Tình Sử Bánh Bao

Chương 3

18/10/2025 12:10

Vả lại tháng Chín tôi cũng sẽ vào học tại Đại học A.】

Thật là uổng phí, đúng là uổng phí quá đi, hồi cấp ba tôi đã hoàn toàn không để ý tới một học đệ đẹp trai như vậy!

Tôi vội vàng vẫy tay ra hiệu không sao, còn mời anh ấy cùng ăn chung. Chỉ khi đó vẻ mặt anh mới giãn ra.

Bữa tối kết thúc khi trời đã tối mịt. Tôi định tự về nhưng anh ấy nói giờ đã khuya nên kiên quyết đưa tôi về nhà.

Yêu cầu này tôi đương nhiên không từ chối, dù sao cũng được ở bên anh thêm chút nữa.

Suốt đường về, anh lặng lẽ đi sau tôi khoảng nửa mét.

Mỗi khi ra tới lề đường, anh liền bước sát sang bên cạnh, đảm bảo tôi đi ở phía trong, như thể sợ tôi bị xe đụng phải.

Trên đường đi, nhiều lần tôi muốn quay lại nói vài câu nhưng nghĩ anh không nghe được nên lại thôi.

Hôm nay kỳ lạ ở chỗ anh ấy không đeo máy trợ thính, như vậy chẳng phải rất bất tiện sao?

Chẳng mấy chốc chúng tôi đã về tới chung cư của tôi.

Dù lưu luyến, tôi vẫn miễn cưỡng vẫy tay tạm biệt rồi dùng điện thoại nhắn anh chú ý an toàn.

Nhận được tin nhắn, anh khẽ nhếch mép cười, ngẩng đầu lên vẫy tay chào tôi thật mạnh.

Anh vẫy tay mạnh tới mức tôi sợ anh tự văng mất.

Chúng tôi cứ thế vẫy tay chào nhau rất lâu, tới khi tay tôi mỏi nhừ mới luyến tiếc bước vào thang máy.

Tới góc cầu thang, tôi thò đầu ra ngoài nhìn thì phát hiện anh vẫn đứng đó.

Như cảm nhận được ánh mắt tôi, anh lập tức nở nụ cười rạng rỡ.

Nhìn anh nhiệt tình vẫy tay chào, hoàn toàn giống một chú cún con vẫy đuôi đáng yêu.

Khoảnh khắc ấy, tim tôi đ/ập nhanh hơn bất cứ lúc nào, như sắp nhảy khỏi lồng ng/ực.

Phải chăng đây chính là cảm giác thích một người?

Nhưng chúng tôi mới quen nhau chưa đầy nửa tháng mà.

5

Khi tôi sấy tóc xong cầm điện thoại lên thì phát hiện anh đã nhắn thêm mấy tin nhắn nữa, báo đã về tới nhà.

Anh còn gửi cả mấy tấm hình cún cưng nhà mình nữa.

Có lẽ đợi mãi không thấy tôi hồi âm, cuối cùng anh nhắn một câu 【Ngủ ngon】.

Thật đáng yêu, cả chú cún lẫn anh đều vậy.

Hóa ra anh có thể 'lảm nhảm' tới mức này, giá mà anh thực sự có thể nói chuyện thì hay biết mấy, giọng anh chắc hẳn rất hay.

Từ khi có WeChat, ngày nào chúng tôi cũng chào buổi sáng tối.

Chúng tôi cũng chia sẻ với nhau những chuyện vui gặp phải ban ngày, cảm giác khoảng cách giữa hai đứa đang dần thu hẹp.

Nhưng tính cách anh thực sự ngoài dự đoán, lúc mới gặp còn tưởng là một anh chàng lạnh lùng.

Không ngờ thân quen rồi mới biết anh nói nhiều tới mức này, hoàn toàn là một soái ca vui vẻ.

Thậm chí trò chuyện với anh chẳng cần cố gắng tìm chủ đề, tôi nói gì anh cũng tiếp được, nhắn tin cơ bản là phản hồi ngay lập tức.

Tần suất trò chuyện với anh ngày càng cao khiến tôi cảm thấy mình càng lúc càng đắm chìm.

Nhưng tôi vẫn chưa x/á/c định được tình cảm của mình, dù sao kinh nghiệm yêu đương của tôi vẫn là số 0.

Tuy nhiên rất nhanh sau đó, tôi đã có cơ hội nhận ra tình cảm thực sự của mình.

Tối hôm đó, vì bố mẹ cãi nhau nên tâm trạng tôi rất tệ, cả ngày trốn trong phòng nhìn trần nhà thẫn thờ.

Thực ra họ đã cãi nhau ở nhà rất nhiều lần rồi.

Bởi cả hai đều nóng tính, chỉ cần chút mâu thuẫn là như sao băng đ/âm vào trái đất, hung hăng như muốn san bằng nhà cửa.

Dù đã trải qua nhiều lần nhưng tôi vẫn không thể nào quen được.

Dù biết họ sẽ không ly hôn nhưng tôi vẫn bản năng cảm thấy sợ hãi.

Khi tiếng cãi vã ngừng hẳn, cả hai cùng ra ngoài, tôi mới cầm điện thoại lên định xem mấy video hài cải thiện tâm trạng.

Vừa cầm điện thoại lên đã thấy 99+ tin nhắn, mà đều từ một người gửi tới.

Tôi kéo lên đầu trang, đọc kỹ từng dòng tin nhắn.

Lúc đầu, anh vẫn chia sẻ với tôi mấy vị khách kỳ quặc gặp phải khi thu ngân.

Có lẽ sau đó thấy tôi không hồi âm, anh bắt đầu hỏi xem có chuyện gì, thậm chí còn gọi cho tôi rất nhiều cuộc thoại WeChat.

Đọc xong màn hình tin nhắn dài đằng đẵng, mắt tôi cay xè.

Một người bạn mới quen một tháng còn biết quan tâm tới bất thường của tôi.

Ấy vậy mà hai người thân thiết nhất bên cạnh lại chẳng nhận ra gì.

Nói họ yêu tôi ư? Họ chẳng bao giờ để ý tới cảm xúc tiêu cực của tôi.

Nói không yêu ư? Họ lại luôn cố gắng đáp ứng mọi yêu cầu của tôi.

Thật phức tạp làm sao.

Chỉnh đốn lại tâm trạng, tôi nhắn lại báo anh là mình không sao.

Không ngờ anh lập tức phản hồi, hỏi tôi:

【Em tâm trạng ổn không? Xuống đi dạo một chút nhé?】

Nhớ tới lần trước anh nói sống ở kế bên khu chung cư, tôi vui vẻ nhận lời mời.

Thay đại bộ đồ, tôi chạy ào xuống lầu.

Không ngờ vừa xuống tới nơi đã thấy anh đứng đợi sẵn.

Thấy tôi, anh lập tức bước tới, chau mày dùng điện thoại gõ chữ hỏi tôi có ổn không. Tôi vội lắc đầu ra hiệu mình không sao.

Chúng tôi đi dạo quanh khu rồi tìm ghế dài ngồi xuống.

Ngồi rất lâu, tôi cứ nhìn chằm chằm về phía trước, còn anh thì không làm phiền, chỉ lặng lẽ ngồi sau nhìn tôi.

Một lúc sau, anh khẽ vỗ vai tôi, tôi tưởng anh không nhịn được muốn hỏi chuyện gì xảy ra.

Đang định gõ chữ thì anh khẽ vẫy tay, chỉ vào mình ra hiệu để tôi nhìn anh.

Anh quay mặt về phía tôi, bắt đầu nhảy điệu múa tay hài hước đang hot trên TikTok.

Nhìn động tác buồn cười cùng biểu cảm nhăn nhó của anh, tôi suýt nữa đã bật cười.

Nhưng tôi lại muốn trêu anh, cố tỏ ra bình thản không chút gợn sóng.

Thấy tôi không phản ứng, anh do dự một lát rồi lại dùng tay ra hiệu điều gì đó, tôi đoán chắc anh đang an ủi tôi.

Danh sách chương

5 chương
08/09/2025 21:13
0
08/09/2025 21:13
0
18/10/2025 12:10
0
18/10/2025 12:09
0
18/10/2025 12:07
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu