Ngọc Tố

Chương 4

10/08/2025 01:05

Trở về phòng, Tiểu Đào mặt mày ủ rũ nói: "Tiểu thư, Thế tử gia có lẽ thật sự không được, hay ta thử cách khác?"

"Cách gì?"

"Tìm người mượn giống."

"Láo toét!"

Tiểu Đào bất chợt dừng người, mắt trợn tròn.

Ta quay đầu, theo ánh mắt nàng nhìn ra, Nhiếp Vũ bưng chén đứng bên cửa, sau lưng hắn là Thẩm Yến Xuyên.

Ánh trăng mờ che khuất biểu cảm trên mặt hắn, nhưng bộ bào phục sắc nhạt, dáng lưng thẳng tắp, nhìn thoáng qua đã khiến người rờn rợn.

Ta khẽ ho một tiếng, "Có việc gì?"

"Phu nhân, Thế tử sợ nãy nàng bị cảm, sai tiểu nhân mang tới một chén canh gừng."

Tiểu Đào bước vội tới đỡ lấy, chủ tớ hai người quay đi mất hút trong màn đêm.

Đóng cửa phòng lại, Tiểu Đào mặt mày tái mét nói với ta: "Tiểu thư, vừa rồi tiểu nữ trông thấy biểu cảm của Thế tử, dữ tợn như muốn ăn tươi nuốt sống người. Chẳng lẽ hắn đã nghe thấy?"

Ta búng nhẹ vào trán Tiểu Đào, "Trong phủ này, từ nay nhớ kỹ phải cẩn ngôn cẩn hành."

"Vâng, tiểu thư."

Mấy ngày liền, ta đều không thể tới gần thư phòng.

Nhiếp Vũ quả không hổ là người luyện võ, tai thính lạ thường, hễ ta động tác hơi mạnh, chuông lục lạc vang lên leng keng.

Chỉ chốc lát sau đã bị hắn phát hiện dấu vết.

Dạo gần đây lang trung tới lui luôn, trong phủ đồn đại khắp nơi.

Ngay cả quản sự bà bà cũng nói bệ/nh tình Thẩm Yến Xuyên trầm trọng hơn, e rằng thời gian chẳng còn bao lâu.

Bà vừa nói vừa lau nước mắt.

Lòng ta cũng thắt lại.

Người trong phủ hoang mang sợ hãi, Lý Uyển Từ lại càng tỏ ra hống hách trước mặt ta.

Nàng xông vào viện của ta, ngẩng cằm lên, kh/inh miệt nói: "Tống Ngọc Túc, ta không sợ ngươi khi trước làm ta mất mặt. Nói cho ngươi biết, nếu biểu ca ch*t, nhà này sẽ do cậu ta chủ trì. Lúc đó, ta bảo hắn đuổi ngươi đi, mất giá trị lợi dụng, Tống phủ sẽ không thu nhận ngươi, ngươi cứ đợi mà lang thang đầu đường xó chợ."

Ta đứng dậy, không sợ hãi đối diện ánh mắt nàng.

Nàng trừng mắt nhìn lại.

Chớp mắt sau, ta giơ tay lên, một cái t/át vả vào mặt nàng.

"Đồ tiện nhân, ngươi dám đ/á/nh ta?" Tay nàng dừng giữa không trung, bị ta kh/ống ch/ế.

Ta lạnh lùng nói: "Cái t/át này, là thay phu quân của ta trừng ph/ạt ngươi. Hắn là chủ nhân Thẩm phủ, chỉ là chút bệ/nh vặt mà thôi. Ngươi đã dám thốt lời bất kính nguyền rủa hắn sớm ch*t, ta không dùng gia pháp trị tội, là vì nể mặt nhị thẩm. Nếu ngươi còn dám tùy tiện bịa đặt, ta nhất định đuổi ngươi ra khỏi phủ. Lý tiểu thư, chính ngươi mới là kẻ phải nhận rõ thân phận mình. Trong Thẩm phủ này, nói khéo thì ngươi là khách, nói khó nghe thì ngươi chỉ là kẻ ngoài nhà có cũng được không cũng chẳng sao."

Vết tay đỏ hồng in trên gò má trắng muốt của Lý Uyển Từ, càng thêm lồ lộ.

Nàng đỏ mắt, nuốt trôi lời ch/ửi rủa sắp thốt ra.

Bởi vì nàng nhìn thấy, Thẩm Yến Xuyên đứng ngoài cửa, sắc mặt nghiêm nghị lạnh lùng.

"Biểu ca."

Thẩm Yến Xuyên bước vào, đứng chắn ngang giữa chúng ta.

Hắn hơi nhíu mày, dường như không vui: "Lời phu nhân vừa nói, chính là điều ta muốn nói. Nếu như kẻ nào từ Tây viện tới quấy rầy phu nhân của ta, đừng trách ta không khách khí."

Lý Uyển Từ cúi đầu, khẽ đáp vâng, như con thú bị thương thất bại, lặng lẽ rút lui.

Ta nhìn khuôn mặt lạnh lùng của Thẩm Yến Xuyên, hỏi: "Phu quân, thân thể ngài đã khỏe chưa?"

Hắn ho nhẹ hai tiếng, "Nhờ phúc phu nhân, đã đỡ hơn."

"Vậy ngài tới có việc gì sao?"

"Ngày mai ta lên núi tắm th/uốc, không biết phu nhân có thể vui lòng cùng ta đồng hành."

Trong lòng ta vui mừng, nhận ra cơ hội đã tới, nôn nao đáp: "Đương nhiên phải đi."

Thoáng vui sướng, ta nhảy lên ôm cổ hắn.

Bỗng nhiên, quyển sách truyện giấu trong tay áo rơi xuống.

Tim ta thót ch/ặt, vội cúi xuống nhặt, tay vừa chạm tới đã bị một bàn tay khác cư/ớp mất.

"Phu nhân, đồ của nàng rơi rồi, đây là gì vậy?"

Ta tiếp nhận quyển sách từ tay hắn, thở phào nhẹ nhõm, may mà hắn không thấy được.

"Là, là sách truyện, nhàn rỗi xem cho vui."

Hắn hơi nhíu mày, cười bí ẩn, "Ắt hẳn câu chuyện trong sách vô cùng hấp dẫn, ta sờ thấy dường như mép đã quăn rồi."

Ta méo miệng, lòng dạ không yên đáp: "Cũng, cũng tạm được."

"Nếu có dịp, phu nhân có nguyện kể lại quyển sách này cho ta nghe?"

"Được, được chứ." Ta quay người, lén nhét sách vào tay áo.

"Vậy ta không làm phiền phu nhân thu xếp quần áo nữa, sáng sớm mai chúng ta lên đường lên núi."

Hắn quay đi, bước chân nhẹ nhàng lưu loát, nhìn chẳng giống kẻ m/ù tí nào.

Sáng hôm sau, mọi thứ chuẩn bị xong xuôi, ta cùng Thẩm Yến Xuyên cùng ngồi xe ngựa lên đường.

Vừa ra khỏi thành, trời đổ cơn mưa như trút nước.

Núi cao đường trơn, xe ngựa đi rất chậm.

Tới lưng chừng núi, thân xe bỗng chao đảo dữ dội.

Mũi tên vèo một tiếng bay vào, đầu tên nhọn sượt qua bên má Thẩm Yến Xuyên.

Ta kêu lên kinh hãi: "Phu quân cẩn thận!"

Thẩm Yến Xuyên nghiêng người né tránh, hắn đưa tay lau má, đầu ngón tay dính một vệt m/áu tươi.

Trong lúc nguy cấp, Thẩm Yến Xuyên kéo ta cùng nhảy khỏi xe ngựa.

"Ngọc Túc, nàng đi mau, mục tiêu của bọn chúng là ta."

Ta nắm ch/ặt tay hắn: "Không được, ngài không thấy đường, ta không thể bỏ ngài."

Ánh mắt Thẩm Yến Xuyên thoáng lóe sáng, rồi vụt tắt.

Ngay lúc ấy, hơn chục kẻ mặc đồ đen che mặt, hung hãn xông tới đuổi theo chúng ta.

Ki/ếm của chúng lóe ánh hàn quang, mắt mang sát ý, rõ ràng có chuẩn bị từ trước.

Thẩm Yến Xuyên đứng vững, rút từ ng/ực ra một con d/ao găm, nhấn cơ quan trên chuôi ki/ếm, d/ao găm lập tức biến thành một thanh trường ki/ếm.

"Phu nhân chớ sợ, ta bảo vệ nàng."

Nhìn bọn kia càng lúc càng gần, Thẩm Yến Xuyên nhảy vọt lên, m/áu tươi của kẻ trùm mặt văng ra, chói mắt đỏ tươi.

Hắn không thấy, nhưng tai cực kỳ thính nhạy, theo âm thanh, mỗi nhát ki/ếm đều đ/âm thẳng tim kẻ địch.

Tiếng ki/ếm khua vang vọng rừng cây.

Thẩm Yến Xuyên xuyên qua đ/ao ki/ếm chớp gi/ật của địch.

Hắn thần sắc lạnh lùng kiêu ngạo, đôi mắt đen sáng rực khó tưởng tượng nổi là kẻ m/ù.

Ta trốn sau gốc cây, nhìn tim đ/ập thình thịch.

Thấy kẻ trùm mặt sắp bị hắn gi*t sạch, đằng xa lại vang lên tiếng bước chân sột soạt.

Thẩm Yến Xuyên cầm ki/ếm đi tới bên ta, m/áu nhỏ thành đường, hắn nắm tay ta nói: "Đi mau."

"Nhiếp Vũ đâu? Tiểu Đào làm sao?"

Hắn rảo bước nhanh hơn, "Phu nhân, Tiểu Đào ắt an toàn vô sự. Nhưng nếu nàng không nhanh chân lên, có lẽ chúng ta sẽ vùi thây nơi này."

Danh sách chương

5 chương
05/06/2025 08:45
0
05/06/2025 08:45
0
10/08/2025 01:05
0
10/08/2025 00:50
0
10/08/2025 00:47
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu