Thể loại
Đóng
123
@456
Đăng xuất
Vùng núi này sóng điện thoại rất yếu, nhưng Tống Phi Phi lại có một bộ khuếch đại tín hiệu cực mạnh. Nhờ thiết bị này, cô ấy có thể thoải mái gọi điện ở bất kỳ vùng hoang vu nào.
Tộc trưởng già cùng vài thanh niên trai tráng trong làng đang nhảy múa hát ca tại Minh Đường, bắt đầu nghi lễ cúng tế chậu thâu báu. Tôi lặng lẽ rút điện thoại ra.
"Tôi đếm đến ba, mọi người đồng loạt tưới nước phân xuống."
"Một, hai, BA!"
Gần như ngay lập tức, tôi cảm thấy không khí xung quanh bị bóp méo. Như thể có một lớp khiên vô hình bao phủ ngôi làng đột nhiên mở ra, không khí bên ngoài tràn vào ào ạt. Tôi có thể cảm nhận rõ nhiệt độ tăng lên đáng kể, bầu trời cũng trở nên sáng sủa và rõ ràng hơn.
Chính là lúc này!
Tôi mở chai nước, hắt mạnh vào chiếc đinh qu/an t/ài lộ thiên.
"Xoẹt!"
Một tiếng x/é gió dữ dội vang lên sau lưng. Cả người tôi bị hất tung lên không trung, đ/ập mạnh vào thân cây bên đường. Sau khi liên tiếp làm g/ãy ba cái cây cỡ cổ tay, tôi mới dừng lại và lăn xuống đất. Lưng đ/au rát như lửa đ/ốt, không cần nhìn cũng biết da đã bị trầy mất một lớp. Bị đuôi rắn quất trúng còn kinh khủng hơn cả bị xe tải đ/âm.
36.
"Khụ... khụ...!"
Vừa ho ra m/áu, tôi vừa chống tay lết dậy một cách thảm hại. Đứng thẳng người, tôi lập tức rút phù Lôi, phun một ngụm m/áu tươi lên tờ giấy phù rồi niệm chú lớn:
"Lôi bộ chính thần, nghe lệnh ta truyền.
Nhanh tựa chớp gi/ật, mau như sấm rền.
Trừ yêu diệt tà, quét sạch u minh.
Thái Thượng Lão Quân cấp cấp như luật lệnh!"
Yêu rắn tưởng tôi là người nhổ đinh, nào ngờ tôi chỉ là bình phong che mắt. Người thực sự nhổ đinh chính là Tống Phi Phi. Cú đ/á/nh dồn toàn lực của nó vô tình cho Phi Phi thêm thời gian hành động.
"Ầm ầm...!"
Cả mặt đất rung chuyển dữ dội, trời đất biến sắc. Vô số mây đen cuồn cuộn kéo đến che phủ đỉnh đầu chúng tôi. Trong lớp mây đen kịt lăn tăn vô số tia chớp, tôi thậm chí còn ngửi thấy mùi khét nhẹ trong không khí.
Mãng xà ngửa mặt hú dài một tiếng, hằn học liếc tôi một cái rồi quay đầu bò nhanh vào rừng sâu. Trước khi chạy, nó vẫn kịp dùng chiếc đuôi to như toa tàu hỏa quật tôi thêm một phát nữa.
Đm!!!
Lần này tôi bay xuyên qua bức tường ngôi nhà cũ nát, bị đ/è dưới đống xà nhà sụp đổ. Trước khi ngất đi, tôi mơ hồ thấy bụi đất m/ù mịt cùng những giọt m/áu tươi mình phun ra. Ngay cả khi bất tỉnh, tiếng sấm vang trời vẫn đinh tai nhức óc.
37.
"Này đừng cử động! Anh g/ãy năm cái xươ/ng sườn rồi!"
"Xì..."
Tôi hít một hơi đ/au đớn, nằm vật ra giường bệ/nh. Căn phòng sang trọng này cho thấy tôi đang ở một thành phố lớn nào đó.
"Con yêu rắn đâu?"
Tống Phi Phi nhíu mày: "Chạy mất rồi!"
Nói rồi cô ấy lấy điện thoại cho tôi xem đoạn video đang làm mạng xã hội dậy sóng. Nhiều cư dân mạng chụp được cảnh tầng mây chớp gi/ật có một con hắc long cuộn mình. Thì ra tôi đã đ/á/nh giá thấp con mãng xà này, nó đã hóa giao long, chỉ cần tu luyện thêm vài trăm năm nữa chắc chắn hóa rồng. Nhưng sau trận thiên lôi này, nghìn năm nữa cũng đừng mơ thành long.
Sau khi bị sét đ/á/nh liên hồi, giao long từ trên không rơi thẳng xuống biển.
"Tôi lập tức cừu thuyền đi vớt, tiếc là bị người khác cư/ớp mất."
"Là bọn Bái Nguyệt Hội."
Cái hội ngớ ngẩn Bái Nguyệt này đúng là có mặt khắp nơi, thật đáng gh/ét.
"Thế dân làng họ Giang sao rồi? Còn cái chậu chuyển mệnh?"
Tống Phi Phi chống cằm nhớ lại:
"Chậu chuyển mệnh bị sét đ/á/nh vỡ tan rồi."
"Mấy người họ Giang không sao cả."
"Chỉ là phong thủy chỗ đó x/ấu, không ở được nữa."
"Ngoại ô huyện họ có khu đất trống, tôi sẽ cho xây nhà tái định cư đưa họ đến đó."
"Về sau thì xem tạo hóa của họ thế nào."
"Còn Giang Nguyệt Thiền thì cô ấy đã về trường, còn nói sau khi tốt nghiệp sẽ đến xin tôi thu nhận làm đệ tử."
Tôi gật đầu, trong lòng chua xót. Mỗi lần Tống Phi Phi nói chuyện m/ua đất xây nhà, giọng điệu cứ như nói về việc m/ua cái bánh bao vậy.
Đồ tư bản đáng gh/ét!
Tôi kéo chăn trùm mặt, cảm giác toàn thân như bị xe cán qua.
"Mệt quá, tôi muốn ngủ."
Tống Phi Phi vừa định đứng dậy rời phòng thì điện thoại reo. Cúp máy, sắc mặt cô ấy tái nhợt hẳn.
"Bọn Bái Nguyệt Hội gọi đó, bảo chúng ta đi làm nhiệm vụ."
Tôi tức gi/ận ngồi bật dậy:
"Tôi *******!"
"Nhiệm vụ gì?"
Tống Phi Phi liếc nhìn tin nhắn, thần sắc phức tạp.
"Một nhiệm vụ... kỳ quặc không tưởng."
-Hết-
Chương 7
Chương 6
Chương 7
Chương 10
Chương 8
Chương 10
Chương 6
Chương 6
Bình luận
Bình luận Facebook