Trong số tiền đó có một trăm nghìn là tiền của bố tôi.

Đến giờ vẫn chưa đòi lại được.

Đoàn Gia Dụ bảo được.

Rồi dẫn tôi đến thương hội hỏi cho ra nhẽ.

Hóa ra kẻ lừa bác Hai tôi.

Chỉ là một vụ l/ừa đ/ảo mượn danh thương hội.

Chẳng liên quan gì đến thương hội địa phương.

Bọn l/ừa đ/ảo chủ động đầu thú.

Tiền bị lừa cũng được hoàn trả đầy đủ.

Bố tôi cầm tiền nhìn tôi không tin nổi: "Con không thể tự làm được chuyện này!"

Tôi hãnh diện cười tít mắt: "Thế không lẽ sau lưng con có hậu thuẫn?"

Lúc đó tôi không biết mình vô tình thoát hiểm trong gang tấc.

Tất cả là nhờ vị nhị gia thương hội đứng sau đang mỉm cười đầy cưng chiều.

15

Tôi và Đoàn Gia Dụ cùng đỗ vào trường 985.

Trong tiệc mừng nhập học.

Tôi và bố tôi bận rộn tiếp khách.

Đoàn Gia Dụ giúp mở rư/ợu trắng, phát th/uốc lá.

Càng nhìn càng thấy thích: "Bé cưng ngoan quá!"

Cậu ấy đỏ mặt bảo đi làm việc.

Đột nhiên, người bạn giàu có của họ hàng xa gọi cậu ấy: "Sấm Bưu! Cậu sao thế Sấm Bưu? Sao cô ấy dám gọi cậu là bé cưng?!"

Còn nói Đoàn Gia Dụ là trưởng tử của đại ca thương hội.

Đoàn Gia Dụ lập tức sầm mặt: "Tôi quen anh à?"

Gã nhà giàu đột nhiên tự t/át mình lia lịa: "Say rồi say rồi! Chưa uống đã say! Xin lỗi nhầm người rồi!"

Rồi đền tôi một phong bì dày như cục gạch.

Chuồn mất dép.

Bữa tiệc lại rộn ràng.

Bề ngoài tôi cười ha hả, bảo Đoàn Gia Dụ: "Mắt mũi kiểu gì mà nhầm thế? Bé cưng nhà mình dễ thương thế, sao là Sấm Bưu được?"

Nhưng sau khi tiệc tan.

Về nhà lập tức lục tung mạng.

Thương hội, giang hồ, bảo kê, Miến Điện...

Càng đọc càng thấy tim đ/ập chân run.

Cuối cùng, tôi tìm thấy rồi.

Trong mục thành viên gia đình đại ca thương hội.

Trưởng tử: Đoàn Gia Dụ.

Đầu tôi vang lên câu cửa miệng của Tiểu Bát: Oi!! Chuyện gì đang xảy ra thế này??

16

Đột nhiên, Đoàn Gia Dụ nhắn chúc ngủ ngon: [Như à, ngủ chưa?]

Tôi trả lời ngay: [Ngủ rồi, bé cưng!]

Bố hỏi sao tôi quỳ trên giường trả lời tin nhắn.

Ông Lão Nguyễn ơi, ông nên cảnh giác đi chứ.

Lại nghĩ bố cao huyết áp, đành nuốt lời.

Hai ngày sau, Đoàn Gia Dụ mang chai Mao Đài đến nhậu với bố tôi.

Bố tôi vui vẻ khen: "Bé cưng tốt quá! Bé cưng tốt quá!"

Tôi hoảng đến trợn mắt: "Cái thứ gì mà dám gọi cậu ấy là bé cưng??"

Bố tôi tủi thân: "Sao bố không được gọi bé cưng?"

Đoàn Gia Dụ tưởng tôi gh/en, dịu dàng: "Như à, sao em gh/en cả với bố?"

Tôi: "..."

Ăn được nửa bữa.

Đoàn Gia Dụ ra ban công nghe điện thoại.

Tôi lén ra nghe tr/ộm.

Chỉ thấy cậu ấy sắc mặt lạnh lùng, giọng băng giá: "Xử lý hắn đi."

Tôi: "!!"

Hoảng h/ồn lăn lộn vào dọn hết bát đũa.

Mời khách về!

Đoàn Gia Dụ quay lại ngơ ngác: "Không ăn nữa à?"

Bố tôi đúng là thông minh, hừ lạnh: "Nó sốt ruột muốn ở riêng với cậu lắm rồi!"

Tôi: "!!"

17

Bị ép dẫn Đoàn Gia Dụ vào phòng riêng, hai người một thế giới.

Trước đây ở bên cậu ấy tôi rất thoải mái.

Giờ thì cứng đờ, hú h/ồn, đúng là dại~ khờ~ lạc~ vào~ hang~ cọp~~

Đoàn Gia Dụ tự nhiên hiểu nhầm: "Gần người yêu nên bối rối?"

Tôi: "Gì cơ?"

Cậu ấy dịu dàng hôn môi tôi: "Trông em bạo dạn thế, nhưng nghĩ đến việc chúng ta tiến xa hơn vẫn biết ngượng à~"

Tiến, tiến xa hơn cái gì?!

Tôi vội cầm gói bánh Pocky vị dâu trên bàn.

Mở ra, rút một cây.

Ngậm trong miệng, nhai nhồm nhoàm.

Để tránh bị hôn nữa.

Cậu ấy nhìn tôi, mắt dần tối lại.

Tim tôi đ/ập thình thịch: "Cậu muốn một cây không?"

"Không cần." Cậu ấy cười tiến lại, "Chỉ thử cây trong miệng em thôi."

Nói rồi cắn vào đầu bánh phía tôi.

Tôi: "!!"

Đôi mắt đen huyền của Đoàn Gia Dụ dán ch/ặt vào tôi.

Từng chút, ngậm, nhấm, nuốt, tiến gần...

Tôi như con ếch bị rắn dòm ngó.

Cứng đờ.

Cuối cùng cả cây bánh biến mất trong miệng cậu ấy.

Môi chúng tôi chạm nhau.

Một nụ hôn vị dâu ngọt ngào.

Tôi đỏ mặt đẩy cậu ra: "Thôi, đừng nữa..."

Nụ cười cậu sâu thêm: "Nguyễn Thi Như, em dễ thương thế này khiến anh muốn ăn mất em."

Tôi: "!!"

Kiểu ăn của Hannibal đấy hả??

18

Đêm xuống, tôi vừa lên giường.

Đoàn Gia Dụ đã gọi video.

Bảo cậu vừa học được món mới.

Mời tôi thưởng thức.

Là một đĩa thịt bò kho.

Chẳng hiểu sao trưng bày món ăn.

Mà lại cởi trần.

Nhát d/ao ch/ém xuống.

Nước sốt b/ắn đầy cơ bụng.

Dọc đường rãnh cơ bụng, lách tách nhỏ giọt xuống bụng dưới.

Tôi nuốt nước bọt ực.

Đại ca ơi, đừng đ/á/nh bóng nữa.

Mà đ/á/nh nữa.

Em sẽ quay lại.

Thành bằng chứng tống tiền đó.

Đột nhiên, một tràng sú/ng n/ổ dữ dội vang lên.

Gi/ật cả tim!

Đoàn Gia Dụ nghiêm mặt: "Đợi anh chút."

Rồi biến khỏi màn hình.

Khi quay lại, không gian yên tĩnh hẳn.

Cậu ấy bảo phòng khách đang chiếu phim.

Dolby Atmos nên chân thực.

Hừ hừ.

Đừng giải thích nữa, em hiểu luật.

Cậu ấy đưa tay lau mồ hôi, mu bàn tay vệt đỏ tươi: "Ủa? Sao lại dính sốt cà chua..."

Hừ.

Là dính lúc xử lý 👤 vừa nãy đúng không!

Đoàn Gia Dụ quay lấy đĩa trong tủ.

Một khẩu sú/ng ngắn đen rơi xuống.

Cậu giải thích: "Sú/ng đồ chơi phun nước thôi."

Trời ạ.

Từ 1996 cả nước cấm sú/ng, em x/á/c nhận anh vi phạm và nắm chứng cứ x/á/c thực!

19

Tôi hầm hè gọi Đoàn Gia Dụ tới: "Tôi tố giác hay anh tự thú?"

Cậu ấy ngơ ngác: "Gì cơ?"

Tôi liệt kê danh sách tội phạm.

Khiến Đoàn Gia Dụ cười ngả nghiêng: "Như Như nhà anh dễ thương quá, muốn hôn ch*t em mất thôi!"

Tôi: ??

Đoàn Gia Dụ dẫn tôi về nhà.

Mở tủ lấy sú/ng, phun nước đầy mặt tôi.

Lịch sử chiếu rạp phim gia đình: "Peaky Blinders".

Tối hôm đó ở ban công là gọi đầu bếp, "xử lý" con gà đi bộ mà tổng tài Quảng Đông tặng.

Ngại quá.

Tôi phải tìm cớ khác, đ/á/nh lạc hướng để cậu ấy không cười nhạo: "Tôi ngốc thật, tưởng anh nhút nhát lập dị, quan tâm anh hơn năm trời, ai ngờ... cuối cùng toàn là sai lầm!"

Đoàn Gia Dụ hết cười, thành khẩn: "Xin lỗi Như Như. Thân phận người thừa kế thương hội như núi đ/è nặng, chính em khiến thế giới đen trắng của anh rực rỡ sắc màu.

Danh sách chương

5 chương
08/09/2025 20:06
0
08/09/2025 20:06
0
18/10/2025 07:00
0
17/10/2025 14:11
0
17/10/2025 14:09
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu