Đặc biệt là khi ăn cơm, anh ấy như muốn đút cho tôi từng miếng, tập trung mọi sự chú ý vào tôi, khiến suốt hai tháng nay tôi chẳng dám ra ngoài ăn uống gì.

Hôm nay, dù thế nào cũng không được dẫn anh ta đi.

Sau khi quyết định, tôi thẳng bước lên xe bạn thân, bỏ lại phía sau mà không ngoái đầu nhìn lại.

Vừa đến nhà hàng, món ăn mới dọn lên, bạn thân đã cười khúc khích thì thầm: 'Lạc à, chồng cậu đang ngồi thu lu ở góc kia nhìn cậu kìa. Anh ta bịt khăn, đeo kính râm cùng khẩu trang, trang bị toàn thân che kín mít như điệp viên vậy.'

Nghe vậy, tôi thở dài: 'Thôi kệ, anh ta muốn theo thì theo vậy.'

Trước khi kết hôn, tôi từng thuê thám tử điều tra Tạ Dặc, có thấy báo cáo nào nói anh ta là người dính như sam đâu!

Đang lúc bạn thân tò mò hỏi tôi 'huấn luyện' cậu ấm nhà giàu Tạ gia thành người chồng ngoan ngoãn thế nào, thì một giọng nói bất ngờ vang lên:

'Lạc Lạc, lâu lắm không gặp!' Ôn Hạo tự nhiên kéo ghế ngồi xuống.

Tôi nhíu mày bỏ đũa xuống, khoanh tay lạnh lùng nhìn hắn.

Dù sự khó chịu hiện rõ trên mặt, Ôn Hạo vờ như không thấy, còn dùng đũa chung gắp đồ cho tôi, giọng ngọt như mía lùi: 'Mấy tháng nay em g/ầy đi, có phải vì anh kết hôn với Nguyệt Nguyệt mà buồn không?'

Nghe giọng điệu thân mật từ thời còn yêu nhau của hắn, tôi suýt nôn ọe. Đang cố nén cảm giác buồn nôn, Ôn Hạo lại ảo tưởng tôi xúc động, càng thêm mật ngọt: 'Lạc Lạc, anh biết em vẫn yêu anh. Dù đã cưới Nguyệt Nguyệt nhưng nếu em đồng ý, chúng ta vẫn có thể...'

Lời chưa dứt, Tạ Dặc đã xông tới đ/á bay Ôn Hạo.

'Loại rác rưởi gì dám làm bẩn tai vợ tao?!'

Tạ Dặc xông lên đ/ấm túi bụi, tập trung vào bàn tay vừa gắp đồ cho tôi, cuối cùng còn cởi tất nhét vào miệng hắn: 'Lần sau còn dám thốt lời bẩn thỉu, tao đ/á/nh ch*t mày!'

Đánh đến khi Ôn Hạo gào khóc xin tha, Tạ Dặc đứng thẳng người nhìn kẻ đang rên rỉ, bực tức lại đ/á thêm một phát nữa.

'Tạ Dặc.' Tôi gọi, mắt cay cay.

Nghe tiếng gọi, bóng lưng đang hùng hổ kia bỗng cứng đờ. Anh vội chỉnh lại khẩu trang và kính râm, giả giọng the thé: 'Ai? Ai là Tạ Dặc? Không phải tôi! Làm gì có chuyện tôi là Tạ Dặc? Cô nhầm người rồi!'

Nói rồi, anh ôm ch/ặt chiếc khăn trùm đầu, chạy biến khỏi nhà hàng như kẻ tr/ộm bị đuổi.

'Hẹn cậu lần sau, tớ về trước.' Tôi nháy mắt với bạn thân rồi đuổi theo hướng Tạ Dặc chạy.

Từ đầu đến cuối, tôi chẳng thèm liếc mắt nhìn Ôn Hạo.

20

Ra khỏi nhà hàng, tôi thấy xe Tạ Dặc đỗ gần đó.

Khi tôi đến nơi, anh đang khởi động xe. Thấy bóng tôi qua gương chiếu hậu, anh càng hoảng hốt.

Tôi bước nhanh lên ghế phụ.

'Cô... cô là ai? Sao tự tiện lên xe tôi?' Tạ Dặc lắp bắp nhưng vẫn cố giả giọng lạ.

Tôi nhịn cười gỡ khăn trùm, kính râm và khẩu trang cho anh. Lúc đầu anh còn định chống cự, nhưng chỉ một ánh mắt của tôi đã khiến anh ngồi im như chim cút.

'Trời nóng thế này mà bịt kín vậy, không sợ cảm nắng à?' Tôi vứt đồ ra ghế sau, tay vuốt lại mái tóc rối của anh.

Tạ Dặc thở phào nhẹ nhõm, ngập ngừng hỏi: 'Em không gi/ận anh sao?'

Tôi ngạc nhiên: 'Gi/ận? Sao em phải gi/ận?'

Nghe vậy, giọng anh chùng xuống: 'Dù sao hắn cũng là bạn trai cũ của em, hai người từng yêu nhau ba năm...'

Nói đến đây, Tạ Dặc cúi mặt, giọng đầy gh/en tị.

Nhận ra sự tự ti trong giọng anh, tôi ôm mặt anh bắt anh nhìn thẳng vào mắt mình: 'Em từng yêu Ôn Hạo.'

Nghe năm chữ đó, đồng tử Tạ Dặc giãn ra, mắt đỏ hoe. Anh định quay mặt đi nhưng tôi không buông, tiếp tục:

'Nhưng đó là quá khứ rồi. Từ khi hắn cặp bồ với Tiết Nguyệt và kết hôn, em chẳng còn tình cảm gì. Giờ nhìn thấy hắn chỉ thấy bực mình.'

Nói đến đây, tôi mỉm cười: 'May có anh xuất hiện đ/á/nh hắn giùm, không thì em định tự tay xử lý đấy.'

Nửa đầu câu nói khiến mắt Tạ Dặc từ buồn chuyển sang vui sướng, nửa sau càng khiến anh ưỡn thẳng lưng.

Anh hùng h/ồn: 'Để loại rác rưởi đó cho anh.'

Nhìn gương mặt điển trai của anh, tôi chủ động hôn lên môi anh.

Lần đầu được tôi hôn, Tạ Dặc đứng hình.

Tôi nói tiếp: 'Hơn nữa, hiện tại người em thích là anh. Sao em có thể vì thứ rác rưởi đó mà gi/ận anh chứ?'

Nghe vậy, Tạ Dặc nín thở, mắt sáng rực như b/ắn pháo hoa, miệng cười đến mang tai. Anh cố nén nụ cười nhưng không được, đành bẽn lẽn: 'Em nói lại câu nãy được không? Anh muốn ghi âm nghe mỗi ngày.'

Tôi cười gật đầu đồng ý.

21

Khi th/ai được năm tháng, tôi chính thức đuổi cha ruột Tiết Hải cùng chị kế Tiết Nguyệt và Ôn Hạo ra khỏi tập đoàn Lê thị.

Tiết Hải vốn là trai quê, sau khi vào tập đoàn Lê thị đã gặp mẹ tôi - người được ông ngoại bảo bọc quá kỹ nên ngây thơ chất phác.

Hắn dùng lời đường mật quyến rũ mẹ tôi, rồi đeo bám làm rể nhà họ Lê.

Về sau thì thành kẻ 'ăn chặn của con gái', sau khi ông ngoại mất đã công khai đưa nhân tình và con riêng về nhà. Đứa con đó chính là Tiết Nguyệt - còn lớn hơn tôi một tuổi, nghĩa là ngay khi mới cưới mẹ tôi, hắn đã ngoại tình.

Mẹ tôi sốc quá, thân thể vốn yếu lại càng suy sụp, chẳng bao lâu thì qu/a đ/ời.

Danh sách chương

4 chương
09/09/2025 00:13
0
21/10/2025 10:52
0
21/10/2025 10:51
0
21/10/2025 10:49
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu