Thể loại
Đóng
123
@456
Đăng xuất
Yên Thư vẫn còn đang thút thít.
【Sợ ch*t khiếp! Thật không ngờ lại có người thích người cùng giới!】
【Đều tại tôi quá xuất sắc!】
Tôi im lặng không nói gì.
【Anh à, anh có thích người cùng giới không?】
Câu hỏi của Yên Thư khiến tôi bất ngờ.
Cậu ấy đã phát hiện ra điều gì sao?
Hay đang cố ý nhắc khéo tôi?
Hoảng lo/ạn, bối rối, x/ấu hổ.
Trong cơn xúc động, tôi không kìm được mà nói lời trái lòng.
【Không.】
Đầu dây bên kia cũng chìm vào im lặng.
Hai chúng tôi đối diện nhau trong tĩnh lặng.
Đến khi một tài khoản có avatar hình chiếc lá bất ngờ nhắn tin.
Vội vàng hỏi dồn:
【Trời ơi anh nói gì với Yên Tử vậy?】
【Sao cậu ấy như bị tổn thương thế?】
【Cứ lảm nhảm chuyện thích hay không thích, ồn ào khó chịu lắm.】
Nhưng chẳng cần tôi lo lắng.
Yên Thư rất dễ dỗ, tự cậu ấy cũng có thể an ủi chính mình.
Lát sau lại chạy qua nhắn cho tôi:
【Anh ơi, anh có thích chơi game không?】
【Hu hu, chẳng ai chịu chơi game với em cả】
【Em đáng thương lắm, anh đừng từ chối em được không?】
Tôi mím môi, suýt bật cười.
Trong nhóm chiến đội, cả đám thành viên tranh nhau xin Yên Thư dẫn đi rank.
Ngày ngày canh giờ cậu ấy lên mạng.
Rồi cùng tôi giành suất trong đội ngũ dẫn rank năm người của cậu.
Lần nào tôi cũng phải vật lộn mới giành được chỗ.
Ấy vậy mà lúc đó, Yên Thư lạnh lùng đến vô tình:
【Ai không giành được chỗ thì im, còn lèo nhèo đ/á hết.】
Nhưng giờ đây, giọng cậu ấy nhỏ nhẹ đầy lo lắng.
Âm cuối nũng nịu như sợ bị từ chối:
【Không khó đâu, em có thể cầm tay chỉ việc cho anh!】
【Lên rank cũng dễ thôi.】
【Anh có thể chọn Nhu D/ao, cứ... cứ bám lấy em!】
5.
Nói xong câu cuối, Yên Thư ngập ngừng một chút.
Như thể vì ngại ngùng mà đỏ cả mặt.
Bởi tôi nghe thấy tiếng cười đùa trêu chọc của đám bạn thân ở phía sau.
Màn đám trong lòng dần tan biến, tôi cũng bật cười.
Cảm thấy nhẹ nhõm hơn hẳn.
Yên Thư vẫn như thuở nhỏ, rất hay dựa dẫm vào tôi.
Chỉ là không có tình cảm gì đặc biệt với tôi...
Vậy thì cứ từ từ thôi.
Thực ra tôi cũng cảm nhận được sự đặc biệt của Yên Thư dành cho mình.
Chàng trai nóng nảy chỉ biết kiềm chế trước mặt tôi.
Kẻ tự phụ cứng đầu cũng chỉ biết đỏ mặt và nghe lời tôi.
Nhưng tôi cũng sợ sự phụ thuộc này.
Sợ cậu ấy chỉ xem tôi như người anh, là sự kính trọng.
Nên khi nhận được lời mời chơi game của Yên Thư, tôi cảm thấy vui.
Ít nhất lúc này cậu ấy xem tôi như bạn cùng trang lứa.
Tỉnh lại khỏi dòng suy nghĩ, tôi phát hiện mình đã im lặng quá lâu.
Đầu dây bên kia lập tức spam tin nhắn.
Tôi có thể tưởng tượng cảnh cậu ấy làm nũng trước mặt tôi.
Sẽ ủ rũ ngẩng đôi mắt cún buồn bã, khẩn khoản nói:
【Không được sao?】
【Hu hu, em ngoan mà, chơi với em đi!】
【Anh đừng nghe lời thằng trà xanh Yên Tuân đó.】
【Em không phải boss trường, cũng chẳng có cáu kỉnh vô cớ.】
【Anh biết mà, em rất biết nghe lời!】
Đoạn voice chỉ gửi một lúc, Yên Thư đã vội thu hồi.
Hình như cảm thấy mất mặt, cậu ấy chạy ra chỗ vắng lén gửi cho tôi.
Tôi vốn mềm lòng với cậu ấy, cũng không biết cách từ chối.
Thế là vui vẻ đồng ý:
【Được, em gửi link qua.】
6.
Sợ Yên Thư phát hiện mình chính là kẻ bi/ến th/ái mà cậu ấy nhắc đến.
Tôi đi mượn một tài khoản.
Vì là nick nam, đầy đủ skin đi rừng nhưng skin hỗ trợ lại ít vô cùng.
Tôi thẳng tay nạp tiền m/ua đủ.
Sắm cho Nhu D/ao bộ cánh xinh đẹp.
Vừa vào đội đã thấy mấy avatar quen thuộc.
Yên Thư vẫn chưa nhận ra, đang phàn nàn:
【Đây là buổi rank đôi ngọt ngào của em với anh Tự Bạch, mấy người vào làm gì?】
Lập tức có người cười đùa đáp lại:
【Anh Tự Bạch này anh Tự Bạch nọ, trong lòng mày chỉ có anh Tự Bạch thôi! Đồ q/uỷ sứ! Thế tao là gì?】
【Tao không quan tâm, tao cứ vào!】
Thái độ thân mật này khiến ngón tay tôi cứng đờ.
Giọng nam thanh thoát này, lại thân với Yên Thư đến thế.
Liệu có phải là người mà cậu ấy thích?
Tôi không kiềm chế được, lén nhấn vào avatar hắn, xem lịch sử tài khoản.
Muốn tìm manh mối về tình địch.
Đồng thời nghe thấy Yên Thư ch/ửi thề:
【Anh Tự Bạch sắp vào rồi, mày bình thường hộ tao cái!】
【Không chơi thì cút...】
Hình như lúc này cậu ấy mới phát hiện đội đã thêm người, giọng điệu liền thay đổi.
"Không chơi thì đi lo việc của mấy người đi!"
"Không cần phải ở lại đâu."
Mấy đứa bạn đồng thanh:
"Không bận."
"Xong việc hết rồi."
"Lần sau nhất định không vào."
Giọng Yên Thư nghiến răng nghiến lợi:
"Vậy mấy người chắc chỉ chơi một trận thôi nhỉ! Tiếc quá!"
Ý đe dọa trong lời nói quá rõ ràng.
Thế là đám bạn thân cũng không trêu nữa, lần lượt cam kết chỉ chơi một ván.
Tôi lặng yên nghe họ cãi nhau, khóe môi nhếch lên.
【Anh ơi em ở tầng một, có thể giúp anh chọn tướng.】
Thế là tôi bảo cậu ấy chọn Nhu D/ao giúp mình.
Vì tôi chỉ biết chơi tướng này, cũng như lời cậu ấy nói, không cần cố gắng, cứ bám người là được.
Để trêu cậu ấy, vừa vào trận tôi đã m/ua ki/ếm sắt.
Bám sát Yên Thư ăn kinh nghiệm của cậu.
Lại còn "vô tình" cư/ớp quái rừng khi cậu ấy đang farm.
Đường giữa không nhịn được:
【Anh ơi không chơi thế này.】
【Anh phải m/ua trang bị hỗ trợ, không thì kinh tế đi rừng không lên nổi.】
【Cũng không được cư/ớp quái, nhất là bùa xanh, tướng Yên Tử đang chơi rất tốn mana.】
7.
【Ít mồm đi, ừm... ít nói lại, lo đường giữa của mày đi.】
Yên Thư không hề có ý trách tôi, lập tức dắt tôi đi đ/á/nh bùa xanh.
Kỳ thực không cần đường giữa nhắc, tôi đương nhiên biết những điều này.
Hơn nữa vì trước kia thường xuyên chơi cùng họ, từng bị Yên Thư chê nhiều lần.
Mà biệt danh của cậu ấy là - Bạo Chúa.
Ý chỉ khi đi rừng, tính khí cậu ấy trở nên cực kỳ nóng nảy.
Hỗ trợ nào đi theo mà mắc lỗi, bất kể nam nữ già trẻ đều bị cậu m/ắng đến tự kỷ.
Đặc biệt là không m/ua trang bị hỗ trợ, lại còn cư/ớp quái cư/ớp mạng.
M/ắng một lần không sửa thì tuyệt đối không dẫn đi lần thứ hai.
Trước kia, tôi từng vì "vô tình" ăn con heo của cậu, bị cậu ấy flash ném vào giữa địch, bị tập kích đến ch*t.
Còn cậu ấy thì bỏ đi farm bị động, quay lại thu gọn đối phương đã hết chiêu.
Nghĩ đến trải nghiệm oan ức này, tôi lại tức gi/ận.
Lại "vô tình"...
Chương 9
Chương 6
Chương 8
Chương 6
Chương 9
Chương 6
Chương 11
Chương 5
Bình luận
Bình luận Facebook