Cùng em trai học chung một trường đại học

Cùng em trai học chung một trường đại học

Chương 3

09/06/2025 15:24

Tôi: !!

5

Đến phòng y tế.

Ông lão đang uống trà đẩy chiếc kính lão lên.

"Tôi sắp tan làm rồi, ở đó có đủ dụng cụ, cậu để bạn gái xử lý giúp là được."

Chưa kịp giải thích.

Hạ Thính Lễ rất lễ phép: "Vâng, cảm ơn bác, chúc bác thượng lộ bình an."

Tôi: ……

Trong căn phòng kín, anh ấy vén một nửa áo lên.

Đường nét cơ bắp cuồn cuộn gợi cảm.

"Phiền chị giúp em rồi."

Tôi hít một hơi thật sâu, cầm bông tẩy trùng lau vết thương.

Trong lòng thì thầm: "Sắc tức thị không, không tức thị sắc."

Từ phía trên vọng xuống ti/ếng r/ên gợi cảm.

"Đau không?"

Giọng anh mềm mại hơn: "Hơi đ/au một chút."

Hồi nhỏ khi xử lý vết thương cho Thẩm Triều, cậu ta luôn gào thét như heo bị đem đi mổ ngày Tết.

Xử lý xong, tôi theo thói quen thổi phù phù.

Phát hiện cơ bắp đang chuyển động.

Tôi tò mò không biết cảm giác thế nào, chăm chú nhìn một lúc.

Hạ Thính Lễ khàn giọng, đôi mắt đen huyền cuồn cuộn: "Chị đang nghĩ gì thế?"

Miệng lỡ lời: "Nó biết cử động kìa, không biết sờ vào thế nào nhỉ."

Anh bật cười, hơi thở dồn dập hơn.

Nắm cổ tay tôi áp lên.

"Chị sờ thử là biết ngay ấy mà."

……

6

Hẹn trả bữa tối, vì anh bị thương

và gương mặt quá nổi tiếng này,

tôi đặc biệt chọn một quán yên tĩnh xa trường.

Là người hay phân vân khi chọn đồ, tôi đưa luôn menu cho anh.

Anh gọi món rất nhanh, xem lại thì toàn món tôi thích.

Tôi ngạc nhiên: "Hóa ra khẩu vị chúng ta giống nhau."

Anh chống cằm, giọng lười biếng: "Vậy em với chị quả là có duyên thật."

Hạ Thính Lễ ăn uống rất điềm tĩnh và thanh lịch.

Toàn thân toát lên vẻ quý phái phóng khoáng.

Giữa chừng anh nghe điện thoại.

Khi quay lại, tay cầm hộp tôm hùm cay.

Mở ra hương thơm ngào ngạt.

Anh cười: "Em nghĩ chị sẽ thích."

Nhớ lại lúc nãy trên đường tôi đã liếc nhìn vài lần, không ngờ anh để ý.

Hơi ngượng ngùng.

Anh đã đeo găng tay và bắt đầu bóc tôm.

"Chị đãi em ăn tối, em cũng phải làm gì đó cho chị chứ."

Ăn xong, tôi đứng đợi ở cửa.

Anh vừa lau tay vừa bước ra.

Thấy tay anh hơi đỏ, nhớ lại lúc anh ăn hùng hục, tôi cảm thấy có lỗi.

"Tay có sao không?"

Anh im lặng đưa tay ra.

Tôi chạm nhẹ, thấy lạnh buốt.

"Sao lạnh thế?"

Anh ngơ ngác: "Lạnh à? Để em thử tay chị."

Anh tự nhiên nắm tay tôi, nghiêm túc nói:

"Hình như thật sự hơi lạnh."

"Tay chị ấm quá."

"Cho em hơ ấm một chút được không?"

Anh nói quá thành khẩn khiến tôi không kịp phản ứng.

Cứ thế nắm tay nhau đầy ngọt ngào.

Không khí tràn ngập sự lãng mạn.

Đột nhiên, nhìn thấy bóng người quen thuộc phía xa, tôi đứng hình.

7

Hạ Thính Lễ theo hướng mắt tôi nhìn lại.

Thấy Thẩm Triều đang đi cùng cô gái đeo khẩu trang, đùa giỡn thân mật.

Hai người đang tiến về phía này.

Anh nheo mắt, siết ch/ặt tay tôi.

Trong lòng tôi gào thét: Thằng em trai vốn kỵ tiếp xúc nữ giới này hình như đang giấu chị có tình cảm mới!

Nhìn hai người sắp đi tới,

tôi lôi Hạ Thính Lễ trốn vào con hẻm tối bên cạnh.

Trái tim hóng chuyện bùng ch/áy.

Hôm nay nhất định phải moi cho ra manh mối!

Giọng anh lo lắng: "Chị không sao chứ?"

Đúng lúc Thẩm Triều và cô gái cũng vào hẻm.

Tôi vội kéo cổ áo anh che khuất mình.

"Đừng lên tiếng."

Hai người đi qua mà không hay biết.

Hạ Thính Lễ người cứng đờ.

Tôi lén chụp vài tấm làm bằng chứng.

Chợt nhận ra tư thế đang rất gợi cảm, toàn thân lẩn trong lòng anh.

Hơi ngẩng đầu lên.

Môi chạm vào cằm anh.

Mặt tôi đỏ bừng: "Em… xin lỗi."

Ánh mắt anh chớp chớp, hơi thở nén lại.

Cúi đầu xuống thêm, khóe miệng nhếch lên: "Không sao đâu chị."

8

Nhìn bằng chứng rõ ràng trên điện thoại, tôi cười lạnh.

Bảo đi liên hoan lớp, té ra là hẹn hò gái.

Không biết cô nào xui xẻo thế.

Hạ Thính Lễ đột nhiên ôm tôi.

Môi lại chạm vào xươ/ng quai xanh anh, tôi sững người.

"Chị đừng buồn, chắc có gì hiểu lầm thôi."

"Không sao đâu, em luôn ở đây."

Tôi bối rối, sao cách nói của anh kỳ thế.

Hay canh nấm lúc nãy có vấn đề?

Có đủ chứng cớ, tóm được thóp Thẩm Triều, phải bắt nó khai thật, sau này còn bắt nó chạy việc tiếp.

Chưa kịp suy nghĩ nhiều.

Vết son trên xươ/ng quai xanh và cằm anh thu hút sự chú ý.

Tôi kêu lên.

Anh ngơ ngác lấy điện thoại ra.

Nhìn thấy vết son, ánh mắt anh lóe lên vẻ vui sướng.

Tôi cuống quýt lấy khăn ướt ra lau.

Anh nắm cổ tay tôi, giọng ý nhị: "Chị đang muốn xóa dấu vết tội phạm?"

Mặt tôi đỏ lựng, cố xóa bằng được: "Bằng chứng."

Da anh trắng mịn, chỗ khăn chà qua đã ửng hồng.

Trông thật dễ b/ắt n/ạt.

Tôi gh/en tị: "Hạ Thính Lễ, em ăn gì mà da mềm thế?"

Tay ngứa ngáy bóp nhẹ má anh.

Ánh mắt anh tối sầm.

Nhận ra nguy hiểm, tôi định chuồn.

Anh vòng tay qua vai giữ ch/ặt, mặt đỏ lên.

Trả đũa bằng cách chọc má tôi.

"Chị chơi đủ chưa?"

"Có qua có lại, để em sờ lại."

"Chị ơi, má chị đỏ lựng rồi kìa."

Tôi: ……

9

Vì an toàn, Hạ Thính Lễ nhất quyết đưa tôi về ký túc.

E ngại gương mặt quá nổi tiếng, tôi dặn giữ khoảng cách.

Anh buồn bã lẽo đẽo theo sau.

Ngoảnh lại nhìn anh, phía trước vang lên tiếng ho khẽ.

"Nguyễn Thư Hòa, cô đi đâu mà giờ này mới về?"

Thẩm Triều xăm xoi nhìn phía sau, chê bai: "Lại dắt theo cái thứ rác rưởi gì thế?"

Danh sách chương

5 chương
09/06/2025 15:50
0
09/06/2025 15:48
0
09/06/2025 15:24
0
09/06/2025 15:18
0
09/06/2025 14:54
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận

Đọc tiếp

Đăng nhập để đồng bộ lịch sử trên nhiều thiết bị

Bảng xếp hạng

Top ngày

Bình luận
Báo chương xấu