Thể loại
Đóng
123
@456
Đăng xuất
Mấy ngày sau, Lão Dương không liên lạc với tôi.
Ở nhà cô con gái út thực sự không thoải mái, ông ấy lại quay về nhà con trai cả. Dù phải tốn tiền nhưng ít nhất cả nhà nó cũng chăm sóc ông chu đáo.
Đến khi lương hưu mới nhận được lại vô tình tiêu hết sạch không còn đồng nào, Lão Dương hoàn toàn chịu không nổi, ngay cả việc nhảy quảng trường khiêu vũ cũng chẳng còn hứng thú.
Ông nghĩ không thể tiếp tục thế này được, bèn tìm trung gian môi giới muốn thuê nhà ra ở riêng.
Ban đầu tưởng đơn giản, chẳng phải tiền giải quyết được mọi chuyện sao?
Ai ngờ hỏi mấy nhà môi giới, chủ nhà đều không chấp nhận người thuê trên 60 tuổi, dù trả thêm tiền cũng không được. Họ sợ ông ch*t trong nhà.
Ông lại gọi điện cho tôi: 'Chẳng phải bà đang cho thuê phòng sao? Tôi thuê một phòng.'
Rõ là nhờ vả mà giọng điệu như lãnh đạo lớn. Tôi vừa nhấm nháp mâm cơm thịnh soạn người giúp việc nấu, chép miệng: 'Không được đâu. Ông mà ở đây thì tôi tìm bạn đời sau này thế nào? Người ta còn sợ chúng ta dây dưa tình cảm cũ nữa.'
'Một đống tuổi rồi bà còn tìm bạn đời gì nữa?'
'Hê, sao không? Ít nhất tôi cũng ly hôn với ông rồi mới tìm.'
Lão Dương lại im thin thít.
Những chuyện bẩn thỉu của ông ta, tôi không nhắc tới thì ông tưởng tôi quên rồi.
Khi livestream, Lão Dương ngại nói bị con cái bòn rút đến mức không sống nổi, chỉ bảo ở chung với con bất tiện, hỏi mọi người chỗ nào có thể thuê nhà.
[Tuổi của bác khó thuê nhà lắm, có tiền thì m/ua căn nhỏ mà ở đi.]
[Bác Dương tốt quá, ly hôn rồi còn sẵn lòng để nhà lại cho vợ cũ.]
Trong vô số bình luận vô thưởng vô ph/ạt, một câu của chị top fan nổi bật lên.
[Bác Dương đã ly hôn thì thế nào cũng tìm người mới, đến tuổi này ai chẳng có nhà, dọn sang ở bên phụ nữ là xong.]
Thật là một câu thức tỉnh người trong mộng, bình luận lại rộn ràng gạ ghép cho Lão Dương.
[Bác Dương, chồng tôi mới mất, nhà có hai căn riêng, không ở chung với con cái, bác có cân nhắc không?]
[Bác Dương, mẹ tôi thích bác đấy, cùng khu vực đây, gặp mặt một chút nhé? Nhà tôi cũng có nhà cũ.]
[Ôi, bác Dương chắc muốn tìm bạn nhảy của mình rồi, người ta đ/ộc thân chưa từng kết hôn mà.]
Nhìn Lão Dương bỗng hăng hái hẳn lên, mắt sáng rỡ, cười tươi như hoa.
Nhưng khi mọi người hỏi tiêu chuẩn tìm bạn đời, Lão Dương chưa kịp mở miệng thì 'Bất Hoặc Chi Niên' đã vào phòng livestream.
Người khác không để ý nhưng Lão Dương đặc biệt chú ý đến lời nhắc này. Ông cố ý chào khi người này vào: 'Chào mừng em trai Bất Hoặc Chi Niên.'
Tên 'Bất Hoặc Chi Niên' nháy thêm lần nữa, là dấu hiệu rời đi rồi quay lại.
Lão Dương sợ người này đi mất, vội nói: 'Đang định hỏi ý kiến em đây, em có kinh nghiệm, em xem anh nên tìm người...'
Chưa nói hết câu, 'Bất Hoặc Chi Niên' đã gửi một câu: [Tái hôn là xong đời, xươ/ng cốt chẳng còn.]
Mỗi lần 'Bất Hoặc Chi Niên' nói đều bị dân phòng livestream m/ắng, không muốn ở lại nên nói xong là rời đi.
Lão Dương vào xem tài khoản của người này, trang cá nhân trống trơn, chỉ đăng một video.
Trong video là căn phòng đầy vết mốc rõ rệt và một bàn tay khô quắt, đầy mụn nhọt.
14
Cuối cùng Lão Dương vẫn tái hôn.
Đối tượng là bạn nhảy của ông, người phụ nữ chưa đầy bốn mươi.
Con trai cả gọi điện cho tôi vừa đ/ấm bàn vừa gi/ận dữ: 'Bố mà trẻ hơn hai mươi tuổi thì cũng không đến nỗi tự tin thái quá. Tuổi tác thế này mà còn tự tin thế thì đúng là hết chỗ nói.'
Người phụ nữ đó dáng có dáng, mặt có mặt, sao lại thích ông lão hơn sáu mươi?
Chỉ có Lão Dương là không hiểu nổi vấn đề này.
'Lần này bố chắc chắn bị lừa đến mất cả quần đùi.'
Tôi chẳng lo lắng gì, cười khềnh: 'Mày chưa hiểu bố mày à? Ăn tr/ộm vào tay ổng còn phải đền thêm trăm bạc.'
Nếu không bị con cái tâng bốc quá trời, không phải để giữ vững địa vị trong lòng chúng, không phải để chứng tỏ tôi không được ưa chuộng, thì ông ta đã không dễ dàng lấy tiền ra chi cho con cái như vậy.
Hóa ra đây chính là 'tâng bốc để gi*t' mà giới trẻ hay nói.
Sau khi tái hôn, cuộc sống của Lão Dương trở nên vô cùng thoải mái. Trên trang cá nhân và livestream đều xuất hiện hình ảnh ông cười toe toét khoe cuộc sống hạnh phúc.
Căn hộ ấm áp lãng mạn, tài nấu nướng của vợ mới, cùng những video hai người chơi nhạc cụ khiêu vũ.
Ông đăng status: [Có người không biết trân trọng, lỡ làng là hết.]
Trái ngược hoàn toàn với ông là tôi.
Không b/án hàng rong nữa, tôi cùng mấy chị em già rảnh rỗi không yên, dẫn theo người giúp việc đi du lịch quanh các thành phố lân cận, trải nghiệm cuộc sống.
Tôi không thích khoe khoang trên mạng, thi thoảng đăng cách nấu cháo dinh dưỡng. Con gái đặc biệt đăng ký cho tôi khóa học online Kinh Dịch kết hợp Đông y, tôi thường đăng hình check-in khóa học.
Lão Dương bình luận: [Uống cháo tốt đấy, tiết kiệm được kha khá, tiền thuê nhà ít ỏi đủ xài không?]
Tôi đáp: [Tạm đủ, ông định chuyển tiền cho tôi xài hả?]
Ông ta nói: [Tôi chắc chắn sẽ cho vợ hiện tại xài, ai cho bà xài?]
Tôi nghĩ một lát, thấy cũng có lý: [Thôi ông đi bận việc đi, giáo sư nhà tôi vừa chuyển tiền cho, tôi đi làm đẹp đây.]
[Giáo sư nào?]
Tin nhắn của Lão Dương lập tức từ trang cá nhân nhảy sang cửa sổ chat riêng.
[Khương Thái Nguyệt, bà tái hôn rồi? Bà còn dẫn người ta về nhà chúng ta ở nữa?]
Tôi buồn cười.
[Thứ nhất, căn nhà trước đây do tôi ki/ếm tiền m/ua, về mặt tâm lý nó thuộc về tôi. Thứ hai, khi chúng ta kết hôn chia tài sản đã phân chia nhà cho tôi, về mặt pháp lý nó thuộc về tôi, xin ông chú ý ngôn từ.]
Ông ta không muốn nghe mấy lời này: [Bà cứ nói thẳng đi, có tái hôn không?]
Tôi không trả lời, để ông ta tự đoán.
15
Sự thật là: Tôi không tái hôn, nhưng có người yêu khá tốt.
Chúng tôi quen nhau trong lớp Đông y, ông ấy nhỏ hơn tôi hai tháng, trước là giáo sư đại học, giờ đã nghỉ hưu, lương hưu mỗi tháng gần hai chục triệu.
Vợ ông mất do bệ/nh di truyền gia đình, ra đi khi còn rất trẻ.
Chương 6
Chương 9
Chương 8
Chương 9
Chương 7
Chương 7
Chương 14
Chương 7
Bình luận
Bình luận Facebook