Thể loại
Đóng
123
@456
Đăng xuất
- TocTruyen
- Mèo nhỏ thích ăn Quýt
- Cứ Sai Là Đúng
- Chương 4
Tôi nằm trên giường bệ/nh viện, Giang Hồi đến phòng bác sĩ nghe tình hình. Tôi bị ngã tổn thương xươ/ng c/ụt, có lẽ phải dưỡng thương vài ngày. Giang Hồi có thể nắm được các lưu ý chăm sóc, anh ấy làm mọi việc đều chu toàn.
Hệ thống đột nhiên lên tiếng: 【Chủ nhân, có chuyện này không biết nên nói hay không?】
【Cứ nói đi.】
【Giang Hồi đã đặt vài thứ trong nhà cô.】
Nhân lúc sửa bóng đèn, Giang Hồi đã lén lắp camera giám sát trong nhà tôi, ngày ngày theo dõi tr/ộm. Nhờ vậy anh ta mới có thể xuất hiện ngay khi tôi ngã.
Hệ thống vừa kiểm tra và phát hiện bất thường. 【Phòng ngủ không có chứ?】
【Chỉ ở phòng khách thôi.】
【Cậu xem, anh ấy đều là lo cho an toàn của tôi mà, không thì sao có thể đến kịp thời chứ? Giống như Giang Hồi mà tận tâm như thế này hiếm lắm đấy.】
Hệ thống: 【... Vậy chúc cô may mắn?】
Nhờ tiện ích của hệ thống, thỉnh thoảng chúng tôi lại lén ngắm cơ bụng của Giang Hồi.
Giang Hồi bề ngoài là chú cún ngoan ngoãn, nhưng thực chất lại có tính chiếm hữu cực độ, còn âm thầm gh/en t/uông. Tôi lại càng thích anh ta hơn.
Kẻ bi/ến th/ái thì nên để kẻ bi/ến th/ái trị. Bởi vì tôi cũng chẳng phải người tốt gì.
Hơn nữa, nhìn vào khuôn mặt và thân hình đó, tôi có thể nhẫn nhịn mọi thứ ở anh ta.
11
Mắt cá chân tôi không may bị bong gân, việc đi lại một mình trong nhà vô cùng bất tiện. Giang Hồi thuận lợi dọn vào ở chung.
Anh ta thoăn thoắt trong bếp, chẳng mấy chốc đã làm xong ba bốn món.
Tôi nhìn anh ngạc nhiên: "Hóa ra anh biết nấu ăn?"
Giang Hồi ngẩn người một chút, nhanh chóng đáp: "Vừa học thôi, hướng dẫn trên mạng nhiều lắm, không khó."
Chắc chắn là mấy ngày tôi bị thương, anh ta muốn lấy lòng tôi nên đặc biệt đi học.
"Úi chà anh tốt quá đi."
"Lại đây, chị thưởng cho em."
Giang Hồi như chú cún lao tới, khéo léo tránh những chỗ tôi bị thương.
"Em đến đây."
Trai gái đ/ộc thân ở chung một phòng, khó tránh lửa gần rơm. Nhưng tôi đang bị thương, Giang Hồi chỉ có thể kiềm chế hết mức.
Mỗi lần đến hồi gay cấn, anh ta đều một mình chạy vào nhà vệ sinh. Nhìn bóng lưng vội vã bỏ chạy, tôi không nhịn được cười thầm.
Mấy ngày này, tình cảm chúng tôi nhanh chóng thăng hoa. Mức độ ưa thích của Giang Hồi cuối cùng cũng tăng vọt, chỉ còn chút xíu nữa là đạt 99.
Tôi giả vờ chân chưa khỏi, lại kéo Giang Hồi ở lại thêm mấy ngày nữa. Chiêu thức nhỏ này Giang Hồi nhìn là thấu nhưng vẫn giả vờ hợp tác, dù sao các cặp đôi mới yêu đều muốn dính nhau cả ngày.
Mấy ngày nữa là Trung thu, tôi đang định hỏi Giang Hồi có kế hoạch gì thì anh ta chủ động mở lời: "Em muốn về nhà anh cùng anh không? Anh muốn cho em gặp bố mẹ."
Có lẽ bố mẹ anh ta chính là chìa khóa cho mấy điểm thiện cảm cuối cùng.
Tôi há miệng định nói thì n/ão vang lên tiếng hét của hệ thống.
【Tiêu rồi tiêu rồi】
【Chủ nhân, gây họa lớn rồi, Giang Hồi là phản diện bệ/nh kiều đó, trắng ra đen, hoàn toàn không phải nam chính】
【Kiều Thời Dã mới là nam chính thực sự!!!】
【Theo tư liệu thì Giang Hồi giỏi nhất việc đóng giả, rất có thể mọi thứ trước nay đều là anh ta diễn xuất】
Lòng tôi vô cùng bất an. Phản diện thường có tính cách u ám, tâm trạng thất thường, hiếu thắng...
Mà Giang Hồi trước giờ luôn tỏ ra vui vẻ hoạt bát, không biết sau lưng lại đen tối thế nào.
Nếu tôi từ chối Giang Hồi, để lộ việc tôi chỉ muốn đùa giỡn tình cảm của anh ta, vậy thì xong đời.
Tôi nén nỗi sợ hãi, ôm ch/ặt Giang Hồi.
"Được thôi."
12
Giang Hồi quan sát rất tinh, anh ta nh.ạy cả.m nhận ra sự cứng đờ của tôi: "Em sao vậy? Nếu cảm thấy miễn cưỡng thì có thể chưa về cũng được."
Tôi bịa cớ: "Không miễn cưỡng đâu, chỉ là không biết họ có thích em không? Hơi lo thôi."
"Vả lại em không biết phải đối mặt với phụ huynh thế nào."
Nguyên bản "Lâm Tuế Hoan" lớn lên ở viện mồ côi, không biết cha mẹ ruột là ai nên lý do này rất hợp lý.
Giang Hồi quả nhiên không nghi ngờ: "Không sao đâu có anh ở đây, với lại bố mẹ anh chắc chắn sẽ thích em."
"Vâng~"
Tôi chỉ có thể tạm ổn định Giang Hồi, tìm cơ hội bỏ anh ta để tiếp cận Kiều Thời Dã.
Tôi không ngờ rằng Kiều Thời Dã lại chính là nam chính thực sự!
【Hệ thống hại tôi】
Hệ thống tỏ ra vô tội: 【Ai bảo Giang Hồi đẹp trai thế, nhân vật của anh ta toàn tiêu chuẩn nam chính mà】
Nhưng ngay khi tôi đồng ý, mức độ ưa thích của Giang Hồi đột ngột tụt xuống 30. Từ lần đầu gặp mặt, mức độ của anh ta với tôi đã là 50, chưa từng thấp thế này. Tại sao bây giờ lại vậy?
Tôi ngẩng đầu nhìn Giang Hồi. Anh ta vẫn mang vẻ ngoài thiếu niên ngoan ngoãn, khóe miệng nở nụ cười ôn hòa, ánh mắt chỉ có mình tôi. Nhưng mức độ ưa thích chỉ còn 30.
Luồng khí lạnh từ lòng bàn chân xông thẳng lên đỉnh đầu, tôi không kìm được r/un r/ẩy.
Có lẽ tôi chưa từng thực sự hiểu Giang Hồi. Anh ta luôn đóng kịch.
Bề ngoài tôi bình tĩnh ở bên anh, nhưng trong lòng đã nổi sóng cồn.
Tối đó, khi Giang Hồi đang tắm, điện thoại anh ta reo. Tôi định đưa cho anh thì cuộc gọi tự dứt. Đúng lúc đó, tôi vô tình thấy tin nhắn hiện lên.
Ghi chú: 【Kiều Thời Dã】.
Nhìn thấy cái tên này, lưng tôi bỗng lạnh toát, nổi da gà.
Kiều Thời Dã: 【Ba bảo thứ bảy này về nhà.】
Cuộc gọi vừa rồi cũng từ Kiều Thời Dã.
Tôi vô thức lướt lên xem lịch sử chat, Giang Hồi gọi Kiều Thời Dã là "anh". Thì ra họ là anh em cùng cha khác mẹ.
Giang Hồi nói sẽ đưa tôi về nhà cũng đúng vào thứ bảy này.
Tiêu rồi, không thể về nhà anh ta gặp phụ huynh được. Gặp mặt rồi thì sao còn tán tỉnh Kiều Thời Dã nữa?!
13
Hệ thống thông báo Kiều Thời Dã có mức độ ưa thích 70 với tôi. Thế thì tốt. Tôi vẫn còn cơ hội.
Đúng lúc mấy ngày này Giang Hồi không có nhà, tôi công khai tạo cơ hội gặp Kiều Thời Dã.
Kiều Thời Dã hơn Giang Hồi hai tuổi, cùng trường đại học nên rất dễ tiếp cận, nhưng phải tránh mặt Giang Hồi.
Chương 7
Chương 6
Chương 7
Chương 10
Chương 8
Chương 10
Chương 6
Chương 6
Bình luận
Bình luận Facebook