Giống như một học sinh cấp ba bình thường, một năm được ở bên em là ký ức thoải mái và hạnh phúc nhất trong đời anh."

Tôi giả vờ gi/ận dỗi, không chịu tha thứ cho anh.

Anh liên tục xin lỗi tôi.

【Chuyển khoản WeChat 1991.00 Nhân dân tệ - Năm 1991 Chiến tranh Lạnh kết thúc, chúng mình cũng đừng gi/ận nhau nữa nhé?】

【Chuyển khoản WeChat 9999.00 Nhân dân tệ - C/ứu với! Em đừng làm ngơ anh nữa!】

【Chuyển khoản WeChat 52000.00 Nhân dân tệ - Bé yêu anh yêu em!!】

Chịu nổi không??

Kệ đi.

Giàu sang nhờ mạo hiểm!

Tôi nhận!!

Năm nay cũng tiêu cho anh cả trăm củ rồi.

Coi như đầu tư một vốn bốn lời.

20

Đoàn Gia Dụ muốn tôi yên tâm.

Tin rằng cả nhà anh đều là người tốt.

Năn nỉ tôi đến thăm nhà.

Vừa bước vào cửa tôi đã choáng váng.

Điệu nhạc trong đầu bỗng vang lên: 【Hát karaoke trong biệt thự~ Cá rồng bạc bơi trong hồ~ ĐẠI! CHẤN! HỒNG! ĐỒ!】

Đoàn Gia Dụ kể ông nội anh đề cao văn hóa gian khổ.

Đàn áp tuổi thơ bố anh quá mức.

Nên giữa đời, ông bắt đầu nổi lo/ạn muộn màng.

Thích chơi trò "cực kỳ quê mùa thành thời thượng".

Bao gồm chiếc áo khoác Balenciaga 25 triệu và tấm ngọc bích Hoàng Đế Lục vô sự trị giá 100 triệu.

Vì quá nghèo để hiểu thiếu gia đang flex hàng, tôi chìm vào suy tư.

Đoàn Gia Dụ và em trai Đoàn Gia Vinh là sinh đôi khác trứng.

Không giống nhau.

Đoàn Gia Dụ là nam nhi cứng cỏi, Đoàn Gia Vinh là tiểu thư ngọt ngào.

Trong bữa cơm gia đình, Đoàn Gia Dụ thảo luận công việc với bố mẹ một cách nghiêm túc.

Em trai khéo ăn nói, vừa ngồi vào bàn đã bắt đầu phá không khí.

Chỉ vài câu đã khiến bố mẹ tươi cười rạng rỡ.

Tôi tưởng Đoàn Gia Dụ là đứa trẻ thật thà không giỏi biểu đạt.

Chỉ biết dùng cách này để lấy lòng cha mẹ.

Ai ngờ bữa ăn mới một nửa, anh đột nhiên nghiêm mặt với bố: "Bố, dạo này mỡ m/áu cao, đừng ăn thịt kho tàu nữa."

Ông cụ gi/ật mình, bĩu môi gắp rau.

"Mẹ, sao lại nhịn ăn? Không muốn dạ dày nữa à?"

Bà cụ rơm rớm nước mắt ăn cơm, gi/ận mà không dám nói.

Ăn được một lúc, Đoàn Gia Dụ lại lên tiếng: "À bố ơi, mấy lô hàng Việt Nam..."

Ông cụ nhăn mặt như búi chỉ: "Đừng nữa thầy ơi..."

Đoàn Gia Vinh vội hòa giải: "Ôi anh, đang ăn đừng bàn công việc, khó tiêu đấy!"

Đoàn Gia Dụ liếc mắt lạnh lùng: "Thi đại học trượt lại không chịu vào thương hội, muốn anh gửi em đến Pepperdine học cách tranh gia tài không? Đoàn Gia Vinh, ăn xong lên văn phòng anh!"

Cả nhà suýt khóc: "Còn cho người ta ăn ngon không nữa hu hu..."

Tôi đã hiểu tại sao bố mẹ thiên vị em trai.

21

Bố Đoàn Gia Dụ dạo này sức khỏe yếu.

Ông nội sớm đào tạo cháu trưởng kế thừa thương hội.

Khiến đứa trẻ mang mùi già nua.

Không quan tâm nó có chịu nổi không.

Cứ thế trút áp lực lên người anh.

Khiến anh gặp vấn đề tâm lý.

Nên mới chuyển trường, đổi môi trường.

Rồi gặp tôi.

Tình cờ chữa lành cho anh.

Tôi tò mò hỏi: "Anh thích em từ khi nào?"

Anh bảo, có lẽ từ lần tôi túm tóc mái anh.

Vì đầu có thể đ/ứt, nhưng kiểu tóc không được lo/ạn.

Trước đây trên du thuyền tổ chức tiệc.

Có thằng ngốc s/ay rư/ợu lỡ chạm vào tóc anh.

Anh liền bảo thuộc hạ quăng nó xuống biển.

Chính là đứa bạn giàu xa xỉ nhận ra anh trong tiệc mừng nhập học của tôi.

Tôi càng tò mò: "Vậy sao lúc đó anh không đ/á/nh em?"

Anh lắc đầu: "Anh cảm thấy em rất gan lì, và bắt đầu hứng thú đặc biệt với em."

Tôi: "..."

Thiếu gia hai mặt đấy nhé.

22

Chúng tôi bàn về chuyện hẹn hò.

Tôi học hành bận rộn, tốt nghiệp cũng lo sự nghiệp.

Vốn không muốn tốn sức yêu đương.

Nên ngoài đời anh làm đại gia thế nào, tôi không quan tâm.

Nhưng khi ở bên em, anh phải là người yêu hiền lành chu đáo, biết quan tâm cảm xúc.

Không thì tôi không yêu.

Đại gia gật đầu: Yêu cầu này đúng gu anh luôn.

Theo đuổi danh lợi, nắm quyền lực là sứ mệnh gia tộc giao phó.

Nhưng trong thâm tâm đại gia chỉ muốn làm tiểu kiều phu.

Anh mong có người vợ uy nghi dũng mãnh.

Che chở, quan tâm, cưng chiều, để anh nương tựa.

Anh có thể yếu đuối, trở nên đeo bám, nũng nịu trong lòng vợ, được nàng thương xót...

Anh ngập ngừng hỏi: "Anh như thế, em còn thích không?"

Tôi ôm mặt anh: "Đương nhiên! Đại gia mà thành người chồng, lật mặt siêu hấp dẫn!"

Anh vui vẻ ôm eo tôi: "Vợ ơi, thương em đi mà~"

23

Kỳ nghỉ hè năm hai, chúng tôi du lịch cùng nhau.

Trong khách sạn không ngủ được, chơi trò tăng nhiệt tình cảm.

Tôi đề xuất: "Oẳn tù tì, thắng tôi t/át anh, thua anh hôn tôi."

Anh đồng ý.

Vừa chơi đã ra búa, tôi ra bao.

Một cái t/át trời giáng: "Nói câu thoại!"

Anh gượng gạo: "Mẹ đ/á/nh con vất vả quá..."

Lại t/át.

Đoàn Gia Dụ: "Xin mẹ thương con..."

T/át nữa: "Con muốn nữa..."

Cuối cùng anh thắng, lao vào hôn tôi.

Lại thắng.

Lại hôn.

Hôn một lúc tôi bắt đầu nghịch ngợm: "Để bạn gái kiểm tra xem dạo này cơ bụng có mất miếng nào không~"

Anh nhanh chóng nhận ra: "Nguyễn Thi Như! Sao em lại vọc quần anh thế!!"

"Bé yêu, yên tâm giao mình cho em nhé? Em sẽ cưới anh về, em nhất định sẽ có trách nhiệm..."

Anh nửa đẩy nửa kéo, miễn cưỡng theo tôi.

Hóa ra tiểu thuyết nói bảy lần một đêm là bịa.

Mới ba lần tôi đã no, nhất quyết không ăn nữa.

24

Vừa tốt nghiệp đại học, Đoàn Gia Dụ chính thức tiếp quản thương hội.

Suốt ngày bộ vest đen.

Sau lưng lúc nào cũng đoàn người mặc đồ đen.

Anh vừa lên xe.

Đám người kia đồng loạt cúi chào.

Y như phim xã hội đen Hồng Kông.

Hỏi ra mới biết là tiếp nối phong cách của bố anh.

Anh bảo mọi người tự nhiên, nhưng họ đã thành phản xạ không sửa được.

Tôi thực tập ở tập đoàn lớn, công việc chẳng liên quan.

Nên dù đại gia ngoài đời hào nhoáng thế nào.

Về nhà vẫn phải đeo tạp dề làm việc.

Xong việc, chúng tôi kê giường sofa trong phòng khách.

Anh rửa trái cây, tôi bóc đồ ăn vặt, đ/ốt tinh dầu, tắt đèn.

Cùng nhau xem 'Gia Đình Mafia'.

Trước khi ngủ lại chơi vài trò nhỏ thư giãn.

Danh sách chương

4 chương
08/09/2025 20:06
0
18/10/2025 07:02
0
18/10/2025 07:00
0
17/10/2025 14:11
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu