Thể loại
Đóng
123
@456
Đăng xuất
Vì thế, hắn luôn nghĩ việc trông trẻ là chuyện dễ như trở bàn tay. Nhưng giờ đây khi chính mình phải đảm đương, hắn cũng không chịu nổi.
Bữa cơm đang ăn dở, ba đứa trẻ lại cãi vã om sòm. Suýt chút nữa là xông vào đ/á/nh nhau. Tôi linh cảm thấy nguy hiểm, ăn xong liền viện cớ đi đổ rác để nhanh chóng thoát khỏi nơi ồn ào hỗn lo/ạn này. Việc dỗ dành lũ trẻ nghịch ngợm vô giáo dục, ai thích làm thì làm. Tốt nhất tối nay chúng quậy cho Lão Lý mệt nghỉ.
Quả nhiên, bọn trẻ không phụ lòng mong đợi của tôi... Tôi vừa trò chuyện với hội chị em ở quảng trường được một lúc thì thấy hai nhà anh Cả và anh Hai lục tục chạy về. Mặt mày ai nấy đều hốt hoảng. Tôi phấn khích đi theo.
Vừa tới chân cầu thang đã thấy anh Cả bồng đứa trẻ mặt đầy vết m/áu chạy vội ra. Ngay sau đó, anh Hai ôm bé Nam Nam vừa khóc thét vừa sưng vù trán bước theo. Lên tới nơi, hai bà mẹ đang chỉ tay m/ắng nhau chí chóe. Hóa ra Lão Lý lơ đễnh không để ý, ba đứa trẻ đã đ/á/nh nhau thậm chí còn cầm cả ghế đ/ập vào nhau. Cặp song sinh nhà anh Cả hợp lực tấn công, bé Nam Nam nhà anh Hai cũng chẳng chịu thua. Khi Lão Lý phát hiện thì mọi chuyện đã quá muộn.
Anh Hai gi/ận dữ quay sang Lý Chí Thượng: "Bố ơi, không phải con nói gì nhưng bố lớn tuổi thế này mà trông trẻ không xong thì để làm gì?"
Anh Cả xen vào: "Sao cậu nói chuyện với bố như thế? Bố đã vất vả lắm rồi!"
Anh Hai vặn cổ cười khẩy: "Bình thường có gì ngon lành bố đều thiên vị nhà cậu, đương nhiên cậu nói được vậy rồi. Giả sử bố quan tâm nhà tôi nhiều hơn, tôi còn nói hay gấp trăm lần cậu ấy!"
Anh Cả không phục: "Bố thiên vị nhà tôi thế nào? Ngày ngày dầm mưa dãi nắng đưa đón không phái con cậu thì chắc đón con hoang à?"
Câu nói này châm ngòi cơn thịnh nộ. *Bốp!* Một tiếng vang lên bên tai. Vợ anh Hai bất ngờ t/át thẳng vào mặt chị dâu. Mắt sắc lẹm, chị ta chỉ thẳng mặt chị Cả: "Mày dám ch/ửi con gái tao thêm câu nào nữa xem! Giờ tao đưa con đi viện, chưa rảnh tính sổ. Nếu con gái tao có mệnh hệ gì, hai đứa nhà mày đừng hòng yên thân!"
Nói rồi, vợ anh Hai quay đi. Tôi đứng xem mà m/áu cũng sôi lên. Vợ anh Cả sững lại vài giây, bỗng hét lên như đi/ên rồi xông vào cấu x/é: "Mày dám động đến con tao thử xem!"
Thấy vậy, tôi vội giả vờ ra can. Lão Lý vốn đang bịt tai không muốn nghe cãi vã, giờ cũng hấp tấp lao vào kéo hai người. Nhưng hai người phụ nữ đang đi/ên cuồ/ng đâu dễ dàng tách ra. Trong lúc giằng co, tôi bị xô ngã. Bình nước sôi trên bàn bị ai đó hất đổ, nước nóng b/ắn tung tóe vào tay chân Lão Lý. Lão Lý rú lên một tiếng thảm thiết. Hai nàng dâu trợn mắt bịt miệng. Giờ thì người cần đưa đi viện càng đông hơn.
13
Tay chân Lão Lý bị bỏng từng mảng lớn. Mỗi lần sát trùng là hắn lại gào thét đ/au đớn. Còn tôi nằm trên giường bệ/nh, kiểm tra hết cái này đến cái khác. Chẳng đ/au đớn gì, coi như khám sức khỏe tổng quát. Vợ anh Cả đã đưa con đi khám về, giải thích với tôi: "Dì Văn Anh ơi, cháu thật sự không cố ý xô dì."
Tôi lắc đầu, giọng yếu ớt mỉm cười: "Không sao, đều là người nhà cả, cháu đừng lo."
Y tá đến nhắc đóng viện phí. Tôi nhìn sang Lý Chí Thượng đang băng bó cùng hai con trai đứng cạnh: "Lão Lý, giờ tôi không cử động được, anh có thể đóng giúp tôi trước được không?" Lão Lý đẩy anh Hai ra hiệu. Anh Hai cười gượng: "Bố, hôm nay con không mang thêm tiền." Rồi đẩy anh Cả vừa bước vào: "Anh có mang tiền không?"
Chưa kịp anh Cả mở miệng, vợ anh đã nhanh nhảu: "Nhà em cũng không mang!"
Mắt tôi đỏ hoe, lệ tràn mi: "Xin các cháu... dù là các cháu xô ngã làm tôi bị thương nhưng tôi không tốn tiền của các cháu đâu. Chỉ cần các cháu ứng trước viện phí, tôi sẽ hoàn lại đủ..."
Vừa khóc tôi vừa cố gượng dậy. Đột nhiên, một giọng the thé vang lên: "Nhà các người là đồ gì vậy? Làm người ta bị thương rồi bỏ mặc sao!"
Mắt tôi sáng rỡ: Hội chị em của tôi đã tới! Tám người họ xông vào chỉ trích cả nhà họ Lý. Nhà họ Lý đông người thật nhưng sao địch nổi hội chị em dày dạn kinh nghiệm của tôi. Mọi người phân công rõ ràng: người phân tích sự việc, người chỉ trích vô lương tâm, kẻ cầm điện thoại quay cảnh mắt đỏ hoe và dáng vẻ đ/au yếu của tôi trên giường bệ/nh.
"Mọi người xem này, chính là gia đình này, mượn danh tình yêu hoàng hôn để đến với chị em chúng tôi. Kết quả là lừa tiền tích cóp cùng lương hưu, lại bắt người ta làm osin vừa lao động vừa bị đ/á/nh m/ắng. Trước đây ông già này nhập viện, toàn bộ chi phí đều do chị tôi trả. Giờ cả nhà họ đ/á/nh chị tôi bị thương mà không chịu trả viện phí!"
Ống kính lia qua từng khuôn mặt trong nhà họ Lý. Khuôn mặt nào cũng biểu cảm cực kỳ phong phú. Chị em già của tôi hô lớn: "Mọi người nhìn rõ mặt mũi gia đình này nhé!"
Anh Cả và anh Hai đâu chịu nổi, liền xông lên gi/ật điện thoại. Màn hỗn lo/ạn này lại tạo thêm bằng chứng mới. Hai chị em tôi khéo léo ngã xuống: "Ái chà, đ/au quá! Gọi cảnh sát ngay, có người cố ý h/ành h/ung tôi!"
Nằm trên giường bệ/nh, tôi âm thầm thán phục diễn xuất đỉnh cao của các chị em. Tới lúc này, phân nửa kịch bản chúng tôi lên kế hoạch trong chuyến du lịch đã hoàn thành. Tưởng phải chuẩn bị thêm thời gian, nào ngờ mọi chuyện lại diễn ra tự nhiên và nhanh chóng thế này. Tiếp theo sẽ là giai đoạn bùng n/ổ và trừng ph/ạt.
14
Nhờ năng lực chiến đấu của hội chị em, cả khu phố nhanh chóng biết được Lý Chí Thượng là lão già đạo đức giả thâm đ/ộc thế nào. Con cái nhà họ Lý đen bạc vô liêm sỉ ra sao.
Chương 8
Chương 6
Chương 6
Chương 6
Chương 6
Chương 7
Chương 6
Chương 8
Bình luận
Bình luận Facebook