1
Vào cái ngày bố mẹ ruột giàu có nhất thành phố tìm đến, tôi đang mải mê ch/ặt cá ngoài chợ.
Sau khi được nhận về nhà, cô con gái nuôi ngày ngày buông lời mỉa mai đầy tính toán.
Tiếc là tôi chẳng mấy khi được đến trường, nghe cô ta nói mà chẳng hiểu gì.
Anh trai thấy vậy liền đưa tôi một cuốn sách dạy 'nghệ thuật trà xanh'.
Sau này tự học thành tài, tôi cười ngây thơ nói với cô ả:
"Ha ha, trêu chị em là mày đ/á phải bông gòn rồi~"
Khiến cô ả tức đến mức nhập viện.
2
Khi bố mẹ đẻ tìm thấy tôi, tôi đang hăng say mổ cá giữa trưa hè oi ả.
Chiếc tạp dề nhựa dính đầy vảy cá lấp lánh dưới nắng, mùi tanh nồng xộc lên mũi.
Tôi ngẩn người nhìn hai gương mặt xa lạ, tay vẫn lóng ngóng cầm con d/ao ch/ặt dở:
'M/ua cá trắm không ạ?'
Người đàn ông ôm chầm lấy tôi, bất chấp mùi tanh:
'Diệu Diệu, con là con ruột của bố mẹ. Về nhà đi con.'
Tôi gật đầu, nhưng nhất quyết đòi mang theo chú chó cỏ Hảo Hảo.
Bố xoa đầu tôi: 'Ta m/ua cho con chó mới nhé? Poodle hay Maltese đều được.'
Tôi lắc đầu, ôm khư khư Hảo Hảo lên xe. Mẹ liếc nhìn tôi: 'Đừng làm bẩn xe.'
3
Về đến biệt thự, một cô gái áo trắng như bông hoa đang đợi ở cổng.
Mẹ vội ôm lấy cô ta: 'Nguyệt Nguyệt, mẹ về rồi.'
Tôi nép sau lưng bố, tay siết ch/ặt Hảo Hảo. Chiếc váy trắng kia đẹp quá, sợ lấm bẩn.
Bố kéo tôi ra giới thiệu: 'Đây là em gái con. Tuy là con nuôi nhưng đã ở với nhà mình 15 năm rồi.'
Tôi chùi tay vào vạt áo, đưa tay ra: 'Chào em!'
Cô ta sợ hãi nấp sau lưng mẹ. 'Em chê chị bẩn à?' - Tôi ngây thơ hỏi.
Bố nắm ch/ặt bàn tay đầy vết chai của tôi: 'Diệu Diệu không hề bẩn.'
4
Trong phòng tắm sang trọng, tôi thích thú nghịch bọt xà phòng. Mẹ đem váy cũ vào:
'Của Nguyệt Nguyệt mặc rồi... Để lát m/ua đồ mới...'
Tôi bật dậy reo lên: 'Lần đầu tiên con được mặc váy đẹp thế này!'.
Mẹ bỗng khóc nức nở khi thấy những vết s/ẹo trên người tôi: 'Sao con nhiều thương tích thế?'
'Tập mổ cá hay bị d/ao cứa, còn có vết do bố nuôi đ/á/nh lúc say.' - Tôi cười h/ồn nhiên.
'Nhưng giờ con mổ cá siêu lắm, cả ngày không phạm một nhát nào!'.
Mẹ ôm tôi thút thít. Chiếc váy rộng thùng thình trên thân hình g/ầy guộc khiến bà càng đ/au lòng.
5
Dưới phòng khách, anh trai bĩu môi: 'Con khỉ lông nào thế?'.
Bố cho ăn đò/n ngay. Tôi vội thổi chỗ đ/au cho anh: 'Thổi phù là hết đ/au đó!'.
Nguyệt Nguyệt khóc nức nở: 'Con không muốn đi mổ cá!'
Tôi ngạc nhiên: 'Sao lại không? Mỗi con cá ki/ếm được một nghìn cơ mà!'.
Bố giải thích về thân phận hai đứa. Tôi hào phóng: 'Để em ấy ở lại cũng được, miễn mỗi tháng có ba triệu là đủ.'
'Ba triệu nuôi sáu người, tính sơ cũng đủ.' - Tôi vung tay tính toán.
Chương 6
Chương 8
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 7
Chương 9
Chương 15
Bình luận
Bình luận Facebook