Di mẫu ban đầu còn m/ắng Nhị biểu ca vài câu, sau lại nói: "Nếu cháu ngay thẳng đoan chính, hắn sao dám quấy rầy được."

Ta: ......

Di mẫu cũng chẳng quản bọn ta nhiều.

Phần lớn thời gian ta đều ngủ đến trưa mới dậy.

Có khi Di mẫu đã ra khỏi nhà từ lúc nào.

Cũng có lúc bà đợi ta cùng đi.

Ngày tháng cứ thế trôi qua.

26

Hôm nọ cùng Di mẫu dạo phố, bên đường thấy cô gái b/án mình ch/ôn cất phụ thân.

Nhan sắc nàng thật lộng lẫy.

Gương mặt bầu bĩnh trắng nõn, cổ cao kiêu hãnh, đôi mắt long lanh tựa suối ngọc, mái tóc huyền óng ả.

Đặc biệt ánh mắt yểu điệu thục nữ ấy!

Ta kinh ngạc trước mỹ nhân đúng chuẩn mực tâm can mình.

Vội kéo tay Di mẫu đang định bước tiếp.

Theo ánh mắt ta, Di mẫu cũng trầm trồ.

Hai người cùng đăm chiêu ngắm nghía.

27

Nàng tên Ngân Hạnh.

Tờ mại thân khế đang nằm trong tay ta.

Sai người theo nàng lo hậu sự cho phụ thân.

Háo hức nói với Di mẫu: "Nương nương, sau này con muốn có đứa con gái xinh đẹp như Ngân Hạnh!"

Di mẫu nhíu mày: "Trai gái đều như nhau, dù sao nương sẽ tìm thị nữ cho biểu ca đến khi sinh được con trai. Nhưng đã có một đứa thì phải đuổi thị nữ đi, kẻo sau này con cái không thân."

Gật đầu đáp: "Vậy nếu sinh con trai, ta sẽ đợi cháu lấy vợ sinh chắt gái."

Tính toán: "Năm nay 16, sang năm 17, con trai 15 tuổi thành hôn, 32 tuổi đã có chắt gái. Khá lắm."

Di mẫu nay mới 36 mà trẻ đẹp tựa thiếu nữ đôi mươi.

Chắc ta cũng giữ được nhan sắc.

28

Sau khi an táng phụ thân Ngân Hạnh, nàng vào viện ta làm thị nữ.

Nắm tay nàng bảo: "Ta m/ua nàng không phải để hầu hạ, mà muốn nàng làm thông phòng thị nữ cho phu quân. Khi sinh nở xong, con ta nuôi, sẽ trả tự do và ban thưởng. Nàng bằng lòng chứ?"

Ngân Hạnh cắn môi suy nghĩ, quỳ lạy nhận lời.

Nàng đẹp quá đi thôi!

Một cười một nét đều đắm đuối.

Trời ơi!

Giá là nam nhân, ta đã mê mẩn mất.

Nhưng Di mẫu bảo phải xem xét đức hạnh, không muốn cháu nội bất lương.

Ta cũng thế, nào muốn dưỡng nghịch tử.

Phải ch*t sớm vì tức thì khổ lắm.

29

Chưa nói với Nhị biểu ca.

Vì chàng cũng bận rộn.

Mỗi tối về lại mặn nồng phu thê.

Nói chuyện này e làm mất hứng.

Hơn nữa chàng đối đãi rất tử tế.

Thường tặng đồ chơi lạ, kể chuyện vui khi làm việc.

Ta cũng chia sẻ chuyện đi chơi với Di mẫu.

Nhị biểu ca không giả tạo nữa thì dễ gần lắm.

Chỉ có điều đêm nào cũng mây mưa.

Chàng chẳng biết mệt là gì.

Ta thấy cũng thú vị, dù đôi lần ê ẩm.

Nhưng bôi th/uốc là sáng lại khỏe.

Nên khi Di mẫu bảo mắt thâm quầng như bị hồ ly hút tinh, ta gi/ật thót tim.

30

Trong sảnh đường, lương y bắt mạch ta nhíu mày.

Vuốt râu suy tư.

Lại đặt tay lên cổ tay.

Cuối cùng ho khan: "Thận hư. Nên tiết chế việc phòng sự. Lão phu kê th/uốc bổ, uống nửa tháng sẽ khỏi."

Lắc đầu nói tiếp: "Hiếm gặp, thật hiếm gặp."

Liếc nhìn ta rồi lầm bầm bỏ đi.

Ta thấy mình bị coi thường.

Di mẫu ho giả: "Đợi nghịch tử về, xin bác xem mạch giúp. Thanh niên bây giờ, ôi!"

Tối đó, Nhị biểu ca cũng được chẩn mạch.

Lương y lại nhíu mày.

Vuốt râu.

Đặt tay lên cổ tay chàng.

Cuối cùng ngập ngừng: "Thật hiếm gặp, công tử không hề thận hư."

Trời đất ơi!

Giá chàng cũng hư thì ta đỡ ngượng.

Giờ thành ra ta không biết tự trọng.

31

Hậm hực chạy về viện, đóng sập cửa.

Nhị biểu ca ngoài hiên năn nỉ.

Ta phủi nhổ: "Anh thú nhận đi! Có phải hồ ly tinh giáng thế không? Hút tinh khí ta! Cô nương này không mắc mưu đâu!"

Trùm chăn ngủ vùi.

Ngủ say cho hết ngại ngùng.

Những ngày sau đều ngủ riêng.

Đêm đến lại nhớ chàng.

Đã quen hơi ấm.

Thân thể cũng thèm khát.

Hừ!

Chỉ tại ta thiếu kinh nghiệm.

Không biết tiết độ.

Cũng chẳng ai dạy sẽ thận hư.

Ôm ch/ặt chăn đơn côi.

Cố quên đi.

Nhưng th/uốc bổ uống vào càng thêm khao khát.

Kinh khủng thay!

Nhắm mắt cưỡng ép ngủ say.

32

Uống hết th/uốc.

Mắt hết thâm quầng.

Tinh thần sảng khoái.

Thân thể cường tráng.

Nên khi Nhị biểu ca ve vãn, ta háo hức tư thông.

Đến lần thứ hai thì cự tuyệt dứt khoát.

Không được hao tổn nguyên khí nữa.

Ta còn uống Cố Khí Dưỡng Thận Hoàn của lương y.

Giờ phải dưỡng sinh.

Cách năm ngày mới ghé thăm biểu ca.

Chàng muốn qua phòng ta cũng cương quyết từ chối.

Vì chàng cứ táy máy.

Thân thể đâu phải của chàng, chàng chẳng bận tâm.

Giá hư hao là chàng, ta khỏe re, có sao đâu.

Nhưng ngày nào chàng cũng dụ dỗ.

Còn đọc mấy bài thơ d/âm ô.

Như "Lạc lối giữa đầm sen", "Dừng xe yêu cảnh rừng phong", "Động xuân nông sâu lắng đọng", "Hoa tươi mưa tưới thấm đẫm"...

Thật trụy lạc!

Giờ cứ thấy mặt chàng là tà niệm dâng trào.

Không thể tiếp tục thế được.

May thay, Di mẫu đã xét xong đức hạnh Ngân Hạnh.

Nàng đơn thuần chỉ muốn yên phận.

Có thể sinh dục.

33

Thế là đêm đó, ta dẫn Ngân Hạnh đến phòng Nhị biểu ca.

Danh sách chương

5 chương
08/09/2025 19:00
0
08/09/2025 19:00
0
14/10/2025 12:11
0
14/10/2025 12:09
0
14/10/2025 12:07
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu