Giang Hảo

Chương 7

20/10/2025 12:28

Chẳng hiểu sao lại mất công xen vào chuyện người khác, tôi đưa cho cô ấy một chai nước. Nụ cười trên mặt lúc ấy có lẽ chính tôi nhìn vào gương cũng thấy gh/ê t/ởm.

"Chị ơi, chị không sao chứ?"

Cô ấy rất cảnh giác, không nhận chai nước. Lắc đầu rồi lái xe đi.

Nhưng tôi lại như kẻ đi/ên, nửa đêm vẫn hiện lên hình ảnh khóe mắt đỏ hoe của cô, kí/ch th/ích đến lạ thường.

Trên đời này vốn ít thứ khiến tôi xúc động, nên mỗi lần như vậy tôi đều trân trọng vô cùng.

Hôm sau, tôi dùng dự án làm điều kiện trao đổi với Thịnh Tuấn, vào công ty trở thành trợ lý nhỏ của Giang Hảo.

3

Ban đầu thực sự chỉ là tâm lý đùa cợt.

Tưởng mình thích vẻ yếu đuối của cô ấy, muốn xem một vở kịch hay.

Không ngờ cuối cùng kẻ sa chân lại là tôi.

Chỉ một lời khen của cô cũng khiến tôi vui sướng khôn xiết.

Một cái chạm nhẹ còn hơn cả cảm giác nhảy dù.

Nhìn cô ấy ăn đồ mình cho là thấy mãn nguyện.

Thấy cô buồn là đ/au lòng.

Đúng là kẻ không ra gì.

Tôi vốn quen sống buông thả, ít khi ham muốn điều gì.

Ấy vậy mà khoảng thời gian ấy lại muốn ánh mắt cô chỉ hướng về mình.

Thế là tôi lại cầm dự án tìm Thịnh Tuấn.

Lợi ích từ cảng biển khỏi phải bàn, còn việc dự án sau này có n/ổ bê bối hay không thì không cần để hắn biết.

Quả nhiên, Thịnh Tuấn chỉ do dự một chút đã đồng ý nói những lời đó.

Hắn nhận quá nhiều yêu thương rồi, nên mới bất cần đời như vậy.

Nhưng tôi nhìn ra, tình cảm chị dành cho hắn vốn như ngọn nến sắp tàn, không chịu nổi thêm lần dội nước lạnh nào nữa.

Chỉ là không ngờ cô ấy lại khóc.

Đứng trước gió biển, lặng lẽ rơi nước mắt.

Vốn quen ngọt nhạt dỗ dành cô vui, lúc này tôi lại bất lực.

Cảm giác đ/au đớn vốn thiếu vắng bỗng trở về trong tôi.

Khiến tôi tìm thấy chút ý nghĩa cuộc đời.

Hóa ra tôi sinh ra là để khiến Giang Hảo hạnh phúc.

Cô ấy sẽ mãi không biết.

Lúc ấy nếu không vì câu nói của cô, có lẽ tôi đã buông tay.

4

Rất lâu sau, bạn chơi đua xe địa hình ngày xưa gọi điện rủ rê.

Tôi đang chìm trong vòng tay ấm áp.

Cúi xuống hôn lên đỉnh đầu chị.

"Thôi, sợ ch*t lắm."

Cúp máy, cố chui vào lòng cô.

Chị mắt còn chưa mở đã quen tay xoa đầu tôi.

Tôi thỏa mãn nheo mắt.

Đã tìm được bến đỗ cho tâm h/ồn, bình yên nhất đời, mãi chẳng muốn rời đi.

Nên tôi sẽ sống thật tốt.

Giữ gìn Giang Hảo, sống một đời bình yên.

Danh sách chương

3 chương
20/10/2025 12:28
0
20/10/2025 12:27
0
20/10/2025 12:26
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu