diễm quen thuộc. Da trắng như ngọc, mặt tựa hoa sen. Khi ánh mắt chạm nhau, nước mắt tôi lăn dài:

“Đại sư tỷ... Sao chị lại thành thế này?”

5

Bình luận trực tiếp ngập tràn dấu hỏi:

[????]

[Cô bé này đi/ên rồi sao? Gọi bừa người thế.]

[Xong rồi, Bình Nữ nổi đi/ên mất. Mong cho tân thủ ch*t đỡ thảm.]

[Bình Nữ x/é x/á/c người ta từng khúc, trêu nó thế này chắc ch*t thê lắm. Cầu nguyện 3 giây.]

Thấy tôi khóc, Bình Nữ gi/ật mình, thoáng chốc mọc ra thân hình cùng xiêm y lộng lẫy. Chiếc bình biến thành tà áo dài ôm sát, khiến nàng trông tiên phong đạo cốt.

Nàng lấy ra một chiếc bánh hồng đào nhét vào miệng tôi, dịu dàng dỗ dành:

“Ôi tiểu tôn tông của ta, sao con lại về đây? Sư tỷ đang làm việc đây. Đừng khóc nữa.”

“Khóc làm lòng sư tỷ tan nát rồi.”

“Có phải sợ hãi rồi không?”

“Ngoan nào, sư tỷ không cố ý đâu. Ăn chút gì đi cho vui.”

Bình Nữ trước mặt không ai khác chính là đại sư tỷ đã nuôi tôi khôn lớn trước khi về nhà.

Tôi mười bảy tuổi mới tìm được cha mẹ ruột. Trước đó, tôi lớn lên ở Thanh Vân Quán. Từ khi có nhận thức đã có sư tỷ và nhị sư huynh bên cạnh. Sư tỷ dạy tôi thả diều, m/ua đồ ăn vặt, tặng điện thoại, dạy chữ, làm bánh.

Nhìn thân thể nàng co quắp trong chiếc bình nhỏ, lòng tôi quặn thắt.

Bình luận trực tiếp kinh ngạc:

[Thiệt luôn? Bình Nữ là sư tỷ cô ấy?]

[Tân thủ này có kỹ năng mê hoặc à? Sao người chơi lại liên quan tới BOSS?]

[Không tin nổi! Bình Nữ lại buông tha cho người chơi?]

[Chỉ mỗi tôi để ý Bình Nữ hóa hình vì người chơi sao?]

Gặp lại người thân, bao uất ức trong tôi vỡ òa. Nước mắt rơi lã chã. Ở Nam gia, tôi chịu đủ đắng cay - bị Nam Thanh Đại h/ãm h/ại, cha mẹ thờ ơ. Muốn giãi bày lại không tìm được đường về quán.

6

Thấy tôi khóc dữ dội hơn, sư tỷ hoảng hốt:

“Đừng khóc, có gì cứ nói với sư tỷ.”

Đôi mắt híp lại, nàng nhìn chằm chằm vào tủ quần áo nơi Nam Thanh Đại và mẹ đang trốn, giọng đầy u ám:

“Ở nhà cha mẹ ruột không vui à? Cần sư tỷ gi*t bọn họ không?”

Giọng điệu rùng rợn khiến những kẻ trong tủ run bần bật.

Tôi lắc đầu. Sư tỷ trầm ngâm, lấy ra chiếc điện thoại mở nhanh chương trình giải trí tôi yêu thích đưa cho tôi.

Vỗ nhẹ lưng tôi an ủi:

“Đừng khóc, tiểu bảo đừng khóc. Sư tỷ không sao, không sao đâu.”

Đột nhiên nàng khựng lại, mặt hiện vẻ bất đắc dĩ:

“Tiểu bảo, sư tỷ còn việc phải làm. Con xem tạm cái này nhé, lát nữa sẽ tìm con.”

Sư tỷ liếc nhìn ba người trong tủ, trừng mắt cảnh cáo mẹ và Nam Thanh Đại, chỉ tay về phía Hứa Nam Thi:

“Ngươi, lại đây.”

Hứa Nam Thi do dự rồi bước tới. Vân Noãn đưa cho cô ấy một đống đồ ăn: bánh quế, đào hoa tô, bim bim, có cả nước ngọt, dặn dò:

“Sư muội ta nhát gan lại thích ăn vặt. Ngươi giúp ta trông nom, bảo vệ nó.”

Thấy Hứa Nam Thi gật đầu, nàng hài lòng trao một con d/ao găm:

“Đây là th/ù lao trông nom sư muội.”

[Chúc mừng người chơi Hứa Nam Thi nhận được vũ khí tấn công cấp SS: D/ao găm]

Hứa Nam Thi sờ vào con d/ao, khó tin nổi.

Sư tỷ cài vào eo tôi một chuỗi linh đang:

“Sư muội, cần gì thì lắc chuông nhé.”

[Chúc mừng người chơi Vân Độ nhận được đạo cụ triệu hồi cấp SS: Ngân Linh]

Tôi gật đầu, lưu luyến dặn dò:

“Sư tỷ nhớ cẩn thận.”

Sư tỷ dứt lời đóng cửa rời đi, tiếng lăn lóc lại vang lên.

7

Sư tỷ đi rồi, mọi người trong phòng nhìn tôi bằng ánh mắt phức tạp.

Bình luận trực tiếp bùng n/ổ:

[Trời ạ, người ta vào phó bản để luyện tập, cô này lại đi nghỉ dưỡng.]

[Gh/en tị quá! Nhận đạo cụ dễ như trở bàn tay.]

[Tân thủ có nhiệm vụ ẩn à? Sao Bình Nữ chiều thế?]

[Tố cáo Vân Độ gian lận! Không thì sao vô sự? Lần trước Bình Nữ gi*t 9 người trong 10 phút.]

Tôi phớt lờ bình luận. Hứa Nam Thi ngập ngừng hỏi:

“Tiểu Độ, cậu quen Bình Nữ?”

Tôi nhai hết miếng bánh hồng đào trong miệng, sửa lại:

“Đó không phải Bình Nữ, là đại sư tỷ Vân Noãn ở Thanh Vân Quán của tôi.”

“Sư tỷ tôi là người hiền lành tốt bụng nhất...”

Tôi không ngừng ca ngợi sư tỷ. Bình luận phản ứng:

[Đùa à? Bình Nữ liên quan gì tới hiền lành?]

[Đợi lúc nàng x/é x/á/c người xem còn nói được không.]

Nam Thanh Đại bừng tỉnh, xông tới định đ/á/nh tôi nhưng bị Hứa Nam Thi đ/á ngã:

“Vân Độ! Sao mày may mắn thế!”

Mẹ cũng xông tới định t/át tôi, bị Hứa Nam Thi nắm cổ tay. Bà gi/ận dữ hét:

“Đã quen Bình Nữ sao không c/ứu bố mày! Để ông ấy ch*t thảm!”

Tôi chưa kịp đáp, bình luận đã phẫn nộ:

Danh sách chương

4 chương
08/09/2025 18:53
0
08/09/2025 18:53
0
13/10/2025 13:52
0
13/10/2025 13:45
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu