Mẹ Tôi và Cô Con Gái Zombie Của Bà Ấy

Chương 1

18/10/2025 09:49

Mẹ tôi là người nông thôn.

Bà c/ứu tôi khi tôi đã biến thành thây m/a.

Mẹ tôi không hiểu.

Đầu tôi mất một nửa, bà tưởng do bà nội nằm đ/è khiến đầu bẹp.

Tôi chỉ ăn thịt, bà bảo tôi kén ăn.

Da mặt xanh xám, bà nói tôi tr/ộm dùng kem BB của bà.

Về sau, mẹ tôi trở thành người duy nhất trong nhóm sống sót biết châm c/ứu.

Những người sống sót muốn đuổi tôi đi.

Mẹ tôi đứng che chắn phía trước.

"Mẹ nhất định sẽ chữa khỏi cho con gái mẹ!"

1

Khi mẹ Vương Hồng Mai nhặt được tôi.

Tôi đã hóa thây m/a được ba ngày.

Bà đi làm xa nhiều năm, năm nay cuối cùng cũng về làng.

Hôm ấy nắng như đổ lửa.

Mẹ tôi xách làn tre ra ruộng hái rau.

Thấy tôi đang nằm dưới gốc cây cổ thụ nghiêng nghiêng gặm x/á/c quạ.

Nửa sau hộp sọ tôi vỡ mất một mảng lớn.

"Náo Náo, con nằm đây ngủ gật à?"

Mẹ tôi ba chân bốn cẳng chạy tới.

Túm ngay cổ áo sau lưng tôi.

"Dưới đất bẩn thế, dậy mau lên."

Cổ họng tôi phát ra âm thanh khó hiểu.

Quay đầu lại định cắn bà.

Mẹ tôi nhanh tay lẹ mắt.

Rút củ hành từ trong giỏ nhét vào miệng tôi.

"Lại tr/ộm ăn vặt nữa, về nhà cơm!"

Mẹ tôi lôi tôi về nhà.

Tôi lảo đảo theo sau.

Nửa củ hành trong miệng rơi mất.

Bác Trương đi ngang qua hét lên thất thanh từ xa mười mét.

Mẹ tôi còn lẩm bẩm.

"Nhà bác Trương này, thấy con gái tôi như thấy m/a vậy."

Về đến nhà, mẹ tôi ấn tôi ngồi lên ghế đẩu.

Lấy khăn ướt lau mặt cho tôi.

Da tôi đã ngả màu xanh tím.

Lòng trắng mắt hóa thành màu vàng đục.

"Con gái này, lại tr/ộm dùng kem BB của mẹ đúng không? Bôi trông như người ch*t vậy."

Mẹ tôi dùng sức chà mặt tôi, làm tróc một mảng da thối.

"Son phấn này chất lượng tệ thật, rơi lả tả rồi."

Tôi há miệng định cắn bà.

Mẹ tôi thuận tay nhét miếng thịt xông khói vào miệng tôi.

"Đừng nghịch, mẹ chải đầu cho con."

Bà cầm lược gỗ lên.

Chạm vào phần sọ khuyết của tôi liền ngẩn người.

"Kiểu đầu này... Bà nội nằm đ/è cho con thành đầu bẹp thật gh/ê, gáy lõm hẳn vào rồi."

Bà sờ vào chỗ lõm đó.

"Bây giờ thành phố đang thịnh hành kiểu đầu này, gọi là gì nhỉ... đỉnh đầu cao, mặt thanh tú."

Tối đến ăn cơm, mẹ tôi xào đĩa rau xanh.

Tôi không đụng đũa, chỉ chăm chăm gặm thịt sống.

Mẹ tôi tức gi/ận đ/ập bàn đ/á/nh bốp.

"Kén ăn! Suốt ngày chỉ ăn thịt không ăn rau, giống hệt tính cha con."

Bà móc từ trong vại ra miếng thịt lợn muối ném cho tôi.

"Ăn đi ăn đi, sớm muộn gì cũng b/éo ú."

Đêm khuya tôi lẻn ra ngoài định cắn người.

Mẹ tôi cầm chổi đuổi tôi về.

"Nửa đêm chạy lung tung, bị b/ắt c/óc thì sao?"

Bà lấy dây thừng buộc tôi vào đầu giường.

"Ngủ đi."

Sáng hôm sau.

Bác Lý hớt hải chạy đến gõ cửa: "Hồng Mai, không xong rồi! Người trong thị trấn đều biến thành quái vật ăn thịt rồi!"

Mẹ tôi đang may khẩu trang cho tôi.

Vì tôi vẫn cứ muốn cắn bà.

Bà may ba lớp vải cotton với vỏ quýt phơi khô kẹp bên trong.

"Nói nhảm cái gì, làm gì có quái vật."

Bà không ngẩng mặt lên.

"Hay là nhà bác lại chiếu phim kinh dị?"

"Tôi nói thật đấy! Này! Náo Náo cô ấy..."

Bác Lý chỉ tay về phía tôi, tôi đang nhe răng với ông ta.

Mẹ tôi vỗ một cái vào gáy tôi: "Vô lễ, chào bác Lý đi."

Tôi gào lên một tiếng, bác Lý sợ lùi ba bước.

Mẹ tôi vẫn lẩm bẩm.

"Đứa bé này dạo nay đến tuổi nổi lo/ạn, thấy ai cũng cắn. Tôi may khẩu trang cho nó, bác có muốn không? May thêm cho cả Ngưu Vượng nhà bác nhé?"

Bác Lý chạy mất dép như trốn chạy tử thần.

Mẹ tôi ngày ngày cho tôi uống th/uốc bắc, nhân sâm phụ tử cho ăn thả cửa, ngày nào cũng xông ngải c/ứu.

Kỳ lạ thay tôi thực sự trở nên ngoan ngoãn.

Ngày thứ bảy sau khi dịch thây m/a bùng phát.

Chỉ còn làng chúng tôi có người sống sót.

Mẹ tôi ngày nào cũng ra đồng làm việc, tưới nước bón phân.

Tôi lẽo đẽo theo bà ra ruộng.

Xua đuổi hết lũ thây m/a định tới gần, hình như chúng rất sợ tôi.

"Náo Náo à, giúp mẹ bắt sâu nào."

Mẹ tôi chỉ vào con sâu xanh trên cải.

Tôi gi/ật phắt cho vào miệng nhai rôm rốp.

"Ôi trời, nhả ra mau."

Mẹ tôi bóp miệng tôi xem.

Đã nuốt chửng từ lâu.

Bữa trưa, mẹ tôi xúc rau xào vào hộp cơm.

Lại thái thêm đĩa thịt cho tôi.

"Ăn từ từ, đừng nghẹn."

Bà nhìn tôi ăn ngấu nghiến, thở dài.

"Con gái gì mà ăn uống như q/uỷ đói thế này."

2

Cho đến một ngày.

Một nhóm người sống sót đi ngang qua làng chúng tôi.

Bác sĩ Hồ đi đầu trông thấy tôi, mặt biến sắc: "Chị ơi, con gái chị là thây m/a đấy".

Mẹ tôi bĩu môi.

"Thây m/a gì chứ, cái thứ gì thế?"

"Mắt con bé đã vàng hết rồi!"

"Bệ/nh vàng da thôi, uống ít nhân trần là khỏi."

"Nó đang chảy nước dãi kìa!"

"Trẻ con mọc răng đều thế mà."

Bác sĩ Hồ bó tay, định lấy dây trói tôi.

Mẹ tôi vớ ngay cái cào cỏ xông tới.

"Ai dám động vào con gái tôi!"

Bà đ/á/nh cho lũ đàn ông chạy toán lo/ạn.

Nhóm sống sót đành phải dựng lều ở đầu làng.

Họ phát hiện nhà kính trồng rau của mẹ tôi là nơi duy nhất còn nguyên trong vòng trăm dặm.

Càng khó đuổi chúng tôi đi hơn.

Ngày ngày đến đổi rau.

Mẹ tôi đổi cải lấy muối.

Đổi củ cải lấy diêm.

Đổi hẹ lấy nửa lọ Lão Càn M/a.

Lão Càn M/a không phải thứ thiết yếu, nhưng mẹ vẫn đổi vì phát hiện tôi thích ăn cay - một trong số ít vị giác còn lại của tôi.

Bác sĩ Hồ khuyên nhủ.

"Chị Hồng Mai, con gái chị thực sự đã thành thây m/a rồi, rất nguy hiểm đấy."

Mẹ tôi nhét viên kẹo gừng vào miệng tôi.

"Xạo, thây m/a nào lại ngoan ngoãn ăn đồ người ta đút cho? Sao nó không cắn tôi?"

"Nhưng mà..."

Mẹ tôi trừng mắt.

"Nhưng cái gì nhưng, con gái tôi ngoan thế, không thể là thây m/a được."

Cứ thế ngày tháng trôi qua, cho đến một hôm.

Có chàng trai trong nhóm sống sót định đến tr/ộm rau nhà tôi, bị tôi cào xước.

Hai chục người cầm cuốc xẻng vây kín nhà.

"Giao con bé ra! Không thì đ/á/nh cả bà luôn!"

Họ gào thét.

Mẹ tôi đứng che phía sau lưng tôi.

Tay nắm ch/ặt con d/ao nhà bếp dùng mười năm.

"Đây là con gái tôi! Nó không cắn người, các người đuổi nó đi thì tôi cũng đi!"

"Nó là thây m/a đấy chị ơi!"

"Xạo."

Mẹ tôi run giần gi/ật vì gi/ận.

"Con gái tôi không phải quái vật như các người nói! Nó chỉ kén ăn, chỉ đang tuổi nổi lo/ạn, chỉ là... chỉ là..."

Danh sách chương

3 chương
08/09/2025 20:42
0
08/09/2025 20:42
0
18/10/2025 09:49
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu