Tìm kiếm gần đây
Bạn trai cũ đến thay giảng, tôi phát đi/ên lên, nhắn tin tán gẫu với đứa bạn thân.
【Mấy năm không gặp, giờ ổng biến thành trai tơ mông cong hấp dẫn! Muốn sờ quá!】
Trên bục giảng, Lục Hành Chu do dự một chút, cầm áo khoác mặc vào.
【Sao lại mặc áo vào rồi, đúng là làm người ta chán gh/ê. Trong phòng rõ ràng có lò sưởi, liệu ổng có bị thận hư không nhỉ?】
Trên bục giảng, Lục Hành Chu khẽ ho một tiếng, lặng lẽ cởi áo khoác.
Tôi hoàn toàn không để ý, tiếp tục quấy rối bạn thân.
【Sao không trả lời? Hở? Nhanh lên!】
Sau này, Lục Hành Chu chặn tôi trên ghế sofa, giọng khàn khàn gợi cảm hỏi cùng một câu:
"Sao không nói gì? Hở? Cần nhanh lên không?"
1
Bạn thân ôn thi cao học, đổi sang dùng điện thoại cục gạch.
Không còn cách nào, tôi đành nhắn tin giải tỏa nỗi nhớ.
Hôm đó, lớp có giáo viên mới.
Áo khoác đen, sơ mi quần tây, đôi mắt sâu thẳm, đẹp trai cực kỳ.
Người đàn ông viết lên bảng tên mình: Lục Hành Chu.
Quay lại nói: "Trong thời gian cô Viên nghỉ th/ai sản, tôi sẽ tiếp quản các lớp học, bài tập, thi đấu... mọi vấn đề các em có thể liên hệ với tôi."
Tôi ngẩng đầu từ dãy cuối.
Trời ơi.
Đây không phải bạn trai cũ của tôi sao?
Mấy năm không gặp, Lục Hành Chu giờ đẹp trai thế này cơ à?
Có lẽ thấy trong lớp quá nóng, Lục Hành Chu cởi áo khoác quay người viết bảng.
Đường cong vòng eo thon gọn, chiếc quần tây căng đầy.
Y như nam chính trong truyện tranh Hàn tôi xem tối qua.
Tôi vội lén lấy điện thoại nhắn cho bạn thân:
【Bạn trai cũ thành thầy giáo rồi, làm sao đây?
【Mấy năm không gặp, ổng biến thành trai tơ mông cong, muốn sờ quá!
【Giờ ổng trông rất có sức bền, giá mà hồi đó không chia tay ổng, hự hự...】
Lục Hành Chu viết xong bảng, đặt phấn xuống.
Liếc nhìn điện thoại trên bục giảng, rồi tai đỏ lên.
Sao thế, ổng có vợ rồi à?
Vợ ổng nhắn tin tán tỉnh ổng sao?
Tôi đ/au lòng tiếp tục gõ:
【Mẹ kiếp! Tôi không cho phép ổng có vợ! (Đùa thôi, nhân quả tại mình, vợ ổng chính là tôi!】
Bạn thân không hồi âm.
Trên bục giảng, Lục Hành Chu liên tục nhìn điện thoại.
Ổng do dự một giây rồi mặc lại áo khoác.
Che kín hết bờ vai rộng, eo thon, mông cong.
Tôi tiếp tục phát cuồ/ng với bạn thân:
【Lục Hành Chu lại mặc áo vào, đúng là làm người ta chán gh/ê.
【Trong phòng rõ ràng có lò sưởi, liệu ổng có bị thận hư không nhỉ?
【Phí hoài body thế này, may mà tôi chia tay ổng sớm!】
Trên bục giảng, Lục Hành Chu khẽ ho, lặng lẽ cởi áo khoác.
Tôi vẫn vô tư tiếp tục quấy rối bạn thân:
【Sao không trả lời? Hở? Nhanh lên!
【Tao biết mày để điện thoại cục gạch trong ngăn bàn, nhưng đây không phải lí do mày seen tin nhắn!
【Trả lời! Không thì mày lấy Hướng Tả!】
Đang gõ bàn phím lia lịa.
Trên bục giảng, người đàn ông quét mắt khắp lớp, ánh mắt dừng lại ở tôi.
"Bạn này, trả lời câu hỏi này."
Tôi gi/ật mình đứng phắt dậy.
Điện thoại tuột tay rơi xuống đất.
Đang định cúi xuống nhặt.
Lục Hành Chu đã nhặt lên trước.
Ánh mắt đàn ông dán vào màn hình điện thoại tôi.
Có vẻ như nghiến răng nghiến lợi.
Tôi cúi gằm mặt xuống...
May quá đã khóa màn hình rồi các bạn ơi!
Không thì còn mặt mũi nào gặp ổng nữa?
Lục Hành Chu đặt điện thoại lên bàn, gõ ngón tay xuống mặt bàn ra hiệu tôi trả lời.
Tôi trơ trẽn nói: "Thưa thầy, em chưa nghe rõ câu hỏi, thầy có thể nhắc lại được không ạ?"
Không biết có phải ảo giác không, Lục Hành Chu nhắc lại câu hỏi với giọng điệu như đang nghiến răng:
"Một cây cầu sử dụng thép cường độ cao nhưng bị g/ãy khi sử dụng. Thiết kế cầu không có vấn đề, theo em những nguyên nhân phi thiết kế nào có thể dẫn đến g/ãy cầu?"
Tôi trầm ngâm hồi lâu: "Ờ... là do vật liệu giòn? Hay thi công có vấn đề? Hay còn do môi trường?"
Lục Hành Chu mặt mày ửng đỏ.
Gọi tên tôi với ánh mắt đầy sát khí:
"Chung... Vãn... Nghi, em xuống văn phòng thầy sau giờ học, thầy sẽ kèm thêm kiến thức cơ bản về sức bền vật liệu."
Dừng một nhịp, ổng nói thêm: "Nhớ mang theo điện thoại."
Tôi ngơ ngác nhìn chiếc điện thoại.
Điện thoại tôi làm sao cơ?
Lẽ nào ổng thích ốp lưng tài lộc của tôi?
2
Hết giờ.
Tôi lề mề trốn trong nhà vệ sinh nhắn tin cho bạn thân.
【C/ứu!
【Lục Hành Chu bắt tao đến văn phòng hẹn hò!
【Ổng định muốn quay lại với tao chăng? Mày nghĩ tao nên đồng ý kiểu gì cho đỡ tỏ ra sốt sắng?
【Sao không trả lời? Đang hẹn hò với Tiêu Tu Vinh à? Tiêu Tu Vinh đẹp trai thế cơ à? Chúc mày tối nay mơ thấy ổng!
【Được rồi. Tao với bạn trai cũ tư thông thầy trò, mày với Tiêu Tu Vinh tình chiều xế, đúng là ai được hưởng thì cứ hưởng.】
Buông xong mớ ngôn tình, tôi thấy lòng nhẹ hẫng.
Thản nhiên bước ra khỏi nhà vệ sinh.
Rẽ trái, lên lầu, lên tiếp.
Rồi bước vào văn phòng Lục Hành Chu.
Lục Hành Chu vẫn mặc nguyên áo khoác đen.
Đứng bên cửa sổ xem điện thoại, dáng vẻ trầm tư.
Tôi mà căng thẳng là lại nói nhảm.
Thừa lúc ổng chưa để ý.
Lại nhắn cho bạn thân:
【Sao mặt Lục Hành Chu khó đăm đăm thế.
【Hay là bài báo mới bị từ chối?
【Lại đây mẹ ôm, mẹ dùng 36D an ủi con!
【Có thích 36D của mẹ không? Hở? Trả lời!】
Lúc này, bạn thân cuối cùng cũng hồi âm.
【Là giáo viên, tôi khuyên em nên tập trung học hành, đừng nói những lời kỳ quặc.】
Ồ, dám to mồm đấy.
Mới học Tiêu Tu Vinh có hai ngày đã tự xưng thầy giáo?
Tôi lướt ngón tay lia lịa:
Tôi: 【Học hành cái gì mà nói, đừng quên mày trượt cao cấp hai lần!】
Bạn thân: 【... Tao đâu có】
Thật vô lý, dám không nhận à?
Tôi gõ phím cái rẹt, định phê phán.
Trong văn phòng, Lục Hành Chu đã quay người.
Mặt đỏ bừng, ánh mắt đầy sát khí nhìn chằm chằm vào tôi.
Nền
Cỡ chữ
Giãn dòng
Kiểu chữ
Bạn đã đọc được 0% chương này. Bạn có muốn tiếp tục từ vị trí đang đọc?
Bạn cần có tài khoản để sử dụng tính năng này
Bình luận
Bình luận Facebook