Thể loại
Đóng
123
@456
Đăng xuất
Nhưng tối hôm đó, tôi đã kéo rèm cửa kín mít đến sáng.
Sáng hôm sau, vừa bước ra khỏi nhà đã gặp Chu Kỳ.
Hắn chẳng thèm liếc nhìn tôi, mặt lạnh như băng bước lên xe nhà rồi phóng đi mất hút.
Trước đây, dù đang gi/ận nhau chia tay,
hắn vẫn luôn bảo tài xế đợi tôi lên xe rồi mới chở chung đến trường.
Tôi thì mừng vì khỏi phải gặp mặt hắn, Tiết Triết còn hẹn tôi ăn sáng cạnh trường.
Dù nghĩ rằng bạn học chung không cần lúc nào cũng dính nhau,
nhưng Tiết Triết rõ ràng có trách nhiệm hơn người thường.
Cậu ấy muốn canh tôi 24/7, trừ 6 tiếng ngủ,
thậm chí còn bắt ăn chung vì "dinh dưỡng cân bằng là yếu tố quan trọng để học tốt".
Dưới sự giám sát nghiêm khắc ấy, tôi chẳng có thời gian để ủ rũ vì thất tình.
Mỗi ngày mở mắt ra là học, đến giải bóng rổ của Chu Kỳ cũng chẳng buồn để ý.
Cho đến khi Tạ Nam xông vào lớp, đ/ập bàn tôi rầm rầm:
"Trình Ngữ! Chu Kỳ vừa bị thương trên sân, đã đưa vào phòng y tế rồi!"
"Có gọi cho bố hắn không? Tôi cho cậu số điện thoại."
Tôi không ngẩng đầu, tiếp tục làm bài.
Tạ Nam nhíu mày: "Không phải, cậu không hiểu ý tôi à?"
Tôi đặt bút xuống: "Ý cậu là gì?"
"Giờ hắn đang yếu đuối nhất, cậu chăm sóc ngay đi,
thế là hắn mềm lòng liền, hai đứa lại quay về với nhau. Nhớ công tôi đấy nhé!"
"Tại sao tôi phải quay lại với hắn?"
Tạ Nam thở dài: "Còn gi/ận dỗi nữa. Tôi nói thật tính cậu không bằng Tử Tiêu đâu,
cứ thế này sợ Chu Kỳ bị cô ta cư/ớp mất."
"Cậu không biết à, dạo này Chu Kỳ ngày nào cũng đưa đón Tử Tiêu,
còn tặng cô ta áo Curry bản đặc biệt đắt giá nữa."
"Hôm nọ Tử Tiêu bị đ/au chân, Chu Kỳ tự tay xoa bóp chườm đ/á,
cô ta không nhịn được liền tỏ tình luôn."
"Ừ, vậy chúc phúc cho họ đi."
Tạ Nam mặt đầy hoài nghi: "Cậu không muốn biết Chu Kỳ trả lời sao à?"
"Không thèm."
Thực ra hôm đó tôi đã thấy, khi đi ngang qua sân bóng đến thư viện.
Hạ Tử Tiêu ngồi bên sân, mặt đỏ bừng:
"A Kỳ, làm bạn trai em đi? Em sẽ không như Trình Ngữ khiến anh gi/ận đâu."
Chu Kỳ quỳ một chân xoa bóp cho cô ta, bỗng dừng tay rồi xoa đầu cô ta:
"Đợi vào đại học đã."
Hắn không từ chối, còn cho cô ta hy vọng.
Tôi nghĩ kiếp này chúng tôi không thể quay lại được nữa rồi.
Nghe câu trả lời của tôi, mắt Tạ Nam ánh lên tia khó nhận:
"Hai đứa là bạn thuở nhỏ, bao nhiêu năm tình cảm,
cậu cứ hạ mình chút đi, hắn vui là tha thứ ngay."
Bình luận lúc này ào ào hiện lên:
【Nhớ ra rồi! Tên Tạ Nam này điện thoại toàn ảnh 📸 tr/ộm Ngữ Bảo, kết bạn với nam chính chỉ để tiếp cận nàng!】
【Tình đơn phương đen tối thật, trước mặt nam chính thì chê bai Ngữ Bảo, kỳ thực là yêu mà không được nên tâm h/ồn méo mó】
【Giống mấy thằng con trai hồi nhỏ thích ai là trêu chọc gh/ê lắm, đáng gh/ét!】
【Đồ bi/ến th/ái lén lút! Để nam chính biết được chắc n/ổ tung tại chỗ, xung quanh toàn kẻ dòm ngó Ngữ Bảo, mỗi hắn không biết trân trọng!】
【So ra tôi vẫn chọn Tiết Triết, dù hơi bi/ến th/ái nhưng nhân phẩm ổn hơn】
Tôi nhìn Tạ Nam, khẽ cười: "Vậy tôi đi xin hắn quay lại nhé?"
Mặt Tạ Nam lập tức nhăn nhó.
"Hừ, Tạ Nam, thực ra cậu thích tôi đúng không?"
Tôi cười lạnh, biểu cảm Tạ Nam tan vỡ trong chớp mắt.
"Rầm!"
Một tiếng đ/ập tường dữ dội vang lên ngoài cửa.
Quay lại nhìn, Chu Kỳ băng bó một chân, ném cây nạng xuống đất:
"Tạ Nam! Mày thật sự thích Trình Ngữ?"
Tạ Nam nuốt nước bọt, cười gượng hai tiếng. Hắn liếc nhanh tôi rồi cúi mặt:
"Nói nhảm gì vậy, tao làm sao thích nó được? Nó là bạn gái mày mà, đừng nghe nó bịa."
"Phải, tôi bịa đấy. Xem album ảnh điện thoại cậu là biết liền."
Lớp học quá ồn.
Tôi đứng dậy thu cặp rời đi, chẳng thèm liếc nhìn hai người họ.
Vài phút sau, học sinh gương mẫu Chu Kỳ và học sinh cá biệt Tạ Nam đ/á/nh nhau tơi bời trong lớp.
Cả hai đều bị thương, phải gọi phụ huynh đến.
Bình luận chiếm tràn màn hình:
【Cười ch*t, nam chính còn bảo Tạ Nam đi thử xem Ngữ Bảo còn quan tâm hắn không, ai ngờ đây cũng là một tình địch!】
【Nam chính định dùng miệng lưỡi Tạ Nam tạo sức ép cho Ngữ Bảo, nào ngờ lão ta nói một tràng khiến hắn càng đáng gh/ét hơn】
【Tạ Nam cũng đen đủi, bề ngoài mong họ hòa hợp, sau lưng lại đ/âm bị thóc thọc bị gạo, đáng bị đ/á/nh!】
【Chó cắn chó, đừng lại gần Ngữ Bảo! Dạo này tôi thấy Ngữ Bảo với Tiết Triết ngọt lắm, hài lòng gh/ê!】
【Nhưng nam chính không nhận lời nữ nhân phụ mà, còn vì nữ chính đ/á/nh nhau, thực ra rất sâu đậm】
【Th/ần ki/nh! Phải đợi nam chính hôn nữ phụ mới chịu buông à? Tiêu chuẩn cậu thấp hơn cả rãnh Mariana!】
Sau hôm đó, Chu Kỳ dường như càng gi/ận tôi hơn.
Từ chỗ coi tôi như không khí, giờ thấy mặt là "hừ" một tiếng rồi bỏ đi.
Cả trường đồn chuyện hắn và Tạ Nam đ/á/nh nhau vì tôi, tình bạn đổ vỡ.
Hắn dường như đổ hết lỗi lên đầu tôi.
Như thể bị người khác thích là tội của tôi vậy.
Để c/ứu vãn thể diện, hắn đi đâu cũng dắt theo Hạ Tử Tiêu.
Hình như chỉ có thế mới chứng minh được chuyện hắn đ/á/nh nhau vì tôi là tin đồn nhảm.
Dưới sự chăm sóc của Tử Tiêu, khi chân hắn lành,
hắn tặng cô ta một chiếc vòng cổ trước mặt cả lớp - bộ với chiếc vòng tay mà trước kia tôi rất thích.
Nhưng giờ tôi chẳng bận tâm nữa, chỉ chúi đầu vào học.
Kết quả tháng này, Tiết Triết vẫn giữ vững ngôi đầu.
Tôi nhờ làm đúng mấy câu khó mà lọt vào top 20 toàn khối.
Mới lớp 11 thôi, nếu cứ tiến bộ thế này,
tôi rất có hy vọng vào đại học danh tiếng.
Chương 7
Chương 6
Chương 7
Chương 10
Chương 8
Chương 10
Chương 6
Chương 6
Bình luận
Bình luận Facebook