tôi sẽ yêu bạn nhiệt thành

Chương 4

14/06/2025 15:35

Trong tích tắc, bầu không khí đóng băng, rồi...

"Tôi đi trước đây."

"Em đã quyết định rồi phải không?"

Tôi và anh cùng lúc lên tiếng.

Và tôi đứng hình vì câu nói của anh.

Anh mỉm cười bất lực, "Quả nhiên lại say xỉn mất trí nhớ rồi."

Tôi nhíu mày... Lại nữa?

Ngay giây tiếp theo, anh thu hồi nụ cười, "Cái tật uống rư/ợu là quên sạch này của em phải chữa thôi!"

"......"

Anh có ý gì đây?

Không phải, sao anh lại khác với hình tượng trong trí nhớ của tôi?

"Lần sau uống ít thôi, tôi không phải lúc nào cũng... tốt bụng thế đâu!"

Dứt lời, anh bước qua người tôi vào thang máy.

Tôi đờ đẫn tại chỗ, n/ão bộ lặp lại từng lời anh nói.

Quay người.

Cánh cửa thang máy từ từ khép lại.

Ánh mắt Chu Tần Dã đăm đăm nhìn tôi, mang theo thứ tình cảm tôi không thể thấu hiểu.

Liên tưởng đến những lời anh từng nói.

Vậy là...

Đêm hôm đó chính anh đã đưa tôi và An Nhã lên phòng nghỉ?

Mà tôi đã nói hết những điều nên và không nên với anh rồi!

Sống đến 26 tuổi, tôi chỉ uống rư/ợu đúng hai lần.

Đều là vì Lục Minh.

Kết quả lần thứ hai say xỉn lại thổ lộ hết với bạn thân của Lục Minh.

Trời ơi!

Sao con người ta có thể mắc phải trò hề x/ấu hổ ch*t người thế này.

Không sao!

Sau khi chia tay Lục Minh, tôi và Chu Tần Dã sẽ chẳng còn giao du gì nữa.

7

Thứ Năm...

Lục Minh không liên lạc với tôi.

Trước đây tôi chẳng thấy phiền lòng, tự an ủi mỗi người có cách yêu khác nhau.

Nhưng từ khi nghe được lời chân tâm của anh ta, nhìn những cặp đôi thân mật trên phố, tôi cảm thấy một năm yêu đương với Lục Minh thật nực cười.

Đúng là vũng nước đọng ch*t chìm.

Tan làm thứ Sáu, cả phòng đi liên hoan, sếp Thu có việc phải đi công tác, nhờ tôi đưa ra sân bay.

Đang chuẩn bị lái xe về thì tôi lơ đãng liếc mắt nhìn thấy Lục Minh và Tống Nhuận Thanh.

Họ đang ôm nhau thắm thiết.

Hóa ra chuyến công tác mà anh ta nói là để tái hợp với Tống Nhuận Thanh!

Trai tài gái sắc khiến người qua đường ngưỡng m/ộ, còn tôi nghe thấy tiếng băng giá vỡ tan trên mặt hồ xuân thủy.

Trên đường về, hình ảnh ban nãy vẫn ám ảnh khiến tôi đ/âm vào đuôi xe người khác.

Cảm xúc lúc ấy suýt nữa sụp đổ.

May mọi việc xử lý suôn sẻ, báo bảo hiểm xong đối phương rời đi.

Khi tôi đến câu lạc bộ YAYA thì mọi người đã vui hết cỡ rồi.

Đang chơi trò Nói thật hoặc Thách thức.

Những uất ức trong lòng cần được giải tỏa gấp, khi đồng nghiệp rủ tham gia, tôi đồng ý.

Không hiểu do hôm nay đen đủi hay sao, mấy ván liền đều trúng thăm.

Không có Nói thật, toàn rút Thách thức.

Tôi uống cạn ba ly bia.

"Nam Hương, nếu ván thứ tư này cô lại rút Thách thức thì không được dùng rư/ợu qua chuyện đâu, phải làm theo yêu cầu!"

Ba ly bia vào bụng, dạ dày chưa to mà gan đã to hẳn.

"Được! Không thành vấn đề!".

Kết quả chơi thêm vài ván, lại đến lượt tôi, vẫn là Thách thức.

Tôi nghĩ hôm nay ra khỏi nhà nên xem lịch hoàng đạo.

Hỏi Nói thật thì tôi nhất định không nói dối, đằng này toàn rút Thách thức.

"Xem thử lần này thách thức cái gì nha?"

"Gọi điện cho người cuối cùng trong danh bạ, nói mời họ đến uống rư/ợu."

Tôi lấy điện thoại đặt lên bàn, mở danh bạ rồi lướt xuống cuối cùng.

Ba chữ Chu Tần Dã hiện ra trước mặt khiến tôi đứng hình!

Tôi thêm số anh ta từ khi nào?

Sao chẳng nhớ chút nào?

Giờ hối h/ận có kịp không?

"Tên này chất gh/ê!"

"Chắc là trai đẹp đó!"

"Nam Hương, đây không phải bạn trai bí ẩn của cậu đấy chứ?"

Tôi lắc đầu, "Chia tay rồi, đây chỉ là bạn bình thường thôi."

Tôi và Lục Minh quen nhau một năm, đồng nghiệp chưa từng gặp mặt anh ta, anh ta cũng hiếm khi đón tôi tan làm. Đến khi sếp Thu muốn giới thiệu đối tượng, tôi mới nói mình có bạn trai.

Giờ trong lòng tôi, xem như đã chia tay Lục Minh rồi!

8

Điện thoại đổ chuông một hồi, đúng lúc tôi mừng thầm anh ta sẽ không nghe máy thì giọng nói lười biếng phóng khoáng mà cuốn hút của Chu Tần Dã vang lên.

"Alo?"

Đồng nghiệp lập tức thúc giục, "Nam Hương, nói nhanh đi..."

Không hiểu sao?

Đối diện Chu Tần Dã, tôi luôn cảm thấy gò bó.

Tôi gồng mình nói: "Anh qua uống rư/ợu không? Nếu không qua được thì..."

"Ở đâu?"

Đồng nghiệp lập tức hùa theo, "Anh ơi, bọn em ở câu lạc bộ YAYA, phòng số 9."

"Được, tôi qua ngay!"

Cúp máy, mọi người xung quanh liên tục hỏi thăm về Chu Tần Dã.

Còn tôi vì câu "sẽ qua ngay" của Chu Tần Dã mà đầu óc rối bời.

Không hiểu sao anh ta lại đồng ý đến?

Vì mặt mũi Lục Minh sao?

Không thể nào!

Lục Minh còn chẳng đến dù có gọi điện!

Chu Tần Dã và Lục Minh đều đẹp trai, gia thế tốt, bản thân xuất chúng.

Cả hai đều là con cưng của trời đất.

Khác biệt duy nhất có lẽ là Chu Tần Dã chưa từng bị người khác đ/á.

Khoảng hai mươi phút sau, Chu Tần Dã xuất hiện.

Áo sơ mi xám bạc, quần tây đen ôm lấy thân hình cao lớn, khuôn mặt điển trai, đẹp đến mức không tưởng.

Khiến các nữ đồng nghiệp rú lên thích thú.

"Nam Hương, bạn bình thường mà đẹp trai quá vậy!"

"Anh ơi có bạn gái chưa?"

Chu Tần Dã liếc nhìn tôi, "Hiện tại chưa."

Còn tôi không hiểu sao gò má bỗng nóng bừng.

Đồng nghiệp đề nghị anh uống ba ly rư/ợu, anh không chần chừ uống cạn.

Rồi ngồi xuống cạnh tôi.

"Em uống bao nhiêu rồi?" Anh hỏi.

Nhớ đến câu "tật uống rư/ợu quên sạch của em phải chữa thôi" của anh, tôi giơ năm ngón tay nhưng nói dối: "Không nhiều, ba ly!"

Anh cong môi cười, đôi mắt đen huyền như pháo hoa rực rỡ.

Đây là lần đầu tiên kể từ lần ở chung cư Lục Minh, tôi và Chu Tần Dã có giao du gần gũi thế này.

Cũng là lần đầu tiên ngắm anh kỹ đến vậy.

Khác với vẻ đẹp của Lục Minh, anh thuộc tuýp...

Ừm...

Phóng khoáng điển trai, tỏa ra khí chất quyến rũ khiến người ta nghĩ đến chuyện giường chiếu!

Bất ngờ là con người trông khó gần như anh hôm nay lại rất dễ chịu trước mọi câu hỏi của đồng nghiệp.

Có Chu Tần Dã tham gia, trò chơi càng thêm náo nhiệt.

Chu Tần Dã rút trúng Nói thật.

Danh sách chương

5 chương
14/06/2025 15:38
0
14/06/2025 15:37
0
14/06/2025 15:35
0
14/06/2025 15:34
0
14/06/2025 15:32
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu