Thể loại
Đóng
123
@456
Đăng xuất
Tôi biết anh ấy đã thuê một đầu bếp chuyên nấu ăn cho công nhân.
Anh cười nhẹ:
"Không sao."
Nói rồi, anh lại ra khỏi nhà.
Tôi thở dài.
Hình như chúng tôi thật sự chỉ là bạn ăn cơm chung...
3
No nê xong, tôi lại nằm ườn trên giường.
Từ khi về làm dâu ở quê, chất lượng giấc ngủ tốt hơn hẳn, người cũng bị Lục Cảnh Xuyên nuôi b/éo lên mấy cân.
Lúc tỉnh dậy, bên tai văng vẳng tiếng ve kêu.
"Cảm giác mình sắp mốc meo rồi."
Ngay cả Hòn Tuyết cũng đang bới đất trong sân.
Tôi dắt nó:
"Đi thôi, dẫn mày đi dạo nào"
Ngôi làng được quy hoạch khá tốt, đường nhựa rộng rãi bằng phẳng, hai bên là những cây hoa hòe cao lớn.
Đi ngang qua đầu làng, mấy bà hàng xóm đồng loạt nhìn sang:
"Ồ, đây là vợ mới của thằng Xuyên à, trông bả búng ra sữa thật."
"Nghe nói còn là sinh viên thành phố về đấy, nhìn đúng có khí chất, không như mấy đứa chân lấm tay bùn nhà mình."
Tôi cười ngượng ngùng, Hòn Tuyết vẫy đuôi phấn khích.
"Xem kìa, chó thành phố còn trắng hơn chó quê mình."
"Úi giời, b/éo như con lợn sữa ấy nhỉ!"
"Chó này còn phải dắt đi dạo à, chó quê tụi mình toàn tự chơi một mình."
Đang nói thì mấy con chó cỏ từ ngõ hẻm phóng ra, đuổi nhau tíu tít.
Hòn Tuyết như gặp họ hàng, đột nhiên lao về phía trước.
Tôi không kịp phản ứng, bị kéo lảo đảo.
"Mày đi đâu đấy!"
Con chó ngốc này sức mạnh kinh khủng, mặc kệ tôi, phóng thẳng về phía bầy chó kia!
Tôi bị nó lôi đi loạng choạng, dép lê cũng bay mất.
Mấy bà hàng xóm cười nghiêng ngả:
"Ôi giời, đây là người dắt chó hay chó dắt người thế."
"Vợ thằng Xuyên ơi, cứ để con chó tự chơi đi cũng được mà."
Hòn Tuyết gi/ật đ/ứt dây xích, vui vẻ gia nhập đội chó đầu làng.
Tôi đỏ mặt đi nhặt dép.
Chưa kịp thở đều, cảnh tượng kinh khủng hơn đã xảy ra.
Mấy con chó kia đột nhiên nhảy xuống vũng bùn lăn lộn.
Tôi chứng kiến Hòn Tuyết từ "thiên thần biết cười" biến thành "á/c q/uỷ bùn lầy" trong chớp mắt.
"Á! Hòn Tuyết mày quay lại đây! Bẩn ch*t đi được!"
Tôi hét lên chạy tới.
Lần này nó nghe lời thật.
Nghe tiếng tôi gọi,
nó phóng thẳng vào người tôi, còn quay người 360 độ rũ bùn.
"Á á á! Mày đừng có tới gần!"
"Á á á, cút ra đi!"
Chỉ trong tích tắc, tôi cũng biến thành người bùn.
Mấy bà hàng xóm cười ngả nghiêng.
Đúng lúc tôi tuyệt vọng muốn biến mất khỏi mặt đất,
một bàn tay lớn nắm ch/ặt gáy Hòn Tuyết.
"Ngoan nào!"
Giọng trầm đầy u/y hi*p,
"Tái phạm tao thịt mày."
"Ồ thằng Xuyên về rồi!"
Mấy bà cười lớn,
"Mau đưa vợ về đi! Nhìn bả thế kia kìa!"
"Phải đấy phải đấy, vợ mới còn ngại ngùng lắm!"
Lục Cảnh Xuyên cúi người, một tay nhấc bổng con chó bùn, tay kia đưa về phía tôi.
Bàn tay ấy rất lớn, xươ/ng ngón tay rõ ràng, in hằn vết chai sần do làm ruộng.
Thế là, chàng trai lực lưỡng cao một mét chín.
Một tay chó bùn, một tay người bùn.
Lủi thủi về nhà.
4
"Từ nay không bao giờ dẫn mày ra ngoài nữa!"
Về đến nhà, tôi chỉ tay vào Hòn Tuyết, gi/ận dỗi nhảy cẫng lên,
"Tức ch*t đi được!!!"
Hòn Tuyết "Ằm ụ" một tiếng, sợ hãi núp sau đôi chân dài của Lục Cảnh Xuyên, chỉ dám thò cái đầu đầy bùn.
Lục Cảnh Xuyên rút vòi rửa xe.
"Đừng gi/ận nữa, em đi tắm đi, anh tắm cho chó."
Nhìn bộ dạng bê bối của mình,
thôi, gi/ận con chó ngốc làm gì.
Tôi lao vào phòng tắm.
Nước nóng xóa đi lớp bùn đất, tôi với tay lấy khăn tắm.
Trống rỗng.
Ch*t rồi, lúc nãy mải gi/ận dỗi, quên không lấy khăn tắm!
Biệt thự nông thôn này chỉ có tôi và Lục Cảnh Xuyên.
Chẳng lẽ phải chạy ra ngoài trần truồng? Tuyệt đối không được!
Do dự hồi lâu, tôi hé cửa:
"Lục Cảnh Xuyên, anh... anh lấy giúp em cái khăn tắm được không?"
"Ừ."
Ngoài cửa vọng vào tiếng đáp trầm đục.
Tôi nhắm nghiền mắt, bẽ mặt vô cùng.
Một bàn tay xươ/ng xương thò vào:
"Miên Miên, khăn tắm đây."
"Cảm ơn anh."
Tôi gi/ật lấy, vội vàng lau khô người mặc đồ.
Tim đ/ập hơi nhanh.
Mở cửa.
Bùm!
Tôi đ/âm sầm vào một bức tường cơ bắp cứng rắn.
"Ừm..."
Tôi ôm lấy mũi đ/au nhức, bất giác phàn nàn:
"Sao anh... cứng quá vậy..."
Lời vừa thốt ra, tôi muốn cắn lưỡi t/ự v*n...
Hạ Miên Miên, mày đang nói cái gì thế này!
Hơi thở phía trên đột nhiên gấp gáp hơn.
Hình như anh vừa tắm xong, phần thân trên trần truồng, chỉ mặc mỗi quần đùi thể thao màu xám.
Làn da đồng nâu dưới lớp cơ bắp cuồn cuộn, không phải dạng cơ bắp phồng to do uống protein, mà là sự săn chắc được tôi luyện từ công việc chân tay, tràn đầy vẻ hoang dã và sức mạnh.
"Đau... đ/au không?"
Giọng anh hơi khàn, ánh mắt đậu trên người tôi.
Tôi đột nhiên thấy lòng rối bời.
"Cũng... cũng không sao..."
"Ừ."
Anh khẽ đáp.
Nghiêng người, nhường lối.
Tôi chỉnh lại bộ đồ ngủ:
"Vậy... em đi ngủ nhé?"
Anh im lặng nhìn tôi.
Vài giây sau, mới khàn giọng bật ra một chữ:
"Ừ..."
Ừ?
Anh ta thật sự không có ý gì...
Hay là... không được?
5
Tôi bực bội nhào xuống giường.
Đầu óc toàn cảm giác cứng rắn lúc nãy khi va vào...
Càng nghĩ càng nóng bừng.
Tôi mở điện thoại vào thư mục phim đặc biệt.
Lục lọi đồ chơi nhỏ giấu sâu trong ngăn tủ đầu giường.
Cầu người không bằng cầu mình!
Nhưng đúng lúc mọi thứ đang lên cao trào.
"Cốc cốc"
Tiếng gõ cửa vang lên.
Tôi hoảng hốt giấu vội dưới gối.
Lục Cảnh Xuyên bước vào, mặt đầy lo lắng:
"Miên Miên, em không sao chứ? Sao mặt đỏ thế?"
Ch*t rồi ch*t rồi! Anh ấy chắc nghe thấy rồi! Hạ Miên Miên mày hết mặt mũi rồi!
"Không... không sao... có lẽ hơi nóng..."
Tôi nắm ch/ặt chăn, giải thích đầy hốt hoảng,
"Em... em bật điều hòa rồi! Sẽ mát ngay thôi!"
Mấy giây im lặng ngột ngạt.
"Ừ."
Anh đáp, nhưng không đi.
Ánh mắt lướt qua chiếc giường bừa bộn, cuối cùng dừng lại ở bàn tay tôi đang nắm ch/ặt mép chăn.
"Hôm nay mẻ rau ngoài đồng đã thu hoạch, vừa chuyển khoản xong, 15 vạn."
Anh đưa tôi một chiếc thẻ,
"Mật khẩu là sinh nhật em."
"Ồ... em biết rồi."
Tôi ngẩn người nhận lấy.
Mau đi đi, làm ơn đi mà...
Đúng lúc đó.
"Cạch."
Món đồ chơi nhỏ dưới gối, đúng lúc đen đủi, rơi ra.
Rơi xuống sàn.
Và vẫn... rung rinh.
Tôi tối sầm mặt mày...
Lục Cảnh Xuyên dừng bước.
Anh chần chừ một chút.
Cúi xuống, nhặt món đồ màu hồng lên.
"Cái gì đây?"
Tôi rụng rời, thì thào:
"Máy... máy massage..."
Anh ngẩng mặt, tiến thêm một bước.
Giọng trầm khàn, mang theo hơi nóng hừng hực:
"Vậy sao? Dùng như thế nào?"
Tôi vừa ngượng vừa gi/ận.
Dùng thế nào nữa? Cố ý hỏi khó!
Chương 6
Chương 8
Chương 7
Chương 6
Chương 6
Chương 7
Chương 6
Chương 7
Bình luận
Bình luận Facebook