Đường Đường Chính Chính Chiếm Hữu

Chương 5

19/10/2025 09:19

Mối qu/an h/ệ hôn ước trên danh nghĩa của họ tựa như cát trong lòng bàn tay, chỉ cần một cơn gió thoảng qua là tan biến.

Cố Tư Tầm nghĩ, muốn giữ chân Quý Ngữ, nhất định phải có được lời hứa của cô ấy.

Cô ấy vốn là người coi trọng lời hứa.

Chỉ cần cô ấy cam kết cả đời này chỉ ở bên anh, vậy thì nhất định cô sẽ không bỏ rơi anh.

Thế nhưng Cố Tư Tầm đã ngầm ám chỉ bao nhiêu lần rồi.

Cô ấy lại lần nào cũng tránh né, thậm chí chẳng buồn dỗ dành anh.

Nói một câu "Em chỉ muốn chơi với anh" có khó đến thế sao!

Kể từ khi trở về, Cố Tư Tầm cảm nhận rõ ràng sự lạnh nhạt ngày một tăng của Quý Ngữ dành cho mình.

Tin nhắn từ hàng nghìn cái thuở ban đầu giờ chỉ còn lác đ/á/c vài dòng.

Thậm chí cô cũng chẳng buồn nói lời chúc ngủ ngon với anh nữa.

Một cơn đ/au thắt trong lòng, Cố Tư Tầm không kìm được cảm giác cay cay nơi khóe mắt.

Phải rồi, Quý Ngữ căn bản chẳng để tâm đến anh, sao có thể đoán được suy nghĩ của anh chứ?

Biết đâu còn đi than thở với người khác rằng anh vô cớ làm phiền.

Những trang sách tiếng Anh trong tay đã bị anh vò nát đến mức không còn nhìn rõ chữ.

Thôi được, anh vốn không có tư cách để vô cớ gây sự.

Cố Tư Tầm hít một hơi thật sâu, đứng dậy quyết định đi xin lỗi.

Vừa bước ra khỏi cửa đã va phải Ông Cố.

"A Tầm này, bếp làm chút đồ ăn khuya, cháu ăn chút không?"

Cố Tư Tầm lắc đầu, chợt nghĩ đến điều gì, ánh mắt bỗng sáng lên.

"Quý Ngữ chắc cũng đói rồi, cô ấy thích mì nước thanh, cháu muốn tự tay nấu cho cô ấy một bát."

Ông Cố ngạc nhiên: "Tiểu Ngữ đã về nhà rồi mà, cháu ấy không nói với cháu sao?"

Rầm!

Điện thoại rơi xuống đất.

Cố Tư Tầm như bị sét đ/á/nh, đứng ch/ôn chân tại chỗ, sắc mặt trong nháy mắt trắng bệch.

Một hồi lâu sau, anh mới hỏi: [Tại sao cô ấy lại đi?]

Ông Cố thở dài.

"Với kinh nghiệm của người từng trải như ta, ban đầu chỉ là vì tò mò nhất thời, nhưng người bình thường ai có thể chấp nhận gắn bó cả đời với một kẻ c/âm được? Cô ấy chán cũng là lẽ thường."

"Không sao, ông sẽ tìm bạn mới cho cháu, cháu hãy quên cô ấy đi."

Tầm nhìn của Cố Tư Tầm dần mờ đi, nhưng anh vẫn ngoan cố lắc đầu, nhặt điện thoại lên rồi chạy vội ra ngoài.

Quản gia nói giọng hối hả: "Đêm khuya thế này, thiếu gia... thiếu gia đi tìm cô Quý? Nhưng mà cậu ấy sợ đi máy bay lắm..."

Ông Cố nheo mắt, giọng nói khẽ khàng:

"Vậy thì đi xe, tìm người đi theo là được."

Quản gia nhìn ông: "Gia chủ, ngài cố ý nói vậy sao?"

Ánh mắt Ông Cố thăm thẳm:

"Thử đủ mọi cách chữa trị đều không được, chỉ còn cách kí/ch th/ích một phen, ngươi không thấy cháu ta để tâm đến đứa trẻ nhà họ Quý đến mức nào sao?"

"Biết đâu, lại có hiệu quả kỳ diệu."

9

Khương Kỳ liếc nhìn chồng tám quả táo trên đầu giường, thở dài:

"Tao không thích ăn táo, mày đừng có gọt nữa được không?"

"Tay mày ngứa thì đi gọt thịt tao đi cho xong!"

Tôi vỗ tay cô ấy ra, trong lòng đột nhiên thắt lại, cảm giác có chuyện chẳng lành sắp xảy ra.

Khương Kỳ trợn mắt.

"Ồ, có tiểu tam rồi nên chả thèm nói chuyện với tao nữa à?"

"Hai người mới quen nhau bao lâu? Tao không cho phép mày chơi với người khác thân hơn tao, nghe chưa!"

Cô ấy vung nắm đ/ấm trên không, dọa dẫm:

"Tao đ/á/nh ch*t đồ tiểu tam!"

Vừa dứt lời, một tiếng sét n/ổ vang bên ngoài cửa sổ, tia chớp khiến bầu trời sáng như ban ngày.

Tôi nhìn chằm chằm vào cơn mưa xối xả, linh cảm bất an ngày càng mạnh.

Bỗng nhớ lời Ông Cố từng kể, cha mẹ Cố Tư Tầm qu/a đ/ời vì t/ai n/ạn máy bay.

Vốn định trở về vào ngày hôm sau, nhưng vợ chồng họ quá nhớ con nên đổi sang chuyến bay hạ cánh ban đêm.

Không ngờ lần này chỉ đợi được một tin nhắn:

[Bố, chúng con không thể trở về nữa rồi. Nói với Tiểu Tầm, bố mẹ sẽ mãi yêu con.]

Mỗi lần đi công tác về, Cố Tư Tầm đều chơi trò trốn tìm với bố mẹ.

Nửa đêm hôm đó mưa to đổ xuống, người giúp việc tìm mãi đến gần sáng mới phát hiện cậu bé bất tỉnh trong chiếc hộp hỏng dưới tầng hầm.

Chiếc hộp tự khóa lại, cậu bị nh/ốt trong đó suốt đêm.

Cú sốc quá lớn cùng nỗi đ/au mất cha mẹ, dưới sự kí/ch th/ích kép, từ đó cậu không thể phát ra lời nói.

Tôi hối h/ận vì đã không trực tiếp từ biệt cậu ấy.

May mà lúc này cậu ấy không ở Hải Thành, không thì chắc sẽ sợ lắm nhỉ?

Vừa định nhắn tin cho cậu ấy thì điện thoại của Ông Cố đã gọi tới.

Nhấc máy, giọng ông đầy lo lắng:

"Tiểu Ngữ, A Tầm đi Hải Thành tìm cháu, gặp phải t/ai n/ạn liên hoàn, cháu ấy đang ở bệ/nh viện trung tâm thành phố. Ông đang đến ngay, cháu có thể qua xem giúp ông được không..."

Rầm!

Điện thoại rơi xuống sàn.

Tôi ba chân bốn cẳng chạy thẳng đến khoa cấp c/ứu.

May mà kết quả kiểm tra chỉ là chấn động nhẹ.

Tôi ủ rũ nhìn chằm chằm vào khuôn mặt cậu, đến khi cậu tỉnh dậy, lập tức buông một tràng:

"Cố Tư Tầm, ai cho em chạy lung tung thế? Giải thích đi! (Chất vấn)"

"Chị đã không dặn em ra ngoài phải báo cáo với chị sao? Sao không nói? (Chất vấn plus)"

"Hay là chị phải trói em bên cạnh mới được? Ừm? (Bệ/nh hoạn)"

"Ra ngoài một chút mà cũng thành thế này, chị thấy em đừng hòng rời xa chị nửa bước nữa. (Ám ảnh)"

"Nghe ông Cố nói em đi tìm chị? Không rời được chị à? Vậy từ nay chị nh/ốt em ở nhà, cả đời em chỉ được nhìn thấy mình chị thôi nhé? (Kiểm soát)"

"Nói! (Hung dữ)"

Thôi ch*t, lại không kiềm chế được cảm xúc rồi, chắc làm cậu ấy sợ mất.

Tôi hít sâu, gượng gạo nở nụ cười rồi đứng dậy.

"Em nghỉ ngơi đi, ông Cố sắp đến rồi."

Đang định rời đi thì Cố Tư Tầm khó nhọc nắm lấy cổ tay tôi, siết ch/ặt.

"...Được."

Giọng nói thô ráp khàn đặc, còn pha chút biến điệu buồn cười.

Tôi quay phắt lại, trợn mắt nhìn quanh.

"Ai! Ai vừa nói đó!"

Lời đồn bệ/nh viện có m/a của Khương Kỳ quả không sai!

Cố Tư Tầm bỗng bật cười.

Đôi mắt phượng đẹp đẽ của cậu giờ ngập tràn niềm vui rạng rỡ.

Lặp lại lần nữa:

"Được."

10

Ông Cố đã lớn tuổi rồi mà giờ khóc như trẻ con, nước mắt nước mũi giàn giụa.

"Tốt quá, tốt quá, từ lần đầu gặp tiểu Ngữ ta đã biết bệ/nh của A Tầm có hy vọng rồi. Cháu là ân nhân của nhà ta đó –"

Tôi ngượng ngùng:

"Sao dám nhận, tại cháu ấy tự khá lên thôi ạ!"

Ông Cố: "..."

Cố Tư Tầm: "..."

Tôi từng hỏi tại sao cậu ấy đột nhiên nói được.

Cậu bảo, khi gặp t/ai n/ạn, trong đầu cậu lóe lên khuôn mặt của nhiều người.

Bố mẹ, ông nội, tôi...

Danh sách chương

5 chương
08/09/2025 21:39
0
08/09/2025 21:39
0
19/10/2025 09:19
0
19/10/2025 09:17
0
19/10/2025 09:15
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu