Tôi bật cười ha hả.

Anh nói: "Trước đây anh thường xuống chỗ em đ/á/nh cầu lắm."

Giữa hai tòa nhà A và B dành cho khối 12 quả thật thường xuyên có người chơi cầu lông. Mọi người hay vây xem như ngắm khỉ vậy.

Tôi nói với giọng chua ngoa: "Thế chắc nhiều người theo đuổi anh lắm nhỉ, em từng nghe đồn về scandal của anh rồi."

Anh gật đầu: "Đúng vậy, nên những bức thư tình anh viết toàn là chắp vá từ thư tình người khác gửi cho anh."

Tôi càng thêm chua xót: "Ồ, té ra anh cũng từng đuổi gái cơ đấy."

Với ngoại hình của anh, chắc đổ ai cũng trúng.

"Từng đuổi rồi, anh viết thư tình cho người ta, ngày hôm sau mẹ cô ấy đã đến trường đòi anh giải thích, tại sao lại làm con bà ấy phân tâm học hành."

Tôi cười ngặt nghẽo: "Trời ơi! Ngại ch*t đi được!"

Anh đợi tôi cười đã rồi mới nói: "Bây giờ em nghe chỉ là chuyện cười, nhưng với anh hồi đó đúng là t/ai n/ạn thảm hại!"

41

"Rồi sao nữa? Không lẽ cô gái đó trở thành bạch nguyệt quang của anh? Cô ấy là ai? Em có quen không?"

Lâm Dĩ Châu đáp: "Anh định tìm hỏi rõ cô ấy, không thích thì nói thẳng, cần gì phải nhờ mẹ đến trường cảnh cáo anh."

"Kết quả là khi anh đến chỗ cô ấy, nghe được bạn thân đang buôn chuyện về anh. Cô ấy mặt mũi ngơ ngác, tranh thủ giờ tập thể dục giữa giờ để học từ vựng tiếng Anh, rồi nói: Ai thế, tớ không biết, cậu kể làm gì vậy. Nào, tớ sẽ kiểm tra một từ, xem cậu có thuộc không..."

Tôi: ???

Không ngờ trên đời này lại có người giống mình đến thế.

"Bạn cô ấy lại hỏi dạo này có ai gửi thư tình không. Cô ấy lắc đầu nói không, ngăn bàn và cặp sách đều sạch sẽ. Anh đoán là cô ấy chưa từng thấy bức thư tình anh viết."

Tôi nhíu mày, cân nhắc nói: "Em rất tiếc khi nghe chuyện tình của anh, nhưng đừng nản, mọi chuyện rồi sẽ tốt đẹp thôi..."

"Sau khi tốt nghiệp, anh gửi lời mời kết bạn WeChat nhưng cô ấy không chấp nhận."

"??? Ái chà."

Không phải, rốt cuộc anh ấy muốn nói gì vậy?

Kể với em về người anh thích, có hợp lý không?

42

"Em biết tại sao lớp em biết anh không?"

"Anh nổi tiếng mà." Tôi nói giọng châm biếm: "Lâm Dĩ Châu nghe đồn anh cực hot đấy."

"Đó là bởi vì," anh nghiến răng nói: "Hồi đó để theo đuổi cô ấy, anh thường ra hành lang lớp cô ấy, làm thân với bạn cùng lớp cô ấy, hy vọng thu hút sự chú ý của cô ấy!"

Tôi bĩu môi: "Thôi được rồi, anh muốn chứng minh điều gì? Rằng anh là tình thánh hay là đại oan chủng? Em thấy khó chịu lắm, đừng nói nữa, em đâu có hỏi chuyện này. À không lẽ anh định nói người anh thích là Hồ Lệ Lệ? Anh thích ai cũng được, trừ cô ta, cô ta là kẻ th/ù của em."

Anh suýt đi/ên lên: "Anh thích em đấy! Anh nói chưa đủ rõ à? Em không có chút ấn tượng gì với anh sao?"

Tôi tròn mắt nhìn anh: "Sao anh không nói sớm! Sao không nói thẳng mặt em!"

"Hồi đó anh có nói trực tiếp mà, em bảo xin lỗi, em không yêu sớm."

Tôi lại trợn mắt: "Không thể nào, em đâu có m/ù."

"Hồi đó em không đeo kính, anh nghĩ lại thì chắc là do nguyên nhân đó."

Đúng vậy, hồi cấp 3 tôi cận 6 đi-ốp, lên đại học mới mổ mắt. Đôi khi tôi không đeo kính.

43

"Thế hôm đó anh nói m/ua chó là...?"

"Anh biết em ở đó nên mới m/ua biệt thự gần đó, ngày nào cũng mong tình cờ gặp em."

Tôi lẩm bẩm: "Em không ngờ trên đời này thật có cao phú soái âm thầm thích em, để tiếp cận em mà làm bao nhiêu chuyện vô ích."

Anh: ......

Tôi quay lại, nở nụ cười rạng rỡ với anh: "Em thực sự rất cảm động."

Tôi thêm một câu: "Giá như hồi đó anh vào top 20, có lẽ chúng ta đã là bạn tốt từ lâu rồi."

"Mẹ em hồi đó cũng nói vậy, còn bảo anh là kẻ bất hảo, định lôi em xuống bùn. Sau này anh chỉ dám tỏ tình một lần, sợ thực sự kéo em sa lầy. Không ngờ lần đó cũng thất bại ê chề."

Tôi mím cười: "Thế là anh yêu phải tiểu Diệt Tuyệt thời cấp 3 rồi."

Anh nắm tay tôi: "May là khi anh quay về, em vẫn đ/ộc thân, không thì anh phải tranh làm tiểu tam của em mất."

Lòng tôi càng thêm ngọt ngào.

NGOẠI TRUYỆN

1

Khương Bảo Châu từ nhỏ đã là hình mẫu con ngoan trò giỏi điển hình.

Nghe lời, học hành chăm chỉ.

Thời cấp ba của cô vô cùng bận rộn.

Ngoài việc học trên trường, mỗi tuần phải đi học thêm, học cello, cuối tuần cố định đ/á/nh tennis và cưỡi ngựa, còn phải đến lớp luyện tiếng Anh.

Cô bận tối mắt, may mắn lắm thì mỗi ngày bài tập các môn thầy cô giao cộng lại cũng hơn chục tờ.

Thế là đêm đó khỏi ngủ!

Trong hoàn cảnh thời gian eo hẹp như vậy, giờ ra chơi cô còn phải tranh thủ học từ vựng tiếng Anh hoặc văn học hoặc mấy công thức vật lý, hóa học rối rắm!

Những bức thư tình để trong sách vở, mẹ cô phát hiện còn nhiều hơn chính cô.

2

Lâm Dĩ Châu thường xuyên gặp cô.

Chiều thứ Tư tan học, cô thường vội vã đeo đàn cello ra cổng trường, lên xe bố đến lớp nhạc.

Thứ Ba và thứ Năm, lại cùng bạn bè đeo cặp đi học thêm.

Lần nào cũng như ra trận.

Cô da trắng nõn, đeo kính trông rất ngoan ngoãn.

Là kiểu trẻ con được cha mẹ nuôi dạy cẩn thận, cũng khiến phụ huynh vô cùng thương yêu.

Thành tích học của cô rất tốt, trong ngôi trường cấp ba trọng điểm cạnh tranh khốc liệt, lọt top 20 không dễ dàng gì.

Lâm Dĩ Châu không thể chịu áp lực đó, con đường anh chọn là du học.

Anh luôn nhận ra cô ngay trong đám đông.

3

Nghe đồn cô với ai đó là một đôi, anh buồn mất mấy ngày.

Vài hôm sau mới biết là tin đồn nhảm.

Cậu con trai kia chỉ đơn phương tơ tưởng.

Anh lập tức viết thư tình, tranh thủ giờ tập thể dục bỏ vào cặp cô.

Kết quả đón nhận cơn thịnh nộ từ mẹ cô.

Anh trực tiếp tỏ tình, đối phương mặt lạnh như tiền nói không yêu sớm.

Tốt nghiệp rồi thì sao, kết quả người ta không nhận lời mời kết bạn WeChat.

Thật sự, anh muốn đ/âm đầu vào tường.

Đại học của anh cũng bận rộn chẳng kém.

Khó khăn lắm mới về nước, đến trường tìm cô thì cô đã có bạn trai.

Bạn trai còn khá ưu tú và điển trai.

Lâu sau nghe tin chia tay, anh quay lại thì cô đã đổi bạn trai khác.

4

Sau khi tốt nghiệp, anh quyết định: Về nước làm tiểu tam!

Trước hết kết thân với bạn trai cô, sau đó trở thành bạn tốt của cô, rồi quyến rũ cô!

Nhưng mọi chuyện tốt đẹp hơn tưởng tượng.

Cô đ/ộc thân, lại ổn định công việc.

Bạn nam cùng lớp thân với anh khá nhiều, trước kia do anh đi du học nên ít liên lạc, nhưng vừa về nước mọi người lập tức thân thiết trở lại.

Dò hỏi tin tức về cô dễ như trở bàn tay.

Anh chọn sống gần nhà cô trước.

Cận thủy lâu đài tiên đắc nguyệt.

Nếu cô đã có bạn trai hoặc chồng, anh vẫn có thể chăm sóc bố mẹ cô, nhân cơ hội quyến rũ cô.

Không ngờ chỉ cần quyến rũ con chó của cô, cô tự động mắc câu.

Hiện tại bên cô chỉ có một đối tượng mai mối.

Tiểu Vương biết thân phận anh, chẳng cần anh động tay động chân, đã tự động nhường chỗ.

Đây không phải tình yêu song phương thì là gì?

5

Sự nghiệp Khương Bảo Châu thuận buồm xuôi gió.

Trước đây cô từng nghĩ sẽ làm nhân viên quèn cả đời, tập trung tận hưởng cuộc sống.

Nhưng sau khi kết hôn với Lâm Dĩ Châu, ng/uồn lực gia đình anh có thể hỗ trợ cô.

Lâm Dĩ Châu tự mở công ty, sau này đi theo con đường kinh doanh, mà nghề nghiệp của cô vừa vặn tận dụng được ng/uồn lực nhà anh.

Cô rất hài lòng.

Dù trước đây cô không có tâm làm ăn lớn.

Nên cuộc hôn nhân với Lâm Dĩ Châu, cô cực kỳ mãn nguyện.

Những gì anh mang lại cho cô, tuyệt đối không chỉ là cuộc sống giàu sang.

Cô vẫn không thích kiểu người hiền lành chất phác.

Cô thích quý nhân.

Nếu đã cam chịu cuộc đời tầm thường, sao hồi cấp ba cô phải đ/á/nh đổi mọi thứ để học hành?

Cô sẽ trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình.

Bằng mọi ng/uồn lực có thể.

(HẾT, RẢI HOA)

Danh sách chương

3 chương
18/10/2025 10:24
0
18/10/2025 10:23
0
18/10/2025 10:21
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu