Kiểu gắn bó né tránh

Chương 3

20/10/2025 11:22

Tôi khẽ cúi mắt, không dám nhìn thẳng anh.

"Vì... nó quá nổi bật, lúc nào cũng thu hút ánh nhìn người khác."

Bác sĩ Thẩm bật cười.

"Cô xinh như vậy, sao lại sợ người ta nhìn?"

Tôi ngẩng đầu ngạc nhiên: "Hả?"

Bác sĩ Thẩm không có vẻ đùa cợt, nụ cười vô cùng chân thành. Anh đứng dậy, chống tay qua bàn làm việc cúi người về phía tôi. Hai ngón tay thon dài nhẹ nhàng gỡ cặp kính xuống.

Giọng anh mềm mại: "Tôi thấy em không đeo kính còn xinh hơn."

Khung cảnh trước mắt đột nhiên mờ đi, gương mặt điển trai của bác sĩ Thẩm như được phủ lớp sương mờ. Cảm giác quen thuộc ập đến.

Tôi lẩm bẩm: "Thẩm X/á/c?"

Anh nghiêng đầu: "Cuối cùng cũng nhận ra tôi rồi sao?"

Giọng điệu anh như thể... chúng tôi vừa trải qua cuộc đoàn tụ sau nhiều năm xa cách.

***

Nhà tôi không có gen cận thị. Tôi đã cố ý h/ủy ho/ại đôi mắt mình.

Hồi đi học, mẹ luôn m/ắng mỗi khi tôi nhìn bà: "Mắt lồi to thế làm gì? Tưởng mắt to là đẹp lắm à? Không biết trông mày như kẻ vô học, chỉ hút mấy tên c/ôn đ/ồ ngoài phố!"

Tôi sợ đến mức không dám thanh minh, chỉ biết đọc sách trong bóng tối, cúi sát mặt khi viết bài. Cuối cùng thành công biến mình thành người cận lo/ạn thị, được đeo kính dày cộp như ý.

Mẹ chọn cho tôi gọng kính đen cổ lỗ sĩ cùng tròng kính dày như đáy chai. Bà hài lòng: "Trông con giờ đúng kiểu học sinh chăm chỉ."

Nhưng thật mâu thuẫn khi mỗi lần đi xem mắt, bà lại không thích tôi đeo kính. Giờ tôi mới nhận ra bác sĩ Thẩm chính là người hôm qua tôi nhầm là đối tượng hẹn hò!

Sao lại trùng hợp đến thế! Tôi x/ấu hổ muốn độn thổ. Liệu anh có nghĩ tôi cố tình đến đây quấy rầy sau lần làm quen thất bại? Với lại, chẳng nhẽ Thẩm X/á/c cũng cận sao? Nếu không sao... lại khen tôi xinh được?

Thẩm X/á/c cầm chiếc gương tròn lớn trên bàn đặt trước mặt tôi: "Thị lực tôi 5.0 đấy. Chẳng lẽ em chưa bao giờ soi gương?"

Tôi lại lỡ thốt ra suy nghĩ trong đầu? Hôm nay đúng là ngày thảm họa.

Tôi bất giác nhìn vào gương. Trong đầu văng vẳng giọng mẹ: "Lông mày rậm như Trương Phi, mắt to vô h/ồn, mũi tẹt, môi dày, da trắng bệch, cằm nhọn - đúng tướng vô phúc..."

Nghe những lời này gần hai mươi năm, mỗi lần soi gương tôi đều thấy mẹ nói đúng. Tôi x/ấu thật. Vì thế hồi đi học luôn bị con trai trêu chọc, lớn lên xem mắt bao nhiêu người cũng thất bại.

Tôi cúi đầu: "Bác sĩ Thẩm, làm phiền anh hai lần là lỗi của em. Xin đừng trêu em nữa."

Thấy vẻ hoài nghi của tôi, Thẩm X/á/c nhướng mày: "Vậy chúng ta đ/á/nh cược nhé?"

Tôi đeo lại kính, ngớ người: "Cược... cược gì ạ?"

Đôi môi mỏng của Thẩm X/á/c mấp máy như mời gọi. Tôi như bị thôi miên gật đầu đồng ý. Khi tỉnh lại, tôi chỉ muốn chui xuống đất.

Thẩm X/á/c gõ nhẹ ngón tay thon dài lên mặt bàn: "Nếu em thua... phải thực hiện một yêu cầu của tôi. Còn tôi thua sẽ miễn phí phẫu thuật cho em."

***

Chiều hôm đó, Thẩm X/á/c dẫn tôi đến trung tâm SKP - nơi tôi chưa từng dám bước vào. Anh chọn cho tôi hai chiếc váy đen trắng đều xinh tuyệt.

Tôi thử đồ. Eo váy ôm sát khiến vòng một càng thêm nổi bật. Vạt váy xòe nhẹ để lộ đôi chân trắng muốt chưa từng phơi nắng.

Đứng trước gương, tôi không dám nhận ra chính mình, thì thầm: "Gương trung tâm khác thật, tự động chỉnh g/ầy nhỉ."

Thẩm X/á/c đưa tay lên trán: "Gương bình thường đấy. Tin vào thẩm mỹ của tôi đi, tôi là bác sĩ thẩm mỹ mà. Hai chiếc đều hợp, em thích cái nào?"

Tôi bối rối. Không nỡ nói mình mắc chứng khó đưa ra quyết định. Thường m/ua đồ online, tôi luôn trì hoãn đến phút chót mới chốt đơn.

Thẩm X/á/c thấy tôi im lặng liền quyết định thay: "M/ua cả hai đi, phong cách khác nhau mà."

Khi anh rút điện thoại định thanh toán, tôi vội ngăn lại. Nhìn giá tiền năm chữ số, hai chiếc váy sẽ xóa sổ tài khoản tiết kiệm của tôi. Đang phân vân thì Thẩm X/á/c đã xong việc, xách túi gọi tôi đi tiếp.

Hóa ra cách chữa bệ/nh khó chọn lựa chỉ cần... có tiền. Nhìn sàn đ/á bóng loáng phản chiếu bóng người, tôi vẫn không hiểu nổi: Thẩm X/á/c mong được gì từ một người tầm thường, nghèo khó và nhàm chán như tôi?

Sau đó, Thẩm X/á/c dẫn tôi đo thị lực và đặt kính áp tròng dùng một lần. Lần đầu đeo kính áp tròng, tôi vụng về đến mức anh phải dùng tay nâng mặt tôi lên để giúp đeo.

Thế giới bỗng trở nên rõ ràng chưa từng thấy, mọi thứ như lớn hơn chút xíu. Tôi nhìn chằm chằm vào yết hầu Thẩm X/á/c, nuốt nước bọt.

Anh hài lòng ngắm nhìn tôi: "Da em đẹp tự nhiên, không cần trang điểm. Như hoa sen tỏa ngát giữa hồ."

Má tôi lại ửng đỏ, lòng dâng lên chút phấn khích. Có lẽ... mình cũng có vài điểm tốt?

***

Sau cả buổi chuẩn bị, chúng tôi đứng trước cửa phòng VIP. Thẩm X/á/c nở nụ cười an ủi: "Toàn bạn thân của anh trong này, đừng căng thẳng."

Bỗng anh cúi sát tai tôi thì thầm: "Nếu anh thắng... em đừng từ chối yêu cầu của anh nhé."

Cánh cửa mở ra. Ánh đèn mờ ảo chiếu xuống những gương mặt nam nữ đang đồng loạt quay lại nhìn chúng tôi.

Danh sách chương

5 chương
08/09/2025 23:15
0
08/09/2025 23:15
0
20/10/2025 11:22
0
20/10/2025 11:21
0
20/10/2025 11:19
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận

Đọc tiếp

Đăng nhập để đồng bộ lịch sử trên nhiều thiết bị

Bảng xếp hạng

Top ngày

Bình luận
Báo chương xấu