Thể loại
Đóng
123
@456
Đăng xuất
Sếp thất tình.
Tôi vui sướng chụp màn hình gửi bạn thân, không ngờ gửi nhầm chính người trong cuộc.
Đối phương chậm rãi gửi dấu hỏi.
【Cậu cũng đến xem tôi hả hê?】
Để giữ việc, tôi đành liều nói:【Không phải, rư/ợu th/uốc hại sức, thấy anh thế này em đ/au lòng lắm.】
Sếp:【Xin lỗi, tôi không làm tiểu tam.】
【Cậu sớm từ bỏ đi.】
Mười phút sau.
【Nhân tiện hỏi, muốn xem cơ bụng không? Vừa tập xong.】
1
Hôm nay là Ngày Thất Tịch.
Tôi cố ý đăng ảnh chụp chung với thần tượng P.
"Là năm thứ ba của chúng ta."
Chưa đầy nửa tiếng.
Không biết trong nhóm lớn công ty có tin gì mà đồng nghiệp dậy sóng.
Hóa ra có quy định mới: Cấm xin nghỉ phép vào lễ tình nhân.
Mọi người kêu là đi/ên rồ.
Chuyển sang buôn chuyện trong nhóm nhỏ.
【Nghe thư ký Chu nói là sếp đột xuất ra quy định.】
【Tin vịt, sếp nghi bị thất tình.】
【Người như Giang tổng mà cũng bị đ/á sao?】
【Nghĩ đến cảnh Giang tổng với gương mặt đẹp trai mà còn khổ vì tình, tôi thấy mình cũng đỡ ám ảnh.】
Mọi người mất hết tinh thần làm việc, chỉ lo truy tìm tung tích người con gái nào đã chà đạp đóa hoa trên núi cao Giang Tri Dã.
Có người tag tôi:【Tô Kh/inh không có Facebook sếp à, xem ổng đăng gì không.】
Tôi nói trống không:
【Không thấy, chắc ổng chặn tôi rồi.】
Thực ra, tôi đã lập tức vào xem Facebook Giang Tri Dã.
Ổng chỉ đăng dòng chữ: "Sao cô ấy vẫn yêu người đàn ông đó? Quả nhiên, tôi không hấp dẫn với cô ấy."
Địa điểm ở quán bar.
Đúng là thất tình.
Với tâm thế chia sẻ tin sốt.
Tôi chụp màn hình gửi bạn thân cùng buôn.
Vừa chuyển xong, quản lý đem tài liệu bắt tôi xử lý.
Tôi lập tức giả vờ vô sự chăm chỉ làm việc.
Khi người đi rồi, điện thoại cũng nhận tin nhắn.
Giây tiếp theo, tôi không cười nổi.
Vì tôi đã gửi nhầm ảnh chụp cho chính người trong cuộc.
Giang Tri Dã:【???】
【Họ đều đang chế nhạo tôi.】
【Cậu cũng đến xem tôi hả hê?】
Giọng điệu đầy uất ức.
Tôi hoảng.
Giang Tri Dã:【Tô Kh/inh, rốt cuộc ý cậu là gì?】
Xong đời.
Sếp nổi gi/ận.
Để giữ việc, tôi đành liều nói:【Không phải, rư/ợu th/uốc hại sức, thấy anh thế này em đ/au lòng lắm.】
【Sếp, anh nhất định phải giữ gìn sức khỏe nhé!】
Không có anh ai trả lương tháng năm mươi triệu, giờ làm 10-5, lương tăng ca gấp ba, được ngồi chơi, nghỉ cuối tuần cho tôi.
Bên kia đang nhập tin nhắn.
Tôi bồn chồn.
Giang Tri Dã:【Xin lỗi, tôi không làm tiểu tam.】
【Cậu sớm từ bỏ đi.】
Tôi???
Ổng thất tình đến nỗi mất trí rồi à?
Hay gửi nhầm người.
Nhầm tôi thành bạn gái ổng rồi?
Mười phút sau.
【Nhân tiện hỏi, muốn xem cơ bụng không? Vừa tập xong.】
Nhận được tin này, cả điện thoại như đang phát sốt.
Đồng nghiệp đi ngang qua.
Tôi làm liều nhanh tay nhét điện thoại vào túi.
2
Về nhà mới phát hiện điện thoại chưa khóa màn hình.
Lỡ tay gửi cho Giang Tri Dã tám trăm sticker "Em muốn c/ưa anh".
Thái độ đàn ông ban đầu là cự tuyệt.
【Tô Kh/inh, tôi là sếp cậu, hãy tôn trọng tôi, tôi hy vọng mối qu/an h/ệ chúng ta thuần khiết.】
Sau trận oanh tạc sticker của tôi.
Hình như ổng đành chấp nhận.
【Thôi, cậu vui là được.】
【Nhưng tôi không muốn người thứ ba biết chuyện này, nó liên quan đến thể diện tôi.】
Đã nửa tiếng từ tin nhắn này.
Sếp đang đợi tôi hồi âm.
Tôi ngồi xổm trước thang máy, trầm tư.
Gặp hàng xóm dắt chó đi dạo về: "Tiểu Kh/inh mới tan làm à."
Tôi gật đầu bi thảm, hôm nay lại tăng ca.
Tăng ca có phụ phí tổn thương tâm thân nhưng không ngăn tôi gh/ét nó.
Hàng xóm cười hề hề: "Thấy cháu làm việc vất vả thế, lương cũng khá, chắc gửi tiết kiệm nhiều lắm nhỉ."
Tôi...
Con chó vàng bên chân bà còn đang hưng phấn.
Thấy người là xông tới.
Tôi là kẻ xui xẻo.
Chưa hết, con chó vàng ngậm lấy chiếc điện thoại tôi đ/á/nh rơi, mở màn cuộc đua hai người một chó.
Một tiếng sau, tôi mới giành lại được chiếc điện thoại nát bét từ miệng chó.
Hàng xóm áy náy, lập tức chuyển khoản: "Con quái vật nhà tôi làm phiền cháu rồi, tôi bồi thường gấp đôi."
Thôi được vậy.
Tôi "nghẹn ngào" nhận tiền.
Tin tốt, điện thoại vẫn dùng được.
Tin x/ấu, lúc được lúc không.
Tôi bảo nó quẹo trái, nó nhất định rẽ phải.
Giang Tri Dã bên kia đợi lâu, không nhịn được nhắn tôi.
【Tô Kh/inh, rốt cuộc cậu đồng ý không?】
【Tôi nghĩ kỹ thấy chuyện này kỳ quái lắm.】
【Mất mặt lắm.】
【Người khác biết được sẽ nghĩ sao về tôi, cậu nói xem?】
【...】
【Tôi cũng là lần đầu.】
【...】
【Cậu không đồng ý thì nói sớm đi.】
【Thực ra tôi cũng không muốn, vì tôi đâu phải loại người đó.】
【...】
【Không đồng ý thì thôi, sao đã đọc mà không trả lời? Tôi thấy cậu đang nhập tin mãi.】
【...】
【Không đồng ý thì thôi, nhưng đừng nói với ai nhé!】
【Làm ơn!】
Tôi định gõ không đồng ý.
Kết quả cái điện thoại ch*t ti/ệt này không chịu nghe lời, tự động đ/á/nh lo/ạn xạ.
Gửi đi:【Đồng ý.】
Xong đời!
Tôi cuống cuồ/ng bấm thu hồi.
Điện thoại ch*t ti/ệt lại giở chứng.
Gửi liền mấy cái sticker hôn gió.
Giang Tri Dã một phút sau mới lạnh lùng gửi chữ: Ừ.
Điện thoại tôi vẫn tiếp tục tác quái.
Giang Tri Dã:【... mới ngày đầu, như này được sao?】
【Tôi khá truyền thống, không muốn tiến nhanh thế.】
【Tôi chưa yêu bao giờ, bước đầu nên làm gì?】
Rồi tôi tuyệt vọng nhìn điện thoại tự động gửi sticker "muốn ngủ với anh".
Giang Tri Dã như bị sốc.
Bất lực gửi một câu:【Cậu d/âm dục quá, Tô Kh/inh.】
Đm đồ ch*t ti/ệt!
Tôi tức đến nỗi ném điện thoại vào bồn rửa đầy nước.
Đã ch*t thì cùng ch*t!
3
Hôm sau, tôi lén lút đến công ty.
Giả vờ hỏi đồng nghiệp:
"Nghe nói họp sáng nay hủy rồi?"
Đồng nghiệp: "Ừ, sếp xin nghỉ rồi."
Trên mặt tôi hiện rõ vẻ an tâm.
Tốt quá, hôm nay vẫn giả ngốc được.
Điện thoại đem đi sửa, vì cửa hàng bảo tối xong nên tôi không định m/ua mới.
Cũng không biết Giang Tri Dã cuối cùng đã trả lời gì.
Quản lý đi qua: "Tô Kh/inh, cậu đến bệ/nh viện gặp Giang tổng ký văn kiện này, gấp lắm."
Chương 6
Chương 8
Chương 6
Chương 6
Chương 7
Chương 7
Chương 6
Chương 7
Bình luận
Bình luận Facebook