Thể loại
Đóng
123
@456
Đăng xuất
Cộng Công yêu cầu biểu cữu ghi chép để nắm được số lượng côn trùng, từ đó đ/á/nh giá mức độ nguy hại, tránh xảy ra tình huống mất kiểm soát.
Bất Tường và Cộng Công giằng co nhau.
Lúc này, một giọng nói vang vọng khắp không gian:
"Ngươi có muốn thay Trương Tùng Thái trở thành Thủ Giang Nhân mới, phụng sự bên cạnh ta không?"
Tôi do dự giây lát, lấy hết can đảm hỏi: "Vì sao ngươi nuốt chửng Thương Bùi bọn họ?"
"Bọn chúng tâm địa bất chính, chẳng phải lương thiện." Giọng Cộng Công lại vang lên: "Ngươi có muốn trở thành Thủ Giang Nhân, cùng ta và Bất Tường chiến đấu đến hơi thở cuối cùng?"
Lòng nghi ngờ đã được giải tỏa, tôi gật đầu quả quyết:
"Ta nguyện làm Thủ Giang Nhân!"
Giọng Cộng Công vang vọng trong đầu tôi:
"Tốt lắm, buông lỏng t/âm th/ần, ta ban phúc lành cho ngươi."
Tôi lập tức làm theo, lát sau chỉ cảm thấy trong đầu tràn ngập một luồng sức mạnh kỳ lạ đang cuồn cuộn dâng lên.
Khi luồng sức mạnh ấy hoàn toàn thẩm thấu vào n/ão bộ.
Khóe miệng tôi nhếch lên nụ cười đắc thắng, vừa cười vừa nói:
"Nhưng ngươi có thật là Cộng Công không? Không hề."
16
Ào ào!
Dòng sông cuộn trào mãnh liệt, hóa thành quang mang tràn vào cơ thể tôi.
Đó là sức mạnh của thần linh, sức mạnh của Cộng Công!
Theo từng đợt năng lượng gia trì, cơ thể tôi phình to kinh khủng, lớn lên gấp trăm ngàn lần. Nội thị bên trong, có thể thấy một vầng hào quang trong n/ão bộ.
Dưới áp lực không ngừng, nó chuyển từ trắng sang đen.
"Làm sao ngươi phát hiện ra sơ hở?"
"Ngươi đoán xem."
Nụ cười tôi đầy mỉa mai.
Thực ra, chẳng cần phải phát hiện sơ hở gì, chỉ là chân chính Cộng Công đã tìm đến tôi trước.
Sau khi đến Thủy Thần Cung, tôi nhớ lại một số chuyện.
Về giấc mơ ban đầu, tôi nhớ thêm nhiều chi tiết.
Khi tôi sắp quay đầu nhìn Bất Tường không thể gọi tên kia, Cộng Công đã nói với tôi một câu:
"Giang tức bản ngã, nhập giang truyền âm."
Vì vậy khi nhớ ra điều này, tôi lập tức thử liên lạc với Cộng Công.
Ngay lúc đó, tôi đã trở thành "Thủ Giang Nhân" mới.
Hành động vừa rồi đương nhiên là diễn theo kịch bản của Cộng Công.
Toàn bộ sức mạnh của Cộng Công trong sông Trường Giang đều tràn vào cơ thể tôi, lúc này Bất Tường q/uỷ dị mới tỉnh ngộ:
"Các ngươi là một giuộc, cố tình dụ ta vào trong cơ thể ngươi?!"
"Không dời chỗ trấn áp ngươi, làm sao ta thoát thân được?" Cộng Công trú ngụ trong cơ thể tôi bình thản đáp.
Bất Tường giãy giụa dữ dội, muốn cùng ch*t.
Tiếc thay, nhiều năm bị trấn áp luyện hóa, nó hao tổn nhiều hơn Cộng Công rất nhiều. Cộng Công được trời đất trợ lực, thêm nhiều trợ giúp.
Sau mấy phen giằng co, Bất Tường hoàn toàn bị trấn áp trong cơ thể tôi.
...
Tôi từ Trường Giang bò lên, giờ đây con sông chỉ còn là cái x/á/c không h/ồn.
Bởi lẽ, Cộng Công đã rời đi.
Ở mức độ nào đó, tôi và ngài dùng chung một thân thể.
Thương Bùi và chàng thanh niên áo đen vẫn còn sống, Cộng Công đặt họ trên thuyền nhỏ giữa sông.
Những con thuyền trống không kia chính là phương tiện họ dùng khi đến.
Còn về Bất Tường khiến cả Cộng Công cũng kh/iếp s/ợ trong giấc mơ năm nào, tôi đã thấy gì?
Tôi đã thấy chính mình và Cộng Công.
Đúng vậy, một Cộng Công và Thủ Giang Nhân khác hoàn toàn giống chúng tôi. Tôi cảm giác đó chính là chúng tôi, nhưng xét về khí chất năng lượng lại mạnh mẽ hơn gấp bội!
Cảm giác ấy giống như phiên bản tám tuổi đối mặt với chính mình lúc mười tám.
Bất Tường đó không phải là thứ chúng tôi vừa trấn áp.
Có lẽ, nó là đồng loại... của Bất Tường này.
Sẽ có ngày chúng tôi phải đối mặt với chúng.
"Sợ hãi không?"
"Có lẽ vậy."
"Nhưng có lùi bước không?"
"Không đời nào."
17 (Thương Bùi)
Tên tôi là Thương Bùi, truyền nhân chính hệ của gia tộc họ Thương.
Tổ tiên Thương Vô Danh từng là Hội thủ Sơn Hải Tư thời Tần, phụng mệnh Tần Thủy Hoàng khảo sát sông núi, tình cờ phát hiện chân tướng tối hậu về thế giới.
Cuốn "Sơn Hải Lục" ghi chép hành trình khảo sát của ông bị x/é nửa phần.
Không lâu sau, ông tự th/iêu mà ch*t.
Là hậu duệ họ Thương, chúng tôi luôn mong khôi phục "Sơn Hải Lục", làm rõ chân tướng năm xưa.
Hiện nay, chúng tôi biết được phần bị hủy ghi chép về bảy mươi hai bí địa, Thủy Thần Cung này là một trong số đó.
Lần này đến đây hoàn toàn vì trong chi nhánh gia tộc xuất hiện kẻ phản bội.
Âm mưu của chúng rất lớn, trong quá trình điều tra, chúng muốn giải phóng Bất Tường. Tôi dẫn đầu đội ngũ bất chấp tất cả ngăn cản.
Kẻ mạo danh tôi, lôi Tần Diểu vào vòng xoáy này, không ngoài dự đoán chính là một trong những kẻ phản bội.
Ban đầu bưu kiện của Trương Tùng Thái gửi cho tôi, trước đó tôi nhiều lần liên lạc nhưng ông ấy không tin tưởng.
Đến khi hấp hối, ông gửi bưu kiện định thời này tới thì tôi đã lên đường đến Thủy Thần Cung.
Không ngờ điểm yếu này bị bọn phản bội lợi dụng, gây ra nhiều rắc rối.
Tôi nhìn chàng thanh niên áo đen đang nhắm mắt dưỡng thần trên thuyền, cười hỏi:
"Ng/u Mặc, lần này đã có mười quả cầu đồng rồi chứ?"
Ng/u Mặc mở mắt, khẽ gật đầu: "Còn thiếu sáu mươi hai quả."
Cái gọi là cầu đồng chính là tín vật của vua Thuấn. Bảy mươi hai bí địa, mỗi nơi giấu một quả cầu đồng. Tương truyền tập hợp đủ sẽ biết được đầu đuôi diệt vo/ng của triều Ng/u.
Triều Ng/u hùng mạnh thuở nào bị Bất Tường xâm lược, sụp đổ chỉ sau một đêm.
Không ai biết chuyện gì đã xảy ra.
Chân tướng mà tổ tiên Thương Vô Danh biết được có liên quan mật thiết đến sự kiện này.
Ng/u Mặc thân thế bí ẩn, liên quan mật thiết đến triều Ng/u, luôn điều tra toàn cảnh sự diệt vo/ng của triều đại này.
Vô tình chúng tôi cùng chung mục đích nên trở thành bạn đồng hành.
Kỳ thực ngay từ đầu, Ng/u Mặc đã nói với tôi: Trường Giang chính là Cộng Công.
Những gì chúng tôi nắm được và kế hoạch vốn đã rất chu toàn, chỉ là giữa chùng có điều chỉnh. Dù quá trình quanh co nhưng kết quả không tệ.
Thủ Giang Nhân nguyên kế hoạch là do tôi đảm nhận.
Nhưng sau phát hiện Tần Diểu vô tình bị cuốn vào, từ khi hắn có thể nhìn thấy Trường Giang Huyết thật sự, ngửi thấy mùi lạ, đã không thể thoát ra được.
Dấu hiệu này chứng tỏ hắn đã được Cộng Công chú ý.
Và thiết lập liên lạc.
Nói cách khác, cuộc sống thường nhật đã vĩnh viễn rời xa hắn.
Vì vậy tôi mới nói với hắn nhiều bí ẩn như thế, thực chất đã có ý định nhường danh phận "Thủ Giang Nhân" cho hắn.
Nh/ốt hắn trong đại điện là để mọi việc suôn sẻ.
Xét cho cùng, kế hoạch Kim Thiền Thoát X/á/c của Cộng Công lợi dụng Thủ Giang Nhân vốn do tôi đề xuất, và luôn âm thầm hỗ trợ thúc đẩy.
Nên cuối cùng, Cộng Công mới đặt chúng tôi trên thuyền trong trạng thái hôn mê để chia tay.
Nếu còn tỉnh táo đối chất sẽ dễ lộ tẩy.
Tần Diểu cũng không ngốc, thậm chí rất tự tin vào đầu óc mình. Nếu biết tôi "toan tính" hắn như vậy, chắc sẽ hơi ngại ngùng, tổn thương tự ái lắm.
Ng/u Mặc dừng thuyền: "Đến bờ rồi."
Tôi đứng dậy vươn vai, ngáp dài: "Đi thôi đi thôi, về ngủ bù ngay, còn hơn sáu mươi quả cầu đồng nữa cần tìm."
"Sáu mươi hai quả."
"Bảy mươi quả cũng phải ngủ đã!"
"Ừ."
Chương 22
Chương 11
Chương 21
Chương 28
Chương 1
Chương 10
Chương 7
Chương 8
Bình luận
Bình luận Facebook