Cô Hướng Về Bình Minh

Chương 4

17/10/2025 14:05

Đúng vậy, suýt nữa tôi đã quên mất.

Hồi nhỏ, Chu Nhiên rất quý mến tôi - đứa em gái này.

Tôi là một đứa trẻ mồ côi.

Khi gia đình họ Chu đưa Chu Nhiên đến trại trẻ mồ côi để chọn em gái, tôi đã cố gắng hết sức len lên phía trước.

Nơi này không thiếu những đứa trẻ lanh lợi, dễ thương.

Chu Nhiên bối rối, khuôn mặt xinh xắn nhăn nhó lại.

Tôi lấy từ trong túi ra một viên kẹo đã cất giữ rất lâu.

Mỉm cười đưa trước mặt cậu ấy.

"Anh ơi, anh muốn ăn kẹo không? Kẹo này ngọt lắm."

"Vi Vi thích ăn nhất."

Chu Nhiên cầm viên kẹo có chút ngượng ngùng.

Nhưng vẫn nắm lấy tay tôi.

Bố mẹ họ Chu cũng chú ý đến tôi.

Thế là, tôi trở thành con nuôi của gia đình họ Chu.

Chu Nhiên rất thích tôi.

Khi tôi đoạt giải nhất cuộc thi Toán, cậu ấy cầm chiếc cúp chạy khắp lớp khoe khoang.

"Vi Vi được giải nhất, Vi Vi được giải nhất..."

Sinh nhật tôi, cậu ấy còn vui hơn cả tôi, tặng rất nhiều quà, nhiều đến nỗi phòng không chứa hết.

Có ai b/ắt n/ạt tôi, cậu ấy lập tức đứng ra che chở.

"Cấm không được b/ắt n/ạt Vi Vi!"

......

Nhưng từ lúc nào, cách cậu ấy gọi tôi đã trở thành "Trì Vi".

Có người b/ắt n/ạt tôi, cậu ấy cũng làm ngơ, thậm chí... ngầm cho phép.

Rõ ràng tôi, luôn luôn rất ngoan mà.

8

Giang Tự tiến bộ rất nhiều, tăng những 70 điểm.

Cả lớp kinh ngạc.

Ngay cả giáo viên chủ nhiệm vốn nghiêm khắc cũng không tiếc lời khen ngợi.

"Lần này Giang Tự đạt điểm tốt."

"Nếu không viết đầy tên Trì Vi lên giấy nháp thì còn tốt hơn."

Cả lớp cười ồ lên.

"Chép tên người đứng đầu khối có thể tăng 70 điểm sao? Lần sau tôi cũng viết!"

"Thật sự nghi ngờ không biết cậu ấy có làm bùa chú gì không."

"Vừa viết vừa niệm 'học thần phù hộ' đúng kiểu, haha."

Giang Tự x/ấu hổ gãi đầu.

"Ch*t rồi, không lẽ cậu ấy thích người đứng đầu khối của chúng ta?"

"C/ôn đ/ồ và học bá, cũng có chút duyên phận đấy nhỉ."

"Đừng ghép đôi bừa bãi, người đứng đầu khối chúng ta trong lòng chỉ có học hành, không care đàn ông đâu!"

"Cứ như kẻ theo đuôi vậy, Trì Vi còn chẳng thèm để ý..."

Giang Tự không cười nổi nữa.

Cả ngày buồn bã.

Ngay cả 'A Bối Bối' mà cậu ấy yêu thích nhất cũng chẳng thiết chơi cùng.

Về nhà liền bắt đầu làm trò đi/ên kh/ùng.

Lăn lộn khắp phòng khách, ngoài sân lại tâm sự với chú chó cưng.

Bố mẹ Giang Tự ôm bảng điểm, vui vẻ chuyển tiền cho tôi.

Hoàn toàn không để ý Giang Tự đang phát đi/ên ngoài sân.

Cậu ta bám lấy cây cỏ bắt đầu sáng tạo kỳ quặc.

"Mắt anh như môn Văn, miệng như Toán, mũi như Anh Văn, tai như Vật Lý, lông mày như Hóa Học, tóc như Sinh Học - Vi Vi thích Văn Toán Anh Lý Hóa Sinh, suy ra Vi Vi thích anh!"

"Bác Đại Thụ ơi, nào, hãy nói ra khuyết điểm của cháu đi - đúng rồi, cháu không có khuyết điểm! Cháu hoàn hảo, Vi Vi nhất định sẽ thích cháu!"

"Vượng Tài, Vượng Tài, hãy nói cho ta biết Vi Vi thích ai? Giang Tự? Chuẩn cmnr!"

Giang Tự tự dỗ dành bản thân xong, cảm thấy mình lại ổn rồi.

Thế là bắt đầu tỏ tình một cách kín đáo.

Trên sân bóng rổ, cậu ta tạo dáng đủ kiểu, tôi cúi đầu giải đề.

Khi ánh nắng chiếu vào, cậu ta khoe góc nghiêng hoàn hảo nhất, tôi vẫn cúi đầu giải đề.

Trên sách vở bài tập viết đầy tên tôi, tôi vẫn tiếp tục cúi đầu giải đề.

Ngoài chuyện học hành, tôi không để ý đến cậu ta lấy nửa phần tâm tư.

Thế là, cậu ta ủ rũ, lại tủi thân.

Hậm hực viết lên giấy: "Rốt cuộc nàng không thích ta, ta sẽ không thèm quan tâm nàng nữa!"

"Không m/ua đồ sáng cho nàng, không m/ua đồ ăn vặt, cũng không kể chuyện cười."

"Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, bạn học nên giúp đỡ lẫn nhau, ta m/ua đồ cho nàng ăn, làm nàng cười, nàng vui vẻ thì có thể giải thêm vài đề, thi đại học sẽ đạt điểm cao hơn."

"Đúng vậy, ta làm vậy là vì thành tích của nàng, tuyệt đối không phải vì thích nàng đâu!"

"Để nàng chịu lạnh vài ngày, ta không thèm đeo bám nữa!"

5 phút sau, cậu ta nhe răng cười hỏi tôi.

"Hê hê, Vi Vi, hôm nay muốn ăn gì nào?"

Tôi mỉm cười nhẹ, giơ cao bàn tay.

"Tôi không muốn ăn gì, nhưng hôm nay anh phải ăn bạt tai đấy."

Thi đại học sắp tới, tên này dám phá hoại tâm tu của ta!

Thích hay không thích cái gì chứ, thà giải thêm vài đề còn sướng hơn.

9

Chu Nhiên đột nhiên tìm tôi.

"Trì Vi, tôi chỉ bảo em ở nhà Giang Tự, không bảo em thân thiết với hắn như vậy!"

"Em có biết mọi người đang đồn hai người yêu nhau không!"

Khi không có ai xung quanh, khuôn mặt cậu ta đầy tức gi/ận, một quyền đ/ập xuống bàn học.

Trong chấn động, chiếc chăn hoa nhí của Giang Tự từ từ tuột xuống, lộ ra tờ giấy nháp viết đầy tên tôi.

Tờ giấy bay đến chân Giang Tự.

Cậu ta nhìn thấy, sững người.

Sau đó nhanh chóng nhặt lên, vò nát trong tay.

Tôi phủi bụi trên chăn, nhíu mày: "Giang Tự sẽ tức gi/ận đấy."

"Tôi nghĩ, bây giờ anh nên quan tâm Thẩm Niệm nhiều hơn."

Kỳ thi trước, thành tích của Thẩm Niệm rất tệ.

Từ hạng nhì lớp tụt xuống hạng mười, thậm chí rớt khỏi top 100 toàn khối.

Tình trạng của cô ấy rất không ổn định.

Nhưng cũng dễ hiểu, khi mới chuyển đến Thẩm Niệm học lực bình thường, là nhờ Chu Nhiên thuê giáo viên nổi tiếng đắt đỏ kèm cặp sau này.

Nhưng càng gần thi đại học, cô ấy lại càng phóng túng với Chu Nhiên.

Bây giờ còn để tâm vào học hành được bao nhiêu thì không rõ.

Chu Nhiên cúi mắt, không biết đang nghĩ gì.

"Niệm Niệm đã xin lỗi em rồi, Trì Vi đừng có quá đáng như vậy."

Đột nhiên cậu ta gằn giọng.

"Hãy nhận rõ thân phận của mình, em chỉ là con nuôi nhà họ Chu, Giang Tự gia thế thế nào, hắn chỉ đang đùa giỡn với em thôi!"

"Nhà họ Giang rất gh/ét em rồi phải không, sau thi đại học tôi còn phải thu dọn đống hỗn độn cho em, phiền phức!"

Cậu ta nổi gi/ận vô cớ.

Rời đi còn nhét tờ giấy đó vào túi.

Quay đầu va phải nắm đ/ấm của Giang Tự.

"Thằng mất dạy ăn cơm nhà vác tù và hàng tổng, lại b/ắt n/ạt Vi Vi, tao đ/ập ch*t mày!"

Giang Tự không biết chuyện gì vừa xảy ra, nhưng từ ánh mắt nhìn thằng ngốc của tôi có thể hiểu.

Chu Nhiên lại lên cơn đi/ên rồi.

Lòng tôi nhẹ nhõm, giơ ngón tay cái khen ngợi.

"Giang Tự, đỉnh quá!"

Cậu ta kiêu hãnh ngẩng cao đầu.

Nhưng đến tối, khi vô tình nhìn thấy khung chat điện thoại cậu ta, tôi mới biết mình khen quá sớm!

[Sinh tử tối nay quyết định rồi, các bro ơi!]

[Úi trời, ca ca Giang Tự, đừng bảo mày thật sự uống th/uốc nhé? Hôm nay Vi tỷ chỉ khen mày, chưa hôn mày đâu, tỉnh táo lại đi!]

[Yên tâm đi, thành phần th/uốc an toàn lắm.]

[Ừm, ca ca à, chủ yếu là sợ giữa mày trắng hếu và đề thi trắng hếu, Vi tỷ chắc chọn đề thi thôi.]

Danh sách chương

5 chương
08/09/2025 20:04
0
08/09/2025 20:05
0
17/10/2025 14:05
0
17/10/2025 14:02
0
17/10/2025 14:00
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu