Tái Ngộ Trên Cánh Đồng Ngô

Chương 2

19/10/2025 07:05

Bạn cùng phòng đều khen tôi tìm được bạn trai chuẩn mực.

"Khương Thời, anh Phó lại đặt trà sữa cho cậu nữa này, cậu hạnh phúc quá đi!"

"Mọi người đều có nhé, mỗi người một ly, qua lấy đi."

Ôn Tinh mím môi e dè.

"Thôi đi, trà sữa cũng không rẻ đâu."

"Em không khát, không cần cho em đâu."

Ôn Tinh từ chối ly trà sữa của tôi, khi đưa tay ra xua nhẹ vô tình làm cả túi trà sữa đổ ụp xuống đất.

Bốn ly trà sữa chung một túi lớn.

Thế là xong, chẳng ai có gì để uống.

Hai bạn cùng phòng còn lại bĩu môi bất mãn, chỉ trích Ôn Tinh. Cô gái mặt đỏ bừng, luống cuống cầm điện thoại lên.

"Xin lỗi Khương Thời, em chuyển khoản đền cho chị nhé?"

"Không cần đâu, chuyện nhỏ thôi, em bảo Phó Cảnh Hằng đặt thêm một phần nữa là được."

Ôn Tinh ngẩn người giây lát, ánh mắt ngưỡng m/ộ.

"Bốn ly hết sáu bảy chục tệ đấy, anh Phó đúng là hào phóng quá đi."

Ôn Tinh xuất thân từ gia đình đơn thân, mẹ cô đối xử vô cùng nghiêm khắc, sinh hoạt phí cũng kiểm soát ch/ặt chẽ khiến cô hình thành tính cách rụt rè, tự ti và nh.ạy cả.m.

Tôi luôn coi cô như bạn thân, có gì ngon lạ đều nhớ phần cô.

Không ngờ cô lại trở thành cái gai giữa tôi và Phó Cảnh Hằng.

Năm đó, chúng tôi học năm tư.

Ôn Tinh mặt mày hớn hở báo tin cô ấy được nhận vào tập đoàn Hải Thịnh.

Tôi ngạc nhiên:

"Đó không phải công ty Phó Cảnh Hằng đang làm sao?"

Ôn Tinh gật đầu, hào hứng ôm ch/ặt cánh tay tôi.

"Anh ấy còn là giám khảo phỏng vấn của em đấy!"

"Sau này cũng là sếp trực tiếp của em, Khương Thời ơi, em vui quá đi mất!"

"Chị biết đấy, em hơi ngại giao tiếp, tính cách này dễ bị b/ắt n/ạt lắm. Có anh Phó che chở, từ nay em không phải sợ nữa rồi!"

Tôi gượng gạo nhếch mép.

"Sao em không nói trước với chị? Mấy hôm trước chị hỏi việc tìm việc thế nào em cũng không chịu nói."

Ôn Tinh liếc nhìn sắc mặt tôi dè dặt.

"Xin lỗi chị, Hải Thịnh khó vào lắm, em sợ nếu trượt thì mọi người sẽ chê cười."

"Chị Khương Thời, chị đừng gi/ận em nhé?"

Tôi cười xòa phớt lờ:

"Không sao, em về dưới trướng Cảnh Hằng cũng tốt, chị sẽ bảo anh ấy đặc biệt quan tâm em."

Ban đầu, Phó Cảnh Hằng thường than phiền với tôi.

Ôn Tinh nhút nhát, năng lực lại bình thường, công việc luôn mắc sai sót, khiến anh phải ra tay giải quyết hậu quả.

"Giá mà trước đây không nhìn mặt em mà nhận cô ấy vào, đúng là tự chuốc phiền vào thân."

Tôi nịnh nọt xoa bờ vai anh:

"Ai bảo anh là anh Phó của mọi người cơ chứ!"

"Vất vả cho anh rồi, Ôn Tinh khổ lắm, cả nhà đều trông cậy vào cô ấy."

Về sau, tần suất Phó Cảnh Hằng nhắc đến Ôn Tinh ngày càng nhiều, thời gian gặp tôi ngày càng ít đi.

"Ôn Tinh còn chưa hoàn thành phương án, hôm nay không kịp xem phim với em rồi."

"Tuần này Ôn Tinh phải báo cáo công việc, con bé đó lo lắng đến mức ngày chạy vào văn phòng anh mười lượt."

"Anh phải giúp cô ấy chỉnh lý lại, cuối tuần này anh không qua được."

"Hả? Nhưng thứ bảy là sinh nhật em mà—"

Chưa nói hết câu, đầu dây bên kia đã vang lên tiếng tút tút chói tai.

Tôi nhìn màn hình đen kịt, trong lòng thoáng chút hoang mang.

Bốn năm bên nhau, đây là lần đầu tiên anh không cùng tôi đón sinh nhật.

Hơn nữa sau đó, anh quên sạch sẽ, không hề nhắc lại chuyện này.

Tôi và Phó Cảnh Hằng xảy ra cuộc cãi vã dữ dội.

"Ôn Tinh Ôn Tinh Ôn Tinh, anh thích cô ta thế thì về với cô ta đi!"

Phó Cảnh Hằng lạnh lùng:

"Anh quan tâm cô ấy, chẳng phải đều vì em sao?"

"Em còn muốn vô lý đến bao giờ nữa?"

Tôi đẫm nước mắt, ném mạnh chiếc gối ôm vào người anh.

"Em không cần anh vì mặt mũi em!"

"Từ nay anh không được ở bên cô ta, nếu giữa em và cô ta có xung đột thời gian, anh phải chọn em!"

Phó Cảnh Hằng quát m/ắng tôi:

"Đó là công việc!"

"Khương Thời, em nên hiểu công việc với anh quan trọng thế nào, nhà anh chỉ có mình anh ki/ếm tiền, Ôn Tinh cũng vậy."

"Chúng anh không như em, có bố mẹ chống lưng. Nếu em muốn chơi trò tiểu thư thì đừng tìm anh!"

Phó Cảnh Hằng đạp mạnh cửa bỏ đi.

Tôi gục ngã giữa căn phòng tan hoang, nức nở thảm thiết.

Khóc mấy ngày liền, tôi chợt cảm thấy có lẽ mình đã sai.

Áp lực trên vai Phó Cảnh Hằng thực sự rất lớn.

Tiền anh ki/ếm được, một nửa gửi về cho bố mẹ, phần còn lại đều chi cho tôi. Bản thân anh keo kiệt, ngoài đồ công sở ra, quần áo thường ngày đều m/ua trên ứng dụng bình dân.

Chỉ là một sinh nhật thôi, không qua cũng được.

Tôi bình tâm lại, đặc biệt chuẩn bị bánh kem và hoa tươi, chạy đến nhà Phó Cảnh Hằng định tạo bất ngờ.

Anh thuê nhà cạnh công ty, cách chỗ tôi ở vẫn là một đông một tây thành phố.

Bước ra khỏi thang máy, tôi bất ngờ thấy anh đứng hút th/uốc ở lối cầu thang, bên cạnh có cô gái mảnh khảnh nép sát.

Là Ôn Tinh.

Ôn Tinh nghiêng đầu nhìn anh, vẻ mặt lo âu.

"Hai người vẫn còn cãi nhau à?"

"Là do em sao? Để em tìm Khương Thời nói giúp anh nhé?"

Phó Cảnh Hằng lắc đầu, phả làn khói trắng.

"Không cần, cô ấy được nuông chiều quá đấy!"

Ôn Tinh thè lưỡi:

"Tính chị ấy hơi ngang ngược thật, anh Phó—"

Cô do dự giây lát rồi hỏi đùa: "Sao anh lại chọn chị ấy nhỉ?"

"Em không có ý chê chị ấy đâu, chị Khương Thời cũng tốt. Ý em là, về ngoại hình, năng lực các mặt, em thấy—anh xứng đáng với người tốt hơn."

Phó Cảnh Hằng trầm mặc, ngón tay thon dài dập tắt điếu th/uốc, cười khổ: "Có lẽ vì trả ơn thôi, lúc đó anh thực sự cùng đường rồi."

Phó Cảnh Hằng kể lại quá khứ cho Ôn Tinh nghe.

"Anh biết tình cảm của cô ấy, nhưng cô ấy không phải mẫu người anh thích, cho đến tối hôm đó..."

"Anh phải có trách nhiệm với cô ấy."

Ôn Tinh nghe xong mặt mày đ/au xót:

"Chỉ vì năm vạn đồng mà anh b/án đời mình sao?"

"Anh Phó ơi, đời người còn dài lắm."

Phó Cảnh Hằng cười nhạt, vẻ mặt cô đ/ộc.

"Cuộc đời anh là vậy rồi."

Tôi không thể nghe thêm được nữa.

"Ở bên em khiến anh khổ sở thế sao?"

Tôi xách bó hoa xông tới, ném chiếc bánh vào mặt Phó Cảnh Hằng, rồi dùng bó hoa trong tay quất vào Ôn Tinh.

"Cậu là bạn thân nhất của tôi, cậu làm thế này là ý gì?"

"Tôi không xứng Phó Cảnh Hằng, thì cậu xứng sao?"

Ôn Tinh khóc lóc, chui vào lòng Phó Cảnh Hằng.

"Em không có ý đó, chị Khương Thời, không phải như chị nghĩ đâu..."

Danh sách chương

4 chương
08/09/2025 21:18
0
08/09/2025 21:18
0
19/10/2025 07:05
0
19/10/2025 07:03
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu