Hổ Phách Đỏ

Chương 2

17/10/2025 14:04

Lục Minh nói.

Tinh D/ao vẫn tò mò nhìn tôi chằm chằm.

Còn tôi thì không biết từ lúc nào đã l/ột x/á/c đuôi rắn thành đôi chân người, nên Tinh D/ao nhanh chóng mất hứng, quay sang nói gì đó với Lục Minh.

Sau khi tôi và Lục Vân ra ngoài, tôi liền hỏi anh ấy: "Em có thể không làm người rắn nữa không? Em cũng muốn có đuôi cá."

Lục Vân bật cười: "Sao đột nhiên chê bản thân thế?"

"Đuôi cá đẹp hơn mà." Giọng tôi nhỏ dần, "Lục Minh không thích đuôi rắn."

Nụ cười của Lục Vân nhạt dần, anh nghiêm túc nhìn tôi: "Tiểu Phỉ, nghe đây, em là gì thì cứ là thế, thay đổi thì không còn là em nữa, với lại em cũng không thay đổi được."

Tôi suy nghĩ một lát: "Nhưng em nghe nói trong hẻm tối có người làm chuyện này."

"Ai nói với em mấy chuyện đó?" Biểu cảm Lục Vân trở nên nghiêm khắc hơn, "Toàn đồ l/ừa đ/ảo ở chợ đen thôi."

Tôi rụt cổ lại: "Em tự tìm hiểu mà."

Lục Vân thở dài.

Rồi anh dặn dò tôi đừng nghe theo mấy lời đồn nhảm nhí.

Nhưng nói xong vẫn không yên tâm.

Liền gọi thuộc hạ đến, bảo canh chừng tôi kỹ hơn.

Nhưng họ cứ cố tình trêu chọc tôi.

"Tiểu xà, tiểu xà, cho xem đuôi nào."

"Không cho."

"Lục Minh cho xem còn bọn này thì không à?" Một người trong đám cười híp mắt nói.

"Anh ấy đến cũng không được."

Dù sao anh ấy cũng thấy nó x/ấu xí.

"Nghĩ nhiều quá đấy, Lục Minh nào có rảnh đến đây, anh ta còn phải ở bên cô Tinh D/ao kia kìa."

Tôi giả vờ không nghe thấy.

Nhưng đêm đó, tôi chủ động đi tìm Lục Minh.

Rất nhiều chuyện cần phải hỏi rõ ràng.

Như bao lần tôi bày tỏ tình cảm với anh ấy.

Thì những nghi hoặc chất chứa trong lòng cũng nên giãi bày ra.

Nếu anh ấy thực sự gh/ét tôi, thích Tinh D/ao, thì từ nay tôi sẽ không theo đuổi anh nữa.

Nhưng hiện tại muốn gặp Lục Minh thì không thể tránh khỏi Tinh D/ao.

Theo trí nhớ, tôi tìm đến nơi cô ấy dưỡng thương.

Nhưng khi mở cửa, Lục Minh lại không có ở trong.

Chỉ có một bể thủy tinh khổng lồ đứng chễm chệ giữa phòng.

Ánh trăng xuyên qua kính, nhuộm mặt bể thành màu xanh thẫm.

Tôi nín thở, từ từ tiến lại gần, nhưng khi nhìn rõ cảnh tượng trong bể, toàn thân m/áu đông cứng lại -

Tinh D/ao lơ lửng trong nước, tóc dài xõa ra, đuôi cá buông thõng vô lực, còn dưới đáy bể... m/áu tươi đang loang ra.

Tôi thét lên.

"Ầm!"

Cửa bị đẩy mạnh.

Chỉ trong vài phút, người liên tục ùa vào.

Không biết là ai đã th/ô b/ạo nắm lấy cổ tay tôi, lôi ra ngoài.

Sau đó là những lời thì thầm.

"Quả nhiên là loài rắn... m/áu lạnh."

"Cô ta gh/en tị với cô Tinh D/ao chăng?"

...

Khi Lục Minh quay về, vô tình nghe thấy những lời bàn tán đó.

Anh liếc nhìn tôi.

Để lại một câu.

"Dù cô ấy có ch*t, cái đuôi cũng không chuyển sang người được em."

Tôi há hốc miệng, đột nhiên quên mất mình định nói gì.

Mãi sau này, cuối cùng cũng nhớ ra mình đến đây để hỏi chuyện.

Nhưng vừa rồi, tôi đã có câu trả lời rồi.

3

Trong lúc bên trong hỗn lo/ạn, tôi rời khỏi trang viên.

Không chỉ vì nhận ra mình sau này sẽ càng trở nên vướng mắt, mà còn vì vừa bị họ nói trúng tim đen.

Hình như tôi thực sự có chút gh/en tị với Tinh D/ao.

Muốn giống cô ấy, có được chiếc đuôi xinh đẹp như thế, được Lục Minh trân trọng nhìn ngắm, được tộc nhân đương nhiên chấp nhận...

Dù không định quay lại nữa.

Nhưng không hiểu sao lại đứng trước cửa phòng khám trong hẻm tối.

Tôi nghe nói bên trong có một bác sĩ tên Lan Trạch.

Có thể cải tạo thú nhân.

Cửa mở.

Một người đàn ông trẻ tuổi đứng trong cửa nhìn ra.

Đồng tử dựng đứng, viền mắt có vòng ánh vàng nhạt vừa lạnh lùng vừa quyến rũ.

"Cần gì?"

Tôi há hốc miệng, cổ họng khô khốc: "Anh có thể sửa đuôi ở đây không?"

Anh lặng lẽ nhìn tôi vài giây, bỗng khẽ cười, nghiêng người nhường lối.

"Vào đi."

"Em là người rắn phải không?"

Tôi gật đầu.

"Đã quyết định chưa? Một khi cải tạo, đôi chân này của em sẽ vĩnh viễn định hình, không thể trở lại hình thú được nữa."

Tôi sững người, cảm thấy anh hiểu lầm.

"Ý em không phải vậy, em muốn sửa đuôi rắn thành đuôi cá."

Anh cũng ngẩn người.

"Em cũng hiểu lầm rồi, ca cải tạo tôi làm là biến thú nhân thành người bình thường." Giọng anh rất bình thản, "Đều là do họ tự nguyện yêu cầu, như vậy họ sẽ không bị đem ra đấu giá, không bị xem là dị loại, sống trong bất an suốt ngày."

Thì ra là tôi hiểu lầm thật.

Hóa ra yêu cầu của tôi quá kỳ quặc, đến hẻm tối cũng không làm được.

Tôi thất vọng định rời đi.

Nhưng Lan Trạch gọi tôi lại.

"Sao em muốn cải tạo thành đuôi cá?"

"Nó đẹp hơn." Tôi không chút do dự đáp.

Vừa dứt lời, đuôi rắn đột nhiên duỗi ra, nhẹ nhàng cọ xát sàn nhà, "Anh thấy có phải không?"

Nhưng hình như anh không nghe thấy tôi nói.

Ánh mắt anh rơi vào chiếc đuôi tôi trong khoảnh khắc, đôi mắt vốn lạnh lùng bỗng sáng rực lên.

"Đáng yêu quá."

Giọng anh dịu dàng hơn lúc nãy nhiều.

Tôi sững sờ, sau đó cảm thấy ngượng ngùng gi/ận dỗi vẫy đuôi: "Anh đừng an ủi em kiểu đó."

"An ủi?" Anh nhẹ nhàng nhướng mày, như nghe thấy điều gì thú vị, "Tôi không làm ăn với em, sao phải an ủi em?"

"Vậy anh..."

"Em đã từng thấy đường hoa anh đào chưa? Chiếc đuôi này giống như được phủ lớp đường hoa anh đào, chẳng đáng yêu sao?"

Mặt tôi bỗng nóng bừng, đuôi không tự chủ co lại.

Nhưng động tác của anh nhanh hơn - ngón tay thon dài đã lơ lửng phía trên vảy, chỉ cách một chút là chạm được.

"Sờ được không?" Anh hỏi.

Dù là câu hỏi, nhưng tay anh đã áp sát quá gần, gần đến mức tôi có thể cảm nhận hơi thở mát lạnh nơi đầu ngón tay.

Tôi hơi do dự, không biết nên tránh hay để mặc anh.

Một lúc sau, như buông xuôi, chóp đuôi thận trọng quấn quanh ngón tay anh.

"Thôi được, sờ một cái thôi nhé."

Rồi anh nhẹ nhàng véo lấy chóp đuôi tôi.

Tựa có dòng điện chạy qua, tôi run lên.

Đột nhiên, bên ngoài vang lên tiếng bước chân gấp gáp, lẫn trong đó là tiếng người - như đang lùng sục thứ gì đó.

Lan Trạch dừng tay, buông đuôi tôi ra, đứng dậy bước về phía cửa.

Cùng lúc đó, cửa bị gõ.

Bên ngoài vọng vào giọng nói lạnh lùng nhưng ẩn chứa sự gấp gáp không thể phớt lờ: "Anh có tiếp một người rắn đuôi hồng nào không?"

Danh sách chương

4 chương
08/09/2025 20:04
0
08/09/2025 20:05
0
17/10/2025 14:04
0
17/10/2025 14:02
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu