Giả Ngoan

Chương 4

28/09/2025 09:17

Dù sao thì cái này vẫn thoải mái hơn chiếc áo choàng tắm quá khổ ngày trước. Thay xong, tôi hớn hở chạy ra ngoài chuẩn bị ăn cơm.

Anh ta nhìn tôi bằng đôi mắt đen huyền, thản nhiên buông một câu: "Có vẻ chật đấy."

Tay tôi cầm bát khựng lại. Nghe vậy mới thấy phần ng/ực thật sự hơi bị ép. Cúi nhìn xuống, mặt tôi đỏ bừng. Bùi Tranh khẽ mỉm cười ranh mãnh, lại thêm một câu: "Lần sau anh sẽ đo đạc kỹ càng rồi m/ua đồ mới cho em."

Mặt tôi càng đỏ hơn, vội gắp cho anh miếng cánh gà: "Ăn nhanh đi anh bạn!"

Buổi chiều, tôi đang ngồi nghịch máy tính bảng thì cửa vang lên tiếng đ/ập rầm rầm. Quản gia nhà tôi đứng trước cửa với đống hành lý chất đống: "Tiểu thư, Tổng Hạ bảo tôi mang quần áo và đồ dùng cá nhân của cô đến. Bà ấy nói... nếu cô muốn tự do, bà đồng ý. Nhưng việc vào công ty là không thể thương lượng."

Tôi lễ mễ xách đồ vào, quay đầu đã thấy Bùi Tranh dựa tường ở hành lang, giọng chế nhạo: "Không giống chạy trốn khỏi nhà, mà như bị đuổi cổ thì hơn."

Tôi cười híp mắt: "Em vì anh mà xông pha lửa đạn thế này, anh chẳng muốn hát khúc ca tình yêu bất diệt sao?"

Anh cúi đầu cười khẽ, đỡ lấy đồ trên tay tôi. Bỗng một tay ôm bổng tôi lên tủ giày, ngón tay thô ráp xoa xoa eo thon. Mặt anh ch/ôn vào cổ tôi nũng nịu: "Em không đi nữa chứ?"

Tay tôi vuốt gáy anh, ngón tay lần theo sợi tóc ngắn: "Đi đâu cơ chứ?"

"Bỏ rơi anh." Giọng anh nghẹn đặc.

Tôi nâng mặt anh lên, nhìn thẳng vào đôi mắt đang mong manh ấy: "Bùi Tranh, em không đi nữa. Sẽ không bao giờ bỏ rơi anh nữa."

"Anh đang mơ sao?"

Tôi cắn nhẹ vào cổ anh: "Đau không?"

Anh lắc đầu. Tôi lại dùng lực mạnh hơn. Bàn tay trên eo siết ch/ặt, ti/ếng r/ên khàn khẽ vang lên. Tôi ngửa mặt lên cười: "Đau tức là không mơ, đồ ngốc!"

Nụ cười anh bừng sáng: "Ừ, không phải mơ." Rồi đột ngột đặt tay sau gáy tôi, hôn môi tôi thật sâu. Hơi thở nồng nàn cuốn lấy tới ngạt thở. Đến khi người tôi mềm nhũn trong vòng tay anh, anh mới buông ra, hai má tôi đỏ lựng.

Chiều tối, bà Hạ gửi hồ sơ nhập chức. Tôi hí hửng thông báo với Bùi Tranh: "Mẹ cho em làm tổng giám đốc luôn đó!"

Ai ngờ sáng hôm sau, giấc mơ vỡ tan tành khi nhận vị trí... trợ lý của trợ lý đặc biệt. Lương tháng ba nghìn năm trăm. Cả buổi sáng tôi thở dài thườn thượt.

Bùi Tranh đón tôi tan làm, vừa mở cửa xe đã nghe giọng chế giễu: "Tiểu Hạ tổng đi làm vui quá nhỉ?"

Tôi nhăn mặt: "Anh biết lương 'tiểu Hạ tổng' bao nhiêu không? Ba nghìn năm trăm!"

Anh giả vờ kinh ngạc: "Gh/ê thật! Sau này nuôi anh nhé?"

Suốt nửa tháng, anh đưa đón tôi đều đặn đến mức bà Hạ phải lên tiếng: "Con gái, lương ba triệu rưỡi đã thuê tài xế riêng rồi à?" Tôi cười toe toét: "Mẹ ơi, con rể nhà mình tốt chưa này?"

Kỳ nghỉ lễ Quốc Khánh, tôi lấy rư/ợu vang trong tủ Bùi Tranh uống mừng. Ai ngờ vị ngọt dịu mà hậu vị mạnh. Chẳng mấy chốc đã ngà ngà say, nằm vật ra ghế sofa lẩm bẩm: "Anh Tranh... Em nóng quá..."

Danh sách chương

5 chương
28/09/2025 09:24
0
28/09/2025 09:20
0
28/09/2025 09:17
0
28/09/2025 09:10
0
28/09/2025 09:06
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận

Đọc tiếp

Đăng nhập để đồng bộ lịch sử trên nhiều thiết bị

Bảng xếp hạng

Top ngày

Bình luận
Báo chương xấu