Và loại bỏ những người không có khả năng giữ nhà nuôi con ở đô thị lớn như tôi và Lâm Bác Viễn. Những kẻ bị đào thải ấy sẽ dắt díu con cái trôi dạt về các thành phố hạng hai. Đợt bùng phát bệ/nh tình dục sau đó sẽ bằng mọi cách đẩy những người không còn tạo ra giá trị cho xã hội tiếp tục lùi xuống tầng thị trấn thấp hơn.
Tựa như tôi, từ một thanh niên tự do giữa phồn hoa đô hội, tràn đầy nhiệt huyết và mộng tưởng, từng bước rơi trở về điểm xuất phát của đời người. Kết hôn, sinh con, m/ua nhà, chuyển nhà, hồi hương - mỗi bước đi đều là quá trình đô thị lớn và phát triển kinh tế sàng lọc con người.
Tuổi trẻ, thành phố rộng mở chào đón bạn trở thành nhiên liệu. Khi đã ch/áy thành tro tàn, đương nhiên phải bị quét sạch khỏi cửa. Chỉ số ít người vượt qua được những lớp sàng lọc này, cuối cùng ở lại trở thành chủ nhân mới của đô thị.
Khi tôi nuôi con lớn khôn tại thị trấn tiêu điều quê nhà, đứa trẻ ấy lại vì sự tiêu điều trước mắt mà bùng ch/áy khát khao hướng về phồn hoa. Lớn lên nơi phố thị nhỏ bé, nó sẽ ôm ấp những ảo tưởng hão huyền về đô thị xa xôi chưa từng đặt chân, cùng những ước mơ viển vông về sự nghiệp và lý tưởng của bản thân.
Nó sẽ hăm hở trở thành thứ nhiên liệu mới cho cỗ máy khổng lồ mang tên 'đại đô thị', cho đến khi cũng sa vào cạm bẫy thời đại. Cái bẫy ấy có thể là tình yêu, là sinh nở, cũng có thể là căn nhà.
Dĩ nhiên, nó có thể né được mọi cạm bẫy, vươn lên thành kẻ số sót hiếm hoi. Nhưng để làm được vậy, không chỉ cần thông minh dũng cảm, mà còn phải có vận may chồng chất. Khả năng lớn hơn, nó sẽ giống tôi, sơ ý sa chân vào một trong những cạm bẫy thời đại rồi trượt dài về điểm xuất phát.
Từ lúc tôi 18 tuổi rời quê, đến nay con gái tuyên bố sẽ lên đường, vẻn vẹn ba mươi năm mà thời đại đã xoay một vòng tuần hoàn. Đó mới chính là ý nghĩa thực sự đằng sau những lời ngập ngừng của cha mẹ năm xưa. Đó mới là giá trị đích thực của 'Lệnh cấm tránh th/ai'.
Theo đuổi tự do lý tưởng là tốt, muốn lập thân xuất chúng cũng tốt, nhưng đã chọn lựa thì phải dám trả giá. Tôi đã thất bại thảm hại, chỉ mong con bé thành công rực rỡ, mong nó thuộc về số ít cuối cùng ở lại. Mong lắm, mong lắm thay.
Hết.
Chương 13
Chương 7
Chương 7
Chương 6
Chương 6
Chương 8
Chương 7
Chương 6
Bình luận
Bình luận Facebook