Kiểu gắn bó né tránh

Chương 7

20/10/2025 11:31

“Cho cậu chép bài, nhưng đừng cho ai khác mượn nhé.”

Tôi gật đầu, trong lòng nghĩ, làm sao mà tôi nỡ đem cho người khác xem chứ.

Có một lần tan học, khi đi ngang qua con hẻm.

Tôi nghe thấy tiếng cậu học sinh chuyển trường, vội vàng chạy đến.

Mấy anh học sinh cấp ba cao lớn hơn hẳn đang vây quanh cậu ấy.

“Này, em gái tao muốn hẹn hò với mày, sao mày không chịu đồng ý?”

“Hôm nay nếu không đưa ra lý do, tao sẽ bẻ g/ãy một cánh tay của mày!”

Cậu học sinh chuyển trường im lặng.

Lúc đó tôi sợ đến mềm cả chân, nhưng vẫn lao tới, ôm ch/ặt lấy cánh tay cậu ấy.

“Đây là bạn trai tôi, sao cậu ấy phải hẹn hò với em gái cậu? Tôi không đồng ý!”

Cơ thể tôi ép sát vào cánh tay cậu học sinh chuyển trường, ánh mắt gi/ận dữ nhìn lũ con trai kia.

Vẻ mặt như muốn nói: Ai dám cư/ớp bạn trai tôi, tôi sẽ cắn cho phát biết tay.

Bọn học sinh cấp ba đó khá có nguyên tắc, không đ/á/nh con gái, buông vài câu dọa nạt rồi bỏ đi.

Tôi dậy thì khá sớm, khi bình tĩnh lại, tôi mới nhận ra cử chỉ của mình không phù hợp đến mức nào.

Ánh hoàng hôn in trên khuôn mặt cậu học sinh chuyển trường, đỏ ửng như trái táo chín.

Tôi vội buông tay lùi lại, nhưng không nghe thấy câu nói khẽ của cậu ấy.

“Cảm ơn em… bạn gái.”

16

Hóa ra Thẩm X/á/c chính là cậu học sinh chuyển trường ngày ấy!

Tôi nằm trong lòng anh, hỏi: “Vậy người mà anh không thể quên trong mối tình đầu… chính là em?”

Bàn tay lớn của Thẩm X/á/c vuốt ve lưng trần mịn màng của tôi, khẽ “Ừm” đáp. Tôi bông đùa: “Không ngờ Bác sĩ Thẩm lại thuần khiết đến thế.”

Bàn tay ấm áp dần di chuyển xuống dưới, tôi khẽ cựa quậy trong khó chịu.

Vội vàng chuyển chủ đề.

“Thế tại sao ngày hôm sau anh không đến trường nữa? Em còn tưởng anh sợ em quấy rầy nên không dám đi học nữa cơ.”

Đêm hôm đó về nhà, tôi trằn trọc suốt đêm.

Không ngừng suy đoán, khi gặp lại cậu học sinh chuyển trường, anh ấy sẽ nói gì với mình.

Liệu sẽ dịu dàng gọi em là bạn cùng bàn, hay sẽ “chép miệng” bảo: Phiền thật.

Nhưng không ngờ ngày hôm sau, anh ấy đã không đến.

Và từ đó biệt tăm luôn.

Trái tim tôi như tắt lịm.

Quả nhiên, mình nên an phận làm một kẻ vô hình.

Cậu học sinh chuyển trường chắc chắn đã gh/ét mình rồi.

Những ngày tháng tự dằn vặt ấy khiến tôi dần quên đi ký ức này.

Thẩm X/á/c giải thích: “Ngày hôm sau, mẹ đưa anh ra nước ngoài, mãi đến khi tốt nghiệp mới về.”

Tôi làm nũng, khẽ cựa mình trong vòng tay anh.

“Vậy là lỗi của anh, không thể trách em nhớ không tốt được.”

Phía trên đầu im lặng không một tiếng động.

Lòng tôi chùng xuống, không lẽ Thẩm X/á/c gi/ận rồi?

Phải gom hết can đảm, tôi mới dám làm nũng như vậy.

Trên phim ảnh người ta yêu nhau không phải đều như thế sao?

Tôi ngẩng đầu lên, vừa vặn gặp ánh mắt đen sâu thẳm của anh, nơi đó d/ục v/ọng đang cuộn trào.

Giọng anh khàn đặc: “Đúng, là lỗi của anh, vậy ph/ạt anh trong những ngày tới, mỗi ngày ba lần, mỗi lần một tiếng.”

“Hình ph/ạt này em có hài lòng không?”

Tôi vừa định mở miệng, đã bị anh lật người, mặt úp vào gối, tắt lịm mọi lời phản kháng.

“Kiều Nhan, những năm tháng lỡ làng, anh sẽ bù đắp cho em hết.”

“Kiều Nhan, anh yêu em.”

Người từng gặp gỡ ắt sẽ tái ngộ.

Trái tim từng rung động ắt sẽ còn rung động.

Thẩm X/á/c, em cũng yêu anh.

-Hết-

Danh sách chương

3 chương
20/10/2025 11:31
0
20/10/2025 11:27
0
20/10/2025 11:26
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận

Đọc tiếp

Đăng nhập để đồng bộ lịch sử trên nhiều thiết bị

Bảng xếp hạng

Top ngày

Bình luận
Báo chương xấu