Không Một Ai Sống Sót

Không Một Ai Sống Sót

Chương 5

29/12/2025 08:08

Tôi gắng kìm nén nỗi sợ hãi, lật áo của viên cố vấn lên, nhưng chùm chìa khóa lẽ ra phải treo ở thắt lưng hắn đã biến mất! Tôi cuống cuồ/ng lục soát khắp căn phòng. Vẫn không thấy đâu cả.

202 trong nhóm chat đăng một bức ảnh. Chính là chùm chìa khóa ở thắt lưng viên cố vấn. Không chỉ một chiếc, hắn đã lấy luôn cả chìa khóa dự phòng.

202: Đang tìm cái này?

303: Cậu tính toán kỹ thật đấy.

Tôi gần như tuyệt vọng ngã vật xuống đất. Trong văn phòng cố vấn, chỉ tìm thấy một cây tuốc-nơ-vít. Bên ngoài tạm lắng yên. Tôi rón rén bước đến cửa, trong lòng đã chuẩn bị tinh thần liều mạng.

"Ầm!"

Một tiếng n/ổ vang lên. Lưỡi rìu sắc lẹm gần như chạm tới mặt tôi. Tên sát nhân đã đi lấy chiếc rìu c/ứu hỏa. Qua khe hở bị ch/ém vỡ, ánh mắt đi/ên lo/ạn của hắn hiện ra. Tôi theo phản xạ, khi hắn dí sát vào khe cửa, lập tức đ/âm mạnh cây tuốc-nơ-vít về phía trước.

"Xoẹt!"

M/áu tươi chảy lênh láng qua khe cửa. Hắn ôm mắt, gào lên những tiếng thét đ/au đớn đầy sát khí: "Gi*t mày! A! Gi*t mày!"

Tôi vặn mở cửa, dùng hết sức đẩy hắn ngã nhào xuống đất. Giơ cao tuốc-nơ-vít đ/âm lia lịa cả chục nhát. Hắn gào thét trong đ/au đớn, tóm ch/ặt cổ tay tôi, đ/á/nh rơi con d/ao, rồi nắm đầu tôi đ/ập mạnh xuống nền nhà.

Tôi ngã vật trong choáng váng. Hắn giẫm chân lên đầu tôi, nghiến mạnh, nhổ ra một ngụm m/áu đặc quánh. Khi hắn cúi xuống nhặt chiếc rìu c/ứu hỏa, tôi không thể cựa quậy.

Đúng lúc ấy, chiếc điện thoại của viên cố vấn mà hắn luôn mang theo bỗng reo lên. Hắn liếc nhìn xuống, mất tập trung trong giây lát. Một bóng người từ góc cầu thang lao tới. Gần như ngay lập tức, lưỡi d/ao đã đ/âm sâu vào bụng hắn.

18

Là 303! 303 thấp hơn hắn cả cái đầu, tay cô không ngừng đ/âm liên tiếp vào người tên sát nhân. Hắn gần như lập tức quỵ xuống. 303 vòng ra sau lưng hắn, định đ/âm vào cổ. Không ngờ ngay cả lúc này, tên sát nhân vẫn chưa mất ý thức. Hắn gầm lên, bất chấp đ/au đớn, vòng tay ra sau tóm lấy tóc 303.

"Rầm!"

Hắn quật mạnh, ném 303 từ sau lưng xuống đất. Nắm đ/ấm lớn gần như ngay lập tức đ/ập vào đầu cô. Hắn dùng cách tà/n nh/ẫn bẻ g/ãy tay cầm d/ao của 303, đạp nát đầu gối cô.

"Cạch!"

303 dùng hết sức lực ném thứ gì đó về phía tôi. Miệng cô khẽ động: "Chạy đi!"

Là chìa khóa cô vừa gi/ật được từ tên sát nhân.

"Đừng hòng có đứa nào chạy thoát!"

Tên sát nhân giơ cao rìu c/ứu hỏa, ch/ém nát chùm chìa cùng tấm sàn nhà. Sau đó hắn ghì ch/ặt đầu 303, dí vào cánh cửa sắt, giơ cao lưỡi rìu.

Tôi dốc hết sức lao vào người hắn. Nhưng hắn túm tóc tôi, đ/ập mạnh vào cửa sắt. Khi tôi bất lực nằm vật, ý thức dần mờ đi, tôi thấy tên sát nhân trợn mắt kinh ngạc. Trên cổ hắn cắm sâu một con d/ao. Mắt hắn trợn ngược, m/áu từ miệng phun ra thành dòng. Hắn không hiểu nổi. Tại sao! Hắn rõ ràng đã bẻ g/ãy tay 303, sao cô ấy vẫn có thể vung d/ao?

Tôi gượng ngẩng đầu nhìn. 303 đã ch*t từ lúc nào, đầu gục xuống. Con d/ao kia, cô ấy dùng băng dính buộc ch/ặt vào tay. Dù tay g/ãy cũng không rơi, chỉ cần cánh tay còn cử động được, vẫn có thể đ/âm ch*t tên sát nhân.

19

Một tháng sau.

Làm xong bản khai cuối cùng ở đồn cảnh sát. Tôi cũng biết được toàn bộ sự thật. 303 suốt ngày bị b/ắt n/ạt ở trường. 202 vu khống cô ăn tr/ộm quỹ lớp. 301 lén đặt lưỡi d/ao cạo vào khăn mặt của cô. 302 sửa tr/ộm nguyện vọng thi cao học của cô. 402 chụp lén ảnh cô tắm rửa b/án cho người khác.

403 gi*t chú mèo nhỏ cô thường cho ăn dưới lầu, để x/á/c nó trên giường cô. 501 đ/á/nh đ/ập, ép cô uống nước bẩn từ nhà vệ sinh. Cô tìm đến cố vấn nhờ giúp đỡ, lại bị tên cố vấn thú vật cưỡ/ng hi*p.

Thế nên đêm đó.

303 định gi*t tất cả!

Cô gi*t viên cố vấn trước, rồi đến 302. Ngay sau khi gi*t 302, 303 thấy tên cố vấn đáng lẽ đã ch*t bỗng lên tiếng trong nhóm chat. Lúc đó cô đã nhận ra, trong tòa nhà còn có một tên sát nhân khác.

Nhưng, sao cũng được?

303 tiếp tục gi*t 301, gi*t 402, gi*t 403. Tên sát nhân đột nhập vào tòa nhà nhìn thấy x/á/c viên cố vấn. Từ điện thoại của hắn, lại thấy 302 đã bị gi*t. Hắn trở nên phấn khích, biết rằng trong tòa nhà này có một kẻ muốn gi*t sạch tất cả. Hắn bắt đầu cuộc săn đuổi.

Chỉ lác đ/á/c vài tin nhắn trong nhóm chat.

"Tao..." Hắn gi*t 202, gi*t 501. Rồi dùng điện thoại của 202 dụ tôi lộ vị trí. Còn 303 dùng điện thoại của 301 liên lạc với tôi, cũng muốn biết chỗ tôi trốn. Khác với tên sát nhân muốn gi*t tôi. 303 lại không muốn tôi ch*t, cô ấy muốn tôi sống.

Lần cuối trở về ký túc xá.

Khi thu dọn đồ đạc, tôi tìm thấy một mẩu giấy. Là của 303 viết, không biết từ lúc nào đã kẹp trong sách tôi. Cô ấy viết: Cảm ơn cậu 203, bánh ú rất ngon.

Đó là lúc nhập học. Tôi chia bánh ú trong phòng. Lúc ấy 303 đi ngang qua, tôi đưa cô ấy một cái: "Ăn đi, tớ mang từ quê lên, bánh ú nhân trứng muối đấy."

...

Tôi lật mặt sau, trên giấy vẽ một khuôn mặt cười thật tươi, như lúc cô ấy cười giữa đám đông trong ngày nhập học năm nào.

Danh sách chương

3 chương
29/12/2025 08:08
0
29/12/2025 07:58
0
29/12/2025 07:55
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận

Đọc tiếp

Đăng nhập để đồng bộ lịch sử trên nhiều thiết bị

Bảng xếp hạng

Top ngày

Bình luận
Báo chương xấu