Chờ đã…

Tại sao tôi lại thấy Hoắc Cẩn Xuyên cùng cô thư ký của anh ta?

Hoắc Cẩn Xuyên mặc bộ đồ casual, thong thả nhìn tôi: "Chào buổi sáng, tổ trưởng Giang."

Tôi ngó nghiêng xung quanh: "Tổng Tùy đâu ạ?"

"Anh ấy đột xuất không khỏe, nên tôi thay mặt."

Đầu tôi ong ong.

Trời lại sập nữa rồi.

10

Hoắc Cẩn Xuyên tính cũng tốt.

Nâng hạng vé máy bay của tôi và thư ký Linda từ hạng phổ thông lên hạng thương gia.

Thực ra mấy ngày làm việc cùng, tôi nhận ra Hoắc Cẩn Xuyên là sếp khá ổn.

Ít lời, công việc đặt lên hàng đầu.

Nói chuyện rõ ràng, điểm nào cũng đúng trọng tâm.

Hơn hẳn ông Vương tổng trước đây không biết bao nhiêu lần.

Từ khi Hoắc Cẩn Xuyên tới, công việc của tôi trôi chảy hơn hẳn.

Nên tôi càng trân trọng công việc này.

Lần này đi công tác để đàm phán hợp đồng.

Giai đoạn đầu khá suôn sẻ, đến lúc ký hợp đồng thì đối phương bỗng dở chứng.

Trên bàn tiệc, quản lý Lưu liên tục nâng ly mời tôi.

Đang định cắn răng uống cạn, Hoắc Cẩn Xuyên đã chặn lại.

"Quản lý Lưu, tôi uống cùng anh."

Sao được chứ!

Tôi định nâng ly tự uống, nhưng bị Hoắc Cẩn Xuyên ngăn lại.

Trong lòng như có chiếc lông vũ chạm nhẹ, ngứa ngáy khó tả.

Sau buổi tiệc, tôi đỡ Hoắc Cẩn Xuyên về khách sạn.

Anh mắt mơ màng, cả người dựa hẳn vào tôi, miệng lẩm bẩm: "Đồ x/ấu xa."

"Anh ch/ửi ai đấy?"

"Thằng họ Lưu."

"Nếu không phải vì lão Cố coi trọng hợp tác này, tôi đã hắt rư/ợu vào mặt nó rồi."

Tôi ngơ ngác: "Lão Cố là ai?"

Người đang đ/è lên tôi im bặt, đã ngủ mất rồi.

11

Sau buổi tiệc, đối phương cuối cùng cũng ký hợp đồng.

Hôm sau mới bay về.

Bạn thân Trương Dũng của tôi đang ở thành phố C, rủ tôi đi nhậu.

Trong quán bar, chúng tôi ôn lại kỷ niệm xưa.

Ra khỏi quán, vai kề vai.

"Giang Lâm, phú quý đừng quên nhau nhé!"

"Dũng ca, chắc chắn rồi!"

Đang loạng choạng bước đi, đường chúng tôi bị ai đó chặn lại.

Ngẩng đầu lên, tôi thấy Hoắc Cẩn Xuyên với gương mặt khó đăm đăm.

Tôi hỏi: "Hoắc tổng, sao anh lại ở đây?"

Giọng anh trầm xuống: "Hai người định đi đâu?"

"Về khách sạn."

Đã hơn 11 giờ rồi, đương nhiên là về ngủ chứ sao.

Nhà Dũng ca xa lắm, đành phải nhờ anh ấy tạm ngủ nhờ với tôi một đêm.

Ai ngờ, Hoắc Cẩn Xuyên nghe xong mặt càng đen hơn.

Anh kéo Trương Dũng ra khỏi người tôi.

"Cậu định ngủ chung với anh ta?"

Biểu cảm anh như sắp nứt toác, thậm chí còn pha chút uất ức.

"Anh ta được mà tôi không được?"

"Anh ta có body đẹp bằng tôi không?"

"Kỹ thuật có hơn tôi không?"

"Có hợp cạ với cậu không?"

Tôi: "Hả?"

Tôi đứng hình.

Giọng điệu trách móc của anh khiến tôi như gã đàn ông bạc tình vậy.

Tôi vội vàng giải thích rõ mối qu/an h/ệ giữa tôi và Dũng ca.

Mặt anh từ u ám chuyển sang hửng nắng, khí thế cũng dịu xuống.

12

Hoắc Cẩn Xuyên cùng tôi đỡ Trương Dũng say khướt về khách sạn.

Anh nhìn chiếc giường lớn trước mặt, nhíu mày.

Liếc nhìn Trương Dũng đang ngủ say trên giường:

"Anh ta là trai thẳng đúng không?"

Tôi gật đầu: "Đúng vậy, sao thế?"

Hoắc Cẩn Xuyên chậm rãi: "Cậu là gay, ngủ chung giường với trai thẳng không tiện."

"..."

Tôi và Trương Dũng chơi chung từ hồi mặc quần thủng đít.

Anh ấy biết xu hướng tính dục của tôi, chẳng hề để bụng.

Chúng tôi coi nhau như huynh đệ.

Nhưng tôi vẫn nói: "Tôi ra quầy lễ tân đặt thêm phòng nhé?"

Hoắc Cẩn Xuyên thẳng thừng: "Cậu qua ngủ với tôi."

Không phải, gay với gay ngủ chung giường càng không ổn chứ?

Nhưng Hoắc Cẩn Xuyên không cho tôi suy nghĩ, quyết đoán đẩy vai tôi vào phòng suite của anh.

Tôi cũng không lăn tăn nhiều, dù sao cũng từng ngủ chung rồi.

Đã vào đây rồi, tắm rửa đi ngủ thôi.

Tôi cầm áo choàng tắm vào phòng vệ sinh, Hoắc Cẩn Xuyên lập tức đi theo.

"Hoắc tổng, anh làm gì thế?"

Hoắc Cẩn Xuyên giơ tay cởi áo.

Tôi nuốt nước bọt cái ực.

Hoắc Cẩn Xuyên: "Quá nửa đêm rồi, hôm nay là thứ Bảy."

Tôi gượng gạo từ chối: "Hoắc tổng, tuần trước tôi đã nói kết thúc qu/an h/ệ rồi."

Hoắc Cẩn Xuyên cởi quần.

"Tôi không đồng ý."

Anh kéo tay tôi đặt lên ng/ực mình.

"Nếu không muốn thì cậu ra ngoài đi."

Trời ơi!

...

Hôm sau, tôi tỉnh dậy trong vòng tay Hoắc Cẩn Xuyên, tay vẫn đặt trên ng/ực anh.

Tôi bật dậy như lò xo.

Nhìn vết hôn trên ng/ực, tôi hối h/ận vô cùng.

Rư/ợu bia hại người, sắc đẹp làm mờ mắt!

Hoắc Cẩn Xuyên cựa mình, mơ màng tỉnh giấc rồi lại kéo tôi vào lòng.

"Ngủ thêm chút nữa."

Đúng lúc đó, tiếng gõ cửa thận trọng vang lên.

Tôi nghe thấy giọng Linda.

"Hoắc tổng, đến giờ ra sân bay rồi ạ."

C/ứu tôi, tôi như kẻ thứ ba bị bắt tại trận, vội vàng mặc quần áo.

Hoắc Cẩn Xuyên trả lời ngắn gọn với Linda.

Anh ngẩng đầu ngơ ngác: "Cậu hoảng cái gì?"

Thôi, nói với tổng giám đốc các anh khó hiểu lắm.

Tôi mở cửa phòng như kẻ tr/ộm, nhìn trái nhìn phải, đảm bảo hành lang vắng tanh mới dám bước ra.

13

Xuống máy bay, tôi gửi tin nhắn đã soạn sẵn cho Hoắc Cẩn Xuyên.

[Hoắc tổng, tối qua chỉ là sơ suất thôi.]

[Sau này chúng ta chỉ là qu/an h/ệ cấp trên - cấp dưới thuần túy.]

Anh không trả lời.

Sau đó, tôi toàn tâm toàn ý làm việc.

Chỉ là mỗi lần vào văn phòng Hoắc Cẩn Xuyên báo cáo đều hồi hộp.

May là những ngày cuối tuần sau đó, anh không tìm tôi nữa.

Tôi ở nhà nghỉ ngơi, thỉnh thoảng hẹn hò bạn bè.

Mùa hè, muỗi nhiều.

Cổ bị đ/ốt hai nốt đỏ.

Thứ Hai đến công ty, Chu Cầm tò mò tiến lại, nhìn chằm chằm vào xươ/ng quai xanh tôi.

"Giang Lâm, cậu yêu đương rồi hả?"

Cô ấy đưa gương cho tôi, nhìn vào quả thật giống vết hickey.

"Muỗi đáng gh/ét cắn đấy!"

Cô thất vọng thở dài: "Phí hoài gương mặt đẹp trai thế này!"

"Cậu thích mẫu người nào mới chịu yêu?"

Cô ấy biết xu hướng tính dục của tôi.

Trong đầu tôi lập tức hiện lên gương mặt Hoắc Cẩn Xuyên.

Tôi vội lắc đầu, cười gượng: "Duyên chưa tới."

Buổi sáng, tôi cầm hợp đồng vào văn phòng tìm Hoắc Cẩn Xuyên ký.

Ánh mắt anh như lửa, dán ch/ặt vào cổ tôi.

Danh sách chương

5 chương
04/11/2025 20:33
0
04/11/2025 20:34
0
08/11/2025 09:12
0
08/11/2025 09:10
0
08/11/2025 09:09
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu