Các chị em cười đầy ẩn ý: "Chưa thấy đệ tử nào dạy lại sư phụ bao giờ, cậu ấy huấn luyện cậu thành người vợ cuồ/ng chồng rồi đấy~"

Tôi: ???

Về sau tôi mới biết.

Anh ấy nói quả vải đã ch*t.

Là vì anh chỉ ăn loại vải tươi vừa hái khỏi cây chưa đầy 1-2 tiếng, khi bóc ra thịt quả trong suốt.

Không tranh đồ ăn mặn.

Là do không ăn thịt zombie tổng hợp.

Còn lúc anh xúc động.

Là vì bố mẹ thiên vị em trai.

Làm con cả, anh chỉ có thể nhẫn nhịn.

Vì thế, lý thuyết "tranh giành đoạt lấy" của tôi.

Đã chạm đúng trái tim anh.

05

Tôi dẫn Đoàn Gia Dụ chơi剧本杀(kịch bản sát).

Đặc biệt chọn bản kịch cãi nhau.

Nghe nói hơi dở.

Nhưng cãi nhau rất đã.

Rèn luyện tốt cho người khó hòa nhập.

Toàn bộ đổi vai.

Tôi đóng chú rể, Đoàn Gia Dụ đóng cô dâu.

Bốn chị em đóng hai bên gia đình.

Trước khi chơi thề: "Trò chơi trên hết tình bạn thứ nhì, ai bị ảnh hưởng tình cảm bởi kịch bản là hoa hồng nhựa!"

Kết quả đến đoạn sính lễ.

Mọi người cãi nhau suốt hai tiếng.

Nhạc mẫu nói: "Muốn cưới Gia Dụ nhà ta, sính lễ ít nhất 20 triệu!"

Ông thông gia nói: "Nhà họ Nguyễn tối đa 5 triệu."

Nhạc phụ nổi gi/ận: "5 triệu? Cho ăn mày à!"

Mẹ chồng đ/ộc á/c nói: "Vậy hai bên nhượng bộ, trung dung đi - 2 triệu!"

Hai nhà đ/á/nh nhau lo/ạn xị.

Một chị em tức quá đẩy Đoàn Gia Dụ: "Đồ ngốc yêu đương vô dụng, tao không đồng ý hôn sự này!"

Đoàn Gia Dụ nhíu mày.

Sát khí bừng lên.

Tôi nghĩ: Ch*t! Chơi quá đà rồi? Anh ấy gi/ận rồi!

Kết quả Đoàn Gia Dụ đứng dậy.

Đi đến bên tôi.

Dáng người 1m9 ngồi xổm xuống.

Ôm cánh tay tôi như cô vợ nhỏ.

Cứng nhắc đọc thoại: "Bố mẹ, con nhất định phải kết hôn với cô ấy, con nhất định phải lấy Nguyễn Thi Như!"

Tôi cúi đầu.

Ánh mắt chạm nhau.

Đầu tôi lập tức hiện lên hình ảnh.

Anh mặc tạp dề dọn dẹp.

Vẻ ngoài hiền thục của người chồng.

Dịu dàng nói: "Vợ yêu làm việc vất vả rồi, lại ăn cơm thôi!"

Kết quả nhất thời mụ mị buột miệng: "20 triệu thì 20 triệu, tôi phải cưới anh ấy!"

Bị bố mẹ nhà trai đ/á/nh tới tấp.

Cuối buổi tan chơi.

Chị em cãi nhau toang hết.

Sáu người gọi sáu xe riêng về.

Không tiền gọi xe, tôi ngượng ngùng nói với Đoàn Gia Dụ: "Cho em xem chỗ riêng tư nhất của anh được không? Chỉ xem thôi không vào... Ơ khoan ví WeChat của anh sao trống trơn?"

Đoàn Gia Dụ: "..."

Có lẽ vì quá nghèo nên x/ấu hổ.

Mặt anh lại đỏ lên.

06

Hết tiền chơi, tập trung học hành.

Mệt quá tôi lại tìm Đoàn Gia Dụ tán gẫu.

Con cún bố nhặt về cứ quanh quẩn chân tôi.

Ánh mắt thèm thuồng nhìn cây kem sữa trong tay tôi.

Tôi vội cắn hai miếng to, đưa phần còn lại cho nó:

"Con ngoan, liếm cho kỹ."

"Hả? Cấm nhổ ra."

"Nuốt hết vào..."

Rồi tiếp tục trò chuyện với Đoàn Gia Dụ.

Kết quả cúi xuống.

Chất lỏng dính nhớp nhổm chảy đầy sàn.

"Dạy bao nhiêu lần rồi?"

"Sao vẫn làm đầy nước dãi thế này?"

"Liếm sạch ngay cho mẹ!"

"Đồ nhóc không nghe lời..."

M/ắng xong chó, cảm thấy giọng Đoàn Gia Dụ trầm xuống: "Em đang ở với ai?"

Tôi đáp: "Con cún của em."

Rồi chụp ảnh Phú Quý gửi anh: "Chó cỏ Trung Hoa! Có dễ thương không?"

Không hiểu sao giọng anh bỗng nhẹ nhõm: "Thì ra là chó."

Tôi: ??

Không thì là gì?

07

Năm 3 cấp 3, tôi được phân vào lớp chọn.

Vẫn ngồi cùng bàn Đoàn Gia Dụ.

Chu Hạ vì quá chăm làm đẹp, điểm tụt, xuống lớp thường.

Tôi vẫn hay tìm cậu ấy chơi.

Sắp vào học.

Tôi chạy về chỗ ngồi mặt đầy phấn khích.

Hào hứng khoe với Đoàn Gia Dụ: "Ôi mẹ ơi vừa rồi đã quá! Tao với Chu Hạ sướng đến trợn ngược cả mắt!!"

Đoàn Gia Dụ đồng tử giãn ra, gắng tỏ ra bình tĩnh: "Th... thật à?"

Tôi lôi điện thoại: "Cậu ấy cứ nài tao giúp ngoáy tai mãi! Một năm rồi, đây là lần đầu tao lấy được cục to thế này!"

Anh gần như không thở nổi: "Cái gì???"

"Chuẩn bị tinh thần nhé, hình hơi sốc đấy!"

Đoàn Gia Dụ nín thở, nắm ch/ặt tay tiến lại gần.

Tôi lập tức giơ ảnh cục ráy tai khổng lồ của Chu Hạ: "Xem này! To bằng nửa móng tay! Hai đứa sướng đi/ên lên!!"

Đoàn Gia Dụ: "..."

Rồi thở dài nặng nề.

Không thèm nói chuyện với tôi nữa.

Tôi: ??

Sau đó Chu Hạ lại nhờ, tôi không giúp nữa:

"Đoàn Gia Dụ nói tai cậu bị nấm ngứa nên ráy tai mới to thế, đi viện điều trị đi, đừng lây cho tao."

08

Ở cạnh Đoàn Gia Dụ lâu.

Tôi phát hiện anh chàng này không biết biểu đạt.

Muốn gì không nói, chờ người khác tự nhận ra nhu cầu.

Ví dụ tôi m/ua cây kem lưỡi xanh, liếm lia lịa.

Anh cứ nhìn chằm chằm không nói.

Hỏi ăn không, bảo không.

Kết quả tôi m/ua tặng, anh lại ăn.

Thế là tôi dạy anh: "Nhớ công thức này: Xưng hô thân mật + Nhu cầu cụ thể + Lời khen cảm ơn."

Muốn gì cứ nói thẳng, dùng cách này người khác chắc chắn sẽ giúp.

Anh vô h/ồn áp dụng công thức, tráng sĩ mà nhõng nhẽo, như robot.

"Như Như, m/ua giúp anh chai nước nhé? Thích Như Như nhất, cảm ơn Như Như~"

Tôi nén da gà khen: "Tốt lắm!!"

Kết quả từ đó về sau cậu nhóc nói chuyện với tôi đều kiểu này.

"Như Như, tan học về chung nhé? Có Như Như trò chuyện dạo bộ, vui nhất rồi~

"Như Như vừa tan học đã kèm anh, không còn thời gian tìm Chu Hạ chơi, Như Như đúng là lớp trưởng nhiệt tình trách nhiệm~

"Tuyết rơi rồi Như Như! Thời tiết này hợp ăn lẩu nhất, anh đãi em nhé~

"Cái áo này nhìn bình thường nhưng mặc lên Như Như siêu xinh, như tiên nữ nhỏ vậy~

"Tối qua sao Như Như không nhắn tin cho anh? Không sao anh không tủi thân đâu, nếu Như Như bận trăm công ngàn việc mà nhắn cho anh dù một tin, thế là anh thành em bé hạnh phúc nhất thế gian rồi~"

Và ngày càng tự nhiên.

Biểu cảm ngọt ngào cộng động tác sinh động.

Thường xuyên khiến tôi nhếch mép cười, mặt đần độn.

09

Tôi tưởng đã đến lúc cậu nhóc xuất sư.

Kết quả anh chỉ nhiệt tình với tôi.

Với bạn khác càng lạnh lùng hơn.

Không muốn tiếp chuyện, thậm chí dùng đến công cụ hỗ trợ.

Danh sách chương

4 chương
08/09/2025 20:06
0
08/09/2025 20:06
0
17/10/2025 14:09
0
17/10/2025 14:08
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu