Quả Thối Đó

Chương 11

07/11/2025 09:36

Trần Đào giờ đã thành lập một công ty riêng. Lần đầu gặp anh ấy là qua vụ Lưu Chí năm ấy. Lưu Chí từng chiếm đoạt tác phẩm của Trần Đào, nhưng vì nhà hắn có thế có quyền nên anh chỉ biết c/âm lặng chịu đựng. Sau khi vụ việc của tôi xảy ra, Chu Dịch ép Lưu Chí thôi học, nhà trường điều tra lại toàn bộ hành vi của hắn, tác phẩm của Trần Đào cũng được trả lại cho chủ nhân đích thực.

Chỉ vài ngày sau, Trần Đào ôm nguyên thùng trái cây đứng chặn tôi và Chu Dịch trước cổnh khu chung cư để cảm ơn. Dần dà, chúng tôi trở thành bạn thân. Những năm đó, anh thường xách đầy nguyên liệu tới nhà tôi ăn cơm.

Khi tốt nghiệp, vì cãi vã với Chu Dịch, tôi không trở lại trường. Bằng tốt nghiệp và hành lý đều do Trần Đào đóng gói gửi về nhà giúp tôi.

Trần Đào ôm chầm lấy tôi khi gặp mặt: 'Lâu lắm không gặp, lần này về cậu có đi nữa không?'

'Chắc là không đâu.'

'Đừng nói chắc chắn thế, ở lại đi. Đúng lúc tới công ty tớ giúp một tay, hai năm nay đầu tắt mặt tối quá rồi.'

Tôi cười ngượng ngùng: 'Đừng đùa, bao năm không đụng tới mấy thứ này, sao tớ giúp nổi.'

'Cậu đang coi thường mình đấy. Khả năng của cậu tớ hiểu rõ mà. Lỡ làng thì học lại, tớ hoàn toàn có thể cung cấp tài nguyên cho cậu. Mai tớ thuê nhà cho cậu.'

Suy nghĩ giây lát, tôi ngập ngừng hỏi:

'Cậu và Chu Dịch... vẫn còn liên lạc chứ?'

'Tất nhiên rồi! Năm đó tớ lập công ty cũng nhờ anh ấy giúp đỡ. Giờ vẫn còn hợp tác làm ăn. Giá như năm đó cậu không bỏ đi... Chuyện năm ấy rốt cuộc là thế nào?'

Thấy tôi im lặng, Trần Đào thở dài:

'Giờ cậu vẫn không muốn nói, tớ cũng không dám hỏi Chu Dịch. Mấy năm nay mỗi lần nhắc tên cậu, mặt anh ấy đen như cột nhà ch/áy. Tớ tưởng chúng ta là bạn tốt, vậy mà chỉ bận mùa tốt nghiệp một chút, quay lại đã thấy một người về kế thừa gia nghiệp, một người thẳng về quê, tan tác không hiểu vì sao.'

'Chúng tớ thực sự coi cậu là bạn tốt. Nhưng chuyện năm đó thật khó nói, xin lỗi cậu.'

'Thôi bỏ qua đi, về là tốt rồi. Muốn gặp Chu Dịch đúng không? Tớ tìm cách mời anh ấy ra, ba đứa mình tụ tập ăn uống. Bạn bè cả mà, chuyện cũ kệ nó đi.'

Trần Đào nháy mắt đầy tự tin khiến tôi càng thêm lo lắng.

Quả nhiên, vài ngày sau anh báo tin không mời được Chu Dịch: 'Tớ nói cậu về rồi, hắn ta lập tức cúp máy. Giờ gọi cũng không thông.'

Đúng như dự đoán nên tôi không thất vọng lắm, tiếp tục tập trung vào công việc. May mắn là mấy năm nhàn rỗi tôi học nhiều khóa online, giờ còn theo kịp chút ít.

Trần Đào dí mắt vào màn hình máy tính tôi, tấm tắc khen: 'Cậu tiếp thu nhanh thật, quả là bảo đ/ao chưa gỉ.'

'Biết rồi!'

Anh đ/ập mạnh vào lưng ghế khiến tôi gi/ật mình: 'Chu Dịch không nghe điện thoại cá nhân, nhưng chuyện công thì hắn không thể không xử lý. Đợi tớ gửi bản kế hoạch, cậu nghiên c/ứu kỹ rồi thẳng tiến tới công ty đối chiếu với hắn.'

Tôi cũng thấy đây là ý hay, ít nhất có thể gặp Chu Dịch.

Mấy ngày sau tôi thuộc lòng bản thuyết trình PPT, chờ đến buổi báo cáo ngày mai. Định ngủ sớm nhưng trằn trọc mãi. Trần Đào còn chuẩn bị cho tôi bộ vest mới để buổi gặp thuận lợi.

Tôi trải bộ vest trên giường, nằm cạnh nó nhìn chằm chằm lên trần nhà suốt đêm.

Sáng hôm sau uống cạn ly cà phê lớn, tôi thẳng tiến đến công ty Chu Dịch.

Ghế chủ tọa trong phòng họp còn trống, hai bên chật kín người. Mọi người lặng lẽ chờ Chu Dịch xuất hiện.

Ngồi cạnh tôi là Tiểu Ngọc - nhân viên mới của Trần Đào, cô gái mới tốt nghiệp đầy nhiệt huyết. Thấy tôi căng thẳng, cô rút tờ giấy trắng vẽ hình nhân vật cơ bắp cùng dòng chữ 'Cố lên!'.

Tôi bật cười trước nét vẽ ngộ nghĩnh, ngẩng đầu lên đã chạm phải ánh mắt băng giá của Chu Dịch nơi cửa phòng.

Tim như ngừng đ/ập.

Theo phản xạ, tôi vội giấu tờ giấy xuống đáy tài liệu.

Ánh mắt dõi theo bóng anh đi tới ghế chủ tọa. Chu Dịch g/ầy hẳn đi, đường nét khuôn mặt sắc cạnh hơn.

Anh nhẹ nhàng ra hiệu bắt đầu.

Tôi hít sâu đứng lên chuẩn bị báo cáo thì bị giọng nói vừa quen vừa lạ c/ắt ngang:

'Khoan đã, người phụ trách dự án này không phải anh sao?'

Chu Dịch chỉ vào người đàn ông ngồi ngoài cùng.

Anh ta vội đứng dậy: 'Thưa tổng giám đốc Chu, tôi vẫn là người phụ trách. Nhưng phần báo cáo giao cho đồng nghiệp trong đội...'

'Ồ? Đội của anh tôi nhớ rất rõ. Trước có người này sao? Cô gái bên cạnh cũng là lần đầu tôi thấy. Công ty các anh xem nơi đây là trung tâm đào tạo tân binh hay khu du lịch sao? Hôm nay không cần báo cáo nữa. Về hỏi Trần Đào xem có thật tâm hợp tác không.'

Chu Dịch đứng dậy rời phòng. Trợ lý của anh gửi lời xin lỗi rồi mời chúng tôi về.

Tôi tới xin lỗi người phụ trách, vì tôi mà mọi chuẩn bị đổ sông đổ biển. Anh vẫy tay: 'Không sao, quen rồi. Bên đối tác nào chả thế.'

Tiểu Ngọc thì không giấu nổi bực tức, đ/ập tài liệu đôm đốp: 'Miệng đ/ộc thế không biết tự đầu đ/ộc mình khi liếm môi à? Lần đầu thấy mặt còn tưởng đẹp trai, giờ chỉ muốn t/át cho một phát.'

Cô còn định ch/ửi tiếp thì trợ lý Chu Dịch quay lại phòng họp: 'Anh chuẩn bị báo cáo lúc nãy, tổng giám đốc Chu muốn gặp riêng. Mời anh đi theo tôi.'

Danh sách chương

5 chương
04/11/2025 17:18
0
04/11/2025 17:18
0
07/11/2025 09:36
0
07/11/2025 09:35
0
07/11/2025 09:34
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu