05
Ăn cắp ảnh của tôi.
【Thật sự không phải đâu.
【Tôi có bệ/nh trầm cảm.jpg】
Giờ thì đã rõ, mấy ngày trước trong nhóm bạn bè mới lôi Bùi Khác ra từ danh sách tốt nghiệp, trong đó có một tấm ảnh chụp màn hình bữa ngoại giao hạng sang tôi kỷ niệm, vì trong nhóm không có nhiều người nên bất cẩn không để ý địa chỉ của mình cũng bị lộ trong ảnh.
Thì ra là lỗi của tôi, hiểu lầm anh ấy rồi.
Bùi Khác im lặng thừa nhận.
Thật ngại quá đi.
Tôi: 【Hí hí, xin lỗi nha.】
Bùi Khác: 【Ừ, không sao.】
Tôi lập tức tưởng tượng ra một giọng điệu cứng nhắc.
Trai đẹp đúng chuẩn mà lại khiến người ta mất hứng trò chuyện.
Thế là nhân cơ hội đề xuất ý tưởng, dạy Bùi Khác cách thay đổi giọng điệu khi nhắn tin.
【Tại sao?】
【Anh chỉ cần nói học hay không thôi, học xong mới biết có tốt không mà.】
Bùi Khác đồng ý.
Giáo án của tôi ngắn gọn súc tích.
Đổi 【Ừ】 thành 【Ồ】.
Đổi 【Được】 thành 【Được nha】.
Đổi 【Rồi】 thành 【Rùi】.
Nhắn tin kiểu này sẽ càng lúc càng thân thiết, mối qu/an h/ệ của chúng ta mới phát triển lâu dài được, không thì chỉ mình tôi cố gắng thì có ý nghĩa gì.
Tôi nhiệt tình giảng giải, chỉ dẫn tận tình: 【Dấu ngã cũng phải học cách sử dụng hợp lý, đây là khóa học nhập môn yêu đương đấy.】
Thực ra tôi chưa từng yêu bao giờ.
Vẫn mặt không đỏ tim không đ/ập mà dạy.
Một kẻ dám dạy một người dám học.
Bùi Khác phản hồi: 【……】
Tôi bình luận sắc sảo: 【Dấu ba chấm là thứ tối kỵ nhất!】
Bùi Khác: 【Được nha.】
Thấy chưa, như thế này tốt hơn nhiều rồi.
【Anh làm được không? Nói chuyện như thế này với em, cả hai chúng ta đều sẽ rất vui.】
Bùi Khác suy nghĩ: 【Làm được, nhưng tại sao nói như vậy cả hai đều vui?】
【Anh không hiểu đâu, đây đều là tiểu tâm tư của em, học rất khó đấy, em đang dạy riêng một kèm một, không mở lớp đâu nha, người thường em không dạy đâu, anh gặp may lắm đấy Bùi Khác, nên anh phải nghe lời em.】
Tôi lén lút thêm điều khoản riêng.
Yêu cầu Bùi Khác chỉ được nói chuyện như vậy với mình tôi.
Bùi Khác đáp: 【Ừ】
【Ừ?】
Bùi Khác: 【Ừ nha】
Đúng là thiên tài biết suy luận ngược.
06
Câu Bùi Khác còn không cần mồi.
Dù anh ấy vẫn tỏ ra kiêu kỳ, nhưng tôi có thể nh.ạy cả.m nhận ra sự thay đổi trong đó.
Ban đầu khi nói chuyện với tôi, Bùi Khác dễ dàng bỏ qua cả chuỗi tin nhắn của tôi, chỉ trả lời câu cuối cùng.
Dưới sự thúc giục kiên trì của tôi, giờ Bùi Khác đã tự giác trả lời từng tin nhắn một.
Tin nhắn ban ngày, tối đến trả lời từng câu từng chữ.
Tôi tò mò.
【Bùi Khác, tại sao ban ngày anh nói ít hơn buổi tối thế?】
Đợi mãi không thấy hồi âm, tôi chìm vào suy tư.
Nghĩ rằng mỗi người một khác, biết đâu anh ấy đang bận mưu sinh.
Hỏi như vậy thật quá đường đột.
Hơi tự trách một chút.
Tin nhắn Bùi Khác đến muộn màng: 【Ban ngày mệt quá, không thể trả lời tin nhắn được, xin lỗi.】
Tôi an ủi Bùi Khác.
【Em hiểu mà.
【Vất vả quá cũng không tốt cho sức khỏe đâu.
【Không sao đâu Bùi Khác, em sẽ luôn đợi tin nhắn của anh.】
Bùi Khác: 【Luôn, đợi anh?】
【Ừa ừa, chỉ đợi mình anh thôi nha.】
Bùi Khác im bặt.
Tôi ngả người trên ghế, thoải mái dựa lưng, mở máy tính chuẩn bị làm việc.
Tất nhiên có thể đợi anh ấy bất cứ lúc nào.
Tôi là họa sĩ toàn thời gian, không cần ra ngoài làm việc.
Không đợi anh ấy thì điện thoại vẫn luôn mở.
07
Từ hôm đó, qu/an h/ệ giữa Bùi Khác và tôi thân thiết hơn một bậc.
Tôi được đằng chân lân đằng đầu, đòi Bùi Khác mỗi sáng phải chào tôi buổi sáng, mỗi tối lại phải chúc tôi ngủ ngon.
Bùi Khác thật sự làm y như vậy, mưa gió không ngăn được anh theo lịch trình, trở thành cỗ máy chào hỏi vô h/ồn.
Anh ấy làm gì cũng nhớ.
Dù là đổi giọng điệu hay chào hỏi sớm tối.
Chúng tôi ngày càng m/ập mờ.
Khi anh gửi cho tôi tấm ảnh chụp thực đầu tiên, cảm xúc m/ập mờ này đạt đến đỉnh điểm.
Trong khung hình mờ ảo, đôi mắt dài hẹp của Bùi Khác, sống mũi cao thẳng, đôi môi mỏng khẽ mím, tất cả đều x/á/c nhận anh là trai đẹp đích thực.
Tôi ngây người nhìn tấm ảnh không giống người phàm này.
Vô thức lưu lại, phóng to xem kỹ.
Tim đ/ập thình thịch theo.
Ảnh ngoài hơi tối một chút thì mọi thứ đều hoàn hảo.
Bùi Khác không tự nhiên: 【Tại sao phải chụp ảnh... Ảnh chẳng có gì đẹp cả.】
Rõ ràng là rất đẹp mà.
Giá như mỗi ngày đều có một tấm thì tốt biết mấy.
Tôi nghĩ với vẻ hơi ám muội.
Bùi Khác thật hấp dẫn, khuôn mặt này tốt nhất chỉ mình tôi được ngắm.
May mà tôi đủ gan lớn nhắn tin riêng cho anh trực tiếp.
Sự nghe lời vô điều kiện và chiều chuộng của Bùi Khác chỉ khiến hành vi của tôi ngày càng quá đà.
Tôi không biết anh cố ý buông lỏng có chủ đích, hay thật sự ngây thơ đến mức không biết gì.
Tôi hùng hổ tấn công.
【Thật sự ngày nào cũng chỉ nói chuyện với mình em thôi sao?
【Ảnh này người khác đã xem rồi, hay chỉ gửi riêng cho em?】
Bùi Khác: 【Chỉ nói chuyện với em, chỉ gửi riêng cho em xem.】
Tôi dẫn dụ: 【Thật á? Vậy tại sao chỉ em được xem? Bùi Khác, tại sao thế?】
Bùi Khác dưới sức ép của tôi rối lo/ạn đội hình.
Anh rơi vào thế bị động.
Nhưng cũng buộc phải thừa nhận.
Bản thân luôn bị dắt mũi.
08
Tôi gọi Bùi Khác bằng giọng nhõng nhẽo: Cưng ơi.
Cưng dài, cưng ngắn.
Bùi Khác không quen lắm, anh hỏi tại sao tôi lại gọi anh là cưng.
Tôi giải thích: 【Vì chúng ta là người thân thiết, giữa những người thân thiết không thể dùng cách xưng hô cứng nhắc được.】
Bùi Khác giữ vững phòng tuyến.
Kiên quyết không gọi tôi là cưng.
Dường như anh cũng hiểu, bước ra khỏi bước này nghĩa là gì.
Thì sao chứ.
Anh cũng không thể cấm miệng tôi gọi cưng được.
【Tiểu Du, em không thể như vậy.】
Anh bảo tôi không thể như vậy.
Không phải là cấm làm như vậy.
Tôi cố tình làm ngược lại.
【Tại sao?】
【Chúng ta không cùng thế giới.】
Bùi Khác nói, anh và tôi rất khác biệt, nếu thật sự gặp mặt, tôi sẽ sợ hãi, sẽ rời đi.
Tôi không quan tâm.
【Đây không phải lý do.】
【Nhưng đó là sự thật.】
Tin nhắn của anh lạnh lùng: 【Em sẽ không thích anh đâu.】
Tôi lập tức sửa lưng: 【Giọng điệu, giọng điệu.】
Bùi Khác gượng ép sửa thành.
【Em sẽ không thích anh đâu nha.】
Kỳ quặc xen lẫn chút buồn cười.
Hoàn toàn không có không khí thất tình.
Bề ngoài anh tỏ vẻ từ chối tôi, nhưng thực chất lại nghe lời tôi răm rắp, vừa đổi giọng điệu vừa chào sớm chào tối, nuông chiều hành vi quá giới hạn của tôi, còn không ngừng gửi ảnh quyến rũ tôi.
Giờ miệng nói "chúng ta không cùng thế giới", có nghi ngờ đóng kịch đẩy đưa.
Có cơ sở để nghi ngờ anh đang dùng kế lui một bước để câu tôi.
Chương 6
Chương 6
Chương 6
Chương 6
Chương 6
Chương 9
Chương 13
Chương 6
Bình luận
Bình luận Facebook