Cánh Đồng Hoa Dành Dành

Chương 6

17/10/2025 12:35

Tôi: 【Cảm ơn đã quan tâm, tôi cũng sẽ đưa bạn trai đi cùng. [Cười]】

Gửi tin xong, lập tức lục tung tủ quần áo tìm bộ đồ tử tế cho Thiết Trụ mặc cho ra dáng.

Một tiếng sau, điện thoại Giang Hạ Dã gọi đến:

"Hứa Chi Ý, em không có gì cần nhờ anh à?"

Tôi ngơ ngác: "Không mà."

"Vừa nãy em bảo trong nhóm là sẽ đưa bạn trai đi, em ki/ếm bạn trai nào ra thế?"

"À, em đưa Thiết Trụ đi."

Anh ta lập tức nổi đóa:

"Em đưa nó đi mà không rủ anh? Mang nó đi làm gì? Mở miệng ra là toàn mùi hành tỏi! Nó có điểm nào hơn anh?"

Tôi suy nghĩ một chút: "Nó trẻ hơn anh."

Giang Hạ Dã: "..."

Thiết Trụ cũng chạy đến bồi thêm đ/ao:

"Anh Giang, anh cũng đéo có công ăn việc làm tử tế, kiểu như anh ở làng em gọi là du thủ du thực, đi theo chị em chỉ làm nh/ục thôi. Ít ra em còn là sinh viên đại học chính quy!"

Giang Hạ Dã tức đến nghẹn lời.

"Ngày mai anh không phải dẫn đội thi đấu sao? Thiết Trụ nó không mở miệng thì vẫn rất đẹp trai mà!"

Tôi vội hòa giải, không quên nhắc nhở anh ta,

"À này, điện thoại Thiết Trụ lag lắm, giờ muộn thế này m/ua mới không kịp nữa rồi, anh tìm cái điện thoại cũ không dùng nữa gửi qua shipper cho em một cái đi."

Giang Hạ Dã nghiến răng:

"Được, em đợi đấy."

15

Tôi mặc cho Thiết Trụ bộ vest vừa vặn, làm lại kiểu tóc.

Trời ơi! Người đẹp nhờ lụa, ngựa hay nhờ yên! Thiết Trụ sau khi chỉnh chu trông như biến thành người khác, đúng chuẩn nam thần học đường!

Địa điểm họp mặt là một nhà hàng Tây sang chảnh.

Vừa bước vào, Lâm Vi Vi diện đồ lòe loẹt đã dắt theo gã đàn ông đầu bóng loáng tiến đến:

"Chi Chi! Cậu đến rồi! Ồ, còn dẫn cả bạn trai nữa à? Đây là bạn trai mình Frank~"

Tôi khoác tay Thiết Trụ, giới thiệu:

"Ừ, đây là bạn trai mình... Trụ... em Trụ... Judy."

Tự dưng nghĩ ra cái tên, đúng chuẩn nửa Tây nửa ta.

Lâm Vi Vi liếc nhìn Thiết Trụ từ đầu đến chân, nói chậm rãi:

"Bạn trai mình là người lai Trung - Pháp đấy, quen nhau hồi du học~"

Thiết Trụ mặt mũi ngơ ngác, thì thầm hỏi tôi:

"Chị ơi, lai là gì?"

Tôi: "Là con lai ấy."

Lâm Vi Vi gắng gượng cười:

"Chi Chi, bạn trai cậu người đâu thế?"

Tôi mỉm cười:

"Bạn trai em 18 tuổi, vừa tốt nghiệp cấp 3 thôi."

Lập tức, cả đám xôn xao:

"Wa! Hứa Chi Ý gh/ê thật! Ki/ếm được em trai 18t!"

"Đúng đấy! Trẻ thế! Nhưng sao em trai không nói gì vậy?"

Tôi bình thản giải thích:

"Em ấy hơi lạnh lùng, lại còn giữ đạo đức nam giới, không tiện nói nhiều ở nơi công cộng."

Mọi người xúm vào trêu:

"Ôi dào! Vẫn là Hứa Chi Ý có bản lĩnh!"

Lâm Vi Vi không chịu thua, nâng giọng:

"Frank hiện là người phụ trách siêu thị cao cấp, chuẩn bị lên sàn vào năm sau đấy!"

Thiết Trụ lại ngớ người:

"Chị ơi, người phụ trách là gì?"

Tôi tiếp tục phiên dịch:

"Chủ tiệm tạp hóa."

Lâm Vi Vi cắn răng: "Chi Chi, bạn trai cậu làm nghề gì thế?"

Tôi lại mỉm cười: "Em ấy 18 tuổi."

Lâm Vi Vi tắc họng.

Gã bạn trai kia của cô ta ho giọng, dùng thứ tiếng Trung đầy ngữ điệu lạ, chỉ vào đĩa khai vị trên bàn:

"Món Goat Cheese Salad này là signature của quán, hồi ở thị trấn Montpellier nước Pháp, tôi thường thưởng thức nó, tốt nhất là kèm một ly Vin Rouge vùng Bordeaux."

Lảm nhảm cái gì thế.

"Trụ ơi, nếm thử đi."

Thiết Trụ vừa xúc một thìa to cho vào miệng, lập tức ọe ra:

"Eo... cái thứ gì thế này? Hôi như c*t! Sao mà kinh thế? Toàn mùi chuồng dê!"

Cả đám lập tức cười ồ:

"Pha, Hứa Chi Ý, cậu ki/ếm bạn trai ở đâu vậy?"

"Không phải, sao mặt thì thế mà giọng nói thế kia, chả hợp tí nào."

"Cậu ki/ếm bạn trai từ làng nào về thế?"

Lâm Vi Vi bên cạnh bụm miệng cười:

"Ôi, mọi người không biết cô ấy sao, từ nhỏ đã thích đua đòi với mình, hồi đi học còn nhờ Giang Hạ Dã giả làm bạn trai, giờ người ta thành tuyển thủ đỉnh nhất rồi, cái gì thanh mai trúc mã, chả quen biết gì."

Có người lập tức phụ họa:

"Đúng đấy, xem tin này đi, đội của thần tượng Giang lại thắng rồi, báo chí còn đăng ảnh anh ấy đi hotel với bạn gái nữa."

Frank kia lên tiếng:

"Em yêu, chúng ta đừng để ý mấy cô gái thích phô trương, từ nông thôn ra, so uncouth and vulgar."

Thiết Trụ nghe xong nổi đi/ên.

Một tay túm cổ áo hắn, giơ nắm đ/ấm lên:

"Đ*t mẹ mày! Tao nông thôn thì sao?"

"Cái đồ Tây ba láp! Dám b/ắt n/ạt chị tao, tao đ/ập ch*t thằng khốn này!"

"Á á c/ứu với! Thô lỗ quá!"

Không khí hỗn lo/ạn vô cùng.

Cho đến khi có người hét lên:

"Giang Hạ Dã đến rồi."

Chỉ thấy Giang Hạ Dã mặc chiếc áo sơ mi trắng tôi m/ua hôm qua, đứng ngay cửa.

"Đúng là thần tượng Giang thật!"

"Sao anh ấy lại đến?!"

Thiết Trụ như thấy c/ứu tinh, lập tức lớn tiếng mách:

"Anh Giang! Anh đến rồi! Chính là con mụ này! Với thằng bạn trai tên Fuck của nó! Cấu kết với nhau b/ắt n/ạt chị em!"

Frank tức đi/ên vì cách phát âm của Thiết Trụ:

"Ngài ơi! Xin đừng ch/ửi người khác được không!"

Giang Hạ Dã thẳng bước đến bên tôi, tự nhiên nắm lấy tay tôi:

"Đã bảo anh đi cùng mà cứ gi/ận dỗi? Cứ đòi dẫn theo em họ làm gì?"

Giọng điệu cực kỳ dịu dàng xin lỗi.

Lại giơ tay xoa đầu tôi.

Cả phòng im phăng phắc.

Tất cả há hốc mồm.

Lâm Vi Vi giọng run run:

"Thần... thần tượng Giang? Hứa Chi Ý là... hai người?"

Anh ta lắc lắc bàn tay đang nắm ch/ặt tay tôi:

"Ừ, ở bên nhau từ trước đến giờ."

Frank lập tức thay đổi sắc mặt, phấn khích tiến lên:

"Oh My God! Đúng là thần tượng Giang ngoài đời! Chụp ảnh chung được không? Em là fan của anh!"

Giang Hạ Dã hất cằm về phía Thiết Trụ:

"Hỏi em họ cô ấy đi."

Thiết Trụ nhướng mày:

"Không được!"

16

Ra khỏi nhà hàng.

Tôi hơi ngượng rút tay lại:

"Khụ... cảm ơn nhé. Sao anh đột nhiên đến thế?"

Giang Hạ Dã nắm lại tay tôi, siết ch/ặt:

"Vì anh muốn gặp em."

Ánh mắt anh ch/áy bỏng nhìn tôi.

Tim tôi thắt lại.

Muốn gặp tôi?

Trời đất! Hay là anh phát hiện tôi dùng nick phụ đăng ảnh đen của anh trong fanclub? Hay là...

"Hứa Chi Ý,"

Anh đột ngột lên tiếng, giọng trầm khàn,

"Em biết tại sao anh chơi game không?"

Tôi ngơ ngác: "Vì danh dự đất nước?"

Giang Hạ Dã lắc đầu, ánh mắt đăm đăm nhìn tôi:

"Vì hồi đó em nghiện game, lại toàn team với thằng tóc vàng trong lớp, anh tức đi/ên lên."

Tôi kinh ngạc:

"Hả? Anh thích nó à!"

Giang Hạ Dã: "..."

Mặt mũi ngơ ngác.

Thiết Trụ bên cạnh bỗng hiểu ra, vỗ đùi đ/á/nh bốp:

"Chị ơi! Em nghĩ là anh ấy thích chị đấy!"

Nói rồi, đưa điện thoại cũ của Giang Hạ Dã cho tôi:

"Chị xem này, trong điện thoại toàn ảnh chị thôi."

Màn hình vẫn sáng.

Trong album ảnh chật ních toàn ảnh tôi.

Lúc ngủ, lúc ăn cơm, lúc cười lớn, lúc gi/ận dỗi...

Thậm chí còn có cả ảnh chụp chung hồi nhỏ của tôi và Giang Hạ Dã.

Mở tiếp phần ghi chú, bên trong chi chít chữ:

Danh sách chương

4 chương
08/09/2025 19:46
0
17/10/2025 12:35
0
17/10/2025 12:33
0
17/10/2025 12:32
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu