Khi Tôi Quyết Định Để Chồng Mình Chết

Chương 1

20/10/2025 07:39

Ngày con gái chẩn đoán suy thận, Lý Tuyền bỏ trốn cùng bạch nguyệt quang.

Để lại cho tôi đứa con gái bệ/nh tật, người cha đang phục hồi, tài khoản đóng băng và số tiền tiết kiệm ít ỏi.

Tôi nghiến răng gồng gánh cả gia đình.

Nửa năm sau, Lý Tuyền quay về, anh ta nói: "Từ hôm nay, anh sẽ không có lòng nào khác ngoài em."

"Nếu anh thất hứa, anh nguyện ch*t không toàn thây!"

Vì thế, tôi quyết định cho chồng mình... được toại nguyện.

1

Nửa năm trước.

Sau khi Lý Tuyền đề nghị ly hôn, tôi đưa con gái đi khám tổng quát.

Bác sĩ đưa kết quả xét nghiệm cho tôi, trong ánh mắt ngoài sự thương cảm còn ánh lên trách móc.

"Suy thận mãn tính. Triệu chứng của bé đã rất rõ ràng, sao phụ huynh không để ý gì cả?"

Tôi đờ đẫn nhận tờ chẩn đoán, mắt dán vào ba chữ "suy thận", tai ù đi như có tiếng bom n/ổ.

Trước câu hỏi của bác sĩ, tôi c/âm như hến.

Cơ thể khô khốc như bờ sông cạn kiệt, hứng chịu đò/n đ/au này mà không nổi một giọt nước mắt.

Cố gọi cho Lý Tuyền thì phát hiện mình đã bị chặn số.

[Chúng ta cần bình tĩnh, anh sang Mỹ mở rộng thị trường một thời gian.]

Đó là câu cuối cùng hắn để lại trước khi ra đi.

Giờ đây, Lý Tuyền về nhà được một tuần, chúng tôi vẫn ngủ phòng riêng.

Tôi ngủ với con gái.

Hắn co ro trên chiếc giường đơn chật chội trong phòng sách.

Không trò chuyện, không giao tiếp, thậm chí không một ánh mắt chạm nhau.

Như thể với tôi, Lý Tuyền chỉ là người lạ trọ nhờ.

Đêm đó, tôi từ bệ/nh viện về nhà ngủ thiếp đi, bỗng bị cơn ngứa ran ở eo đ/á/nh thức.

"D/ao Dao, anh nhớ em..."

Hắn áp sát, thân thể nóng bừng, ánh mắt mê muội.

Nửa năm trước, trước khi đề nghị ly hôn, tôi cũng từng ôm cổ hắn mà nói nhớ nhung.

Lúc ấy vì chăm sóc bố, tôi sống suốt ở bệ/nh viện, vợ chồng xa cách gần nửa năm không gần gũi.

Nhưng ngay sau đó, tôi bị hắn đẩy phắt ra.

Cánh tay đ/ập vào đầu giường, "ầm" một tiếng.

"Trần D/ao! Bố cô vừa đỡ đã không nhịn nổi à? Mất mặt quá rồi!"

Giờ đây, cái nóng ấy lại lan dần lên.

Tôi gi/ật mình tỉnh giấc như gặp á/c mộng, bật dậy gằn giọng:

"Sao anh vào được đây?"

"Cút ngay!"

Bị từ chối, Lý Tuyền mặt xám xịt, cau mày hồi lâu mới chịu vào toilet tự giải quyết.

2

Một lát sau.

Tiếng nước trong nhà tắm ngừng rít. Lý Tuyền quấn khăn tắm, vừa lau tóc vừa bước ra.

Phải thừa nhận, ở tuổi ba mươi, Lý Tuyền vẫn là đàn ông đầy quyến rũ.

Có lẽ hài lòng với ánh mắt tôi đổ dồn, hắn nhếch mép cười đứng cạnh giường nhìn thẳng.

Ánh mắt ấy từng là tín hiệu mật ngọt giữa hai vợ chồng.

Nhưng giờ đây, hắn tiến bước nào, tôi lùi bước ấy.

Thở dài, Lý Tuyền lên tiếng:

"D/ao Dao, anh biết em vẫn gi/ận chuyện bố em."

Một năm trước, bố tôi gặp t/ai n/ạn, g/ãy nhiều xươ/ng, hôn mê trong phòng cấp c/ứu.

Tên tài xế ngang ngược.

Không những bỏ trốn mà bị bắt còn không nhận lỗi, hét lên nhà hắn có qu/an h/ệ, nếu bắt hắn ngồi tù sẽ gi*t cả nhà tôi.

Bác sĩ nói kết quả x/ấu nhất là sống thực vật.

Mẹ mất sớm, một tay bố nuôi tôi khôn lớn.

Nhìn ông lão thở không ra hơi trên giường bệ/nh, tôi bao đêm thức trắng.

Lúc đó, công ty Lý Tuyền đang giai đoạn gọi vốn quan trọng.

Vì chuyện chăm bố, chúng tôi cãi vả không ngớt.

Tôi gi/ận hắn vô tâm, hắn chê tôi vô tình.

Đành gửi con cho em gái hắn, xin nghỉ việc, vừa chăm bố vừa đòi công lý.

Mấy tháng ngắn ngủi, mặt tôi sần sùi mụn nhọt, người phát phì thêm 20 cân vì stress.

Giờ nghĩ lại vẫn thấy như rơi xuống vực.

Nửa năm sau, bố tôi tỉnh lại, công ty Lý Tuyền cũng gọi vốn thành công.

Nén nỗi lòng nửa năm, tôi tưởng được giãi bày cùng người thương.

"Lý Tuyền! Bố em tỉnh rồi!"

"Trần D/ao, chúng ta ly hôn đi."

Niềm vui vụt tắt, thay vào đó là k/inh h/oàng.

Tôi ngẩng mặt nhìn hắn.

"Tại sao?"

"Cần gì lý do? Nửa năm nay em về nhà mấy lần? Chúng ta gặp nhau mấy bận? Tình cảm mấy cũng ng/uội thôi!"

Hắn nhăn mặt, giọng đầy chán gh/ét.

Lòng tôi hoảng lo/ạn, cố gắng thanh minh:

"Do em ở viện suốt à? Bố em đã tỉnh rồi, bác sĩ nói phục hồi tốt sẽ lại bình thường."

"Đợi bố ổn định, em sẽ dành thời gian cho gia đình..."

Chưa nói hết, điện thoại Lý Tuyền rung lên. Hắn đứng phắt dậy.

Ra đến cửa mới chợt nhớ tới tôi, hắn buông lạnh:

"Công ty có việc, anh đi đây."

"Em tự bình tâm đi."

Đêm đó hắn không về.

Tôi ngồi thừ trong phòng ngủ, nhìn quanh mới phát hiện không còn dấu vết gì của Lý Tuyền.

Ngay cả ảnh cưới cũng bị c/ắt đôi.

Chỉ còn tôi trong váy cưới, cô đ/ộc nhìn xuống tổ ấm xưa.

Đêm ấy, ôm con thao thức, tôi phát hiện tay bé sưng phù.

Sáng hôm sau, con chưa kịp ăn đã nôn thốc.

Đưa đi khám, mấy chữ [Suy thận mãn tính] như bạt tai giáng mạnh.

Cũng ngày đó, Lý Tuyền chặn số tôi, cùng bạch nguyệt quang bay sang Mỹ.

Giờ đây, hắn quả quyết tôi gi/ận vì chuyện bố.

Đúng, nhưng không chỉ thế.

"Lý Tuyền, anh về rồi."

"Thế Quý Nhã đâu?"

3

Lý Tuyền là anh khóa trên đại học của tôi, sau này nhờ thầy giới thiệu mới nên duyên.

Thầy từng giải thích với tôi về tin đồn ầm ĩ quanh hắn hồi sinh viên...

Danh sách chương

3 chương
08/09/2025 22:31
0
08/09/2025 22:31
0
20/10/2025 07:39
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu