Hắn đảo mắt nhìn và trai, giọng điệu kỳ lạ tên tôi:
"Tú Phương, cái tiện nói, nay mới ba mươi bảy tuổi, đàn ông thường."
Bà khẽ "Hắn thật không?"
Mẹ nghe vậy, mắt đỏ hoe.
Tuy cuộc đối đổ lỗi, gán lầm tôi.
Tôi đó, bị quát lại.
Bà "Từ trở chuyện này tự giải quyết cửa đóng kín, Chu Húc trông nom Chu được."
Đại ý là, vợ chồng gi/ận giường hòa cuối giường.
Tôi liếc nhìn mẹ, gì.
Tôi hôm nay mọi đều nghỉ ngơi tốt.
Nhưng phòng suy vẫn thấy nên ở cùng bố.
Mẹ chịu ức, nên đứng bà. Tôi bà, thì vệ.
Phòng ngủ của và chen chúc chút dư giường.
Thế định sang phòng ngủ.
Ai ngờ nghe thấy tiếng cãi vã của họ.
8
"Ngủ cái Ban ngày đụng vào kia, tắm chưa, chạm vào gh/ê bẩn!"
Giọng đầy phẫn nộ.
Giọng chẳng kém phần gay trách móc mẹ:
"Em dẫn cả đám đi bắt gây chuyện ầm ĩ, này làm ăn thị trấn nữa? nào, nhất quyết ho/ại gia đình này sao?"
Mẹ bọt: "Chu làm chuyện thì cơ hội bắt gian không? Đừng hắt nước bẩn tôi."
"Mấy nay, ở nhà hầu bà, chăm con, tất bật ngoài, mệt ch*t đi được. Anh chia sẻ chưa? Trước mẹ, mũi nào làm tròn bổn phận vợ?"
"Chuyện hôm nay, cùng việc và đối xưng vợ chồng, cho giải thích!"
Bố mất kiên nhẫn, giọng: "Hôm nay chưa đủ ầm sao, đòi giải thích nữa? Anh chỉ đường, chưa bao hôn, ta đòi hỏi danh phận. nào, hôn à?"
Hắn "Em tưởng hôn sợ sao? Anh cho biết, hôn lấy cả con, mang Anh chăm già khả năng chăm pháp luật hỏi rồi. Đến tòa phán mỗi tháng cấp cho ngàn tệ, xem nuôi nào."
"Đấy nhẹ nhàng, khi lớn lên, đại kết hôn sinh con, m/ua nhà m/ua xe. Với khả năng ít của em, theo chỉ khổ sở."
"Ly hôn thì ly, vì cái, gia đình yên ổn thì gây sự!" Người đàn ông tuyên cuối cùng.
"Chu x/ấu hổ không? Anh đi hỏi luật sư mà dám mở miệng chưa từng hôn?" nghẹn ngào.
Tôi bất lực của bà, dường vì và trai, bị lẽ của đàn ông lay động.
Bà nói: "Vậy ít nhất nói, mọi đội, lỗi viết bản kết, đảm lại nữa."
Bố hừ tiếng, Rõ ràng hắn đồng ý.
Tôi cuộc chuyện này tiếp tục vô ích, bên ngoài: "Mẹ ơi, ho hắng chút, xem thử."
Mẹ tưởng thật ốm, lập tức đứng dậy theo xem.
Vừa lau nước nhanh chóng bước đi tôi.
Tôi đi thấy chua xót, đây chính tấm lòng mẹ, cái luôn trên hết. Đột nhiên lựa chọn của bà.
Đóng cửa sờ trán "Em ngủ rồi, ngủ nó, tối nay ngủ ở đây nhé."
Dáng khựng giọng mũi nặng "ừ" tiếng, nằm cạnh gối trai.
Giọng khàn khàn nhỏ: "Mẹ ngủ con, sáng mai đi sớm, ngủ sớm đi."
Tôi khóc, tắt đèn, mẫm lấy số tiền tiết kiệm giấu khe đặt giường trai.
"Mẹ, đây chút tiền dành dụm, chịu ức, và Chu đều biết. Ngày mai nhà dì Hứa ở ngày, giải tỏa tinh hãy về."
"Nhân cơ hội này, suy kỹ qu/an bố, lý nào? Cứ lấy suy của làm chính, theo ai, sống cuộc sống nào được."
Dì Hứa bạn thân của mẹ, mấy chuyển thành phố.
Bà đáp chỉ tiếng khóc nén lại hơn.
9
Sáng hôm tỉnh dậy, phòng tôi. Nhưng thấy mẩu giấy đi giải tỏa tâm trạng rồi.
Trong nồi ủ ấm bữa sáng cho và trai.
Tôi dậy, cùng răng xong, ăn sáng đi học. Tôi chở bằng xe đạp, khít.
Lần này hiện được nguyện vọng ban chăm bà.
Quả nhiên, trưa khi cửa hàng ăn cơm, hắn mở cửa. Tiệm làm của đóng cửa. Chắc đóng ngày, hôm mũi thân thể bị cào nhiều chỗ, bị gi/ật rụng nhiều.
Có hàng xóm thấy cơm ăn, vào nhà dùng bữa.
Tôi từ chối, khóa cửa cửa hàng bố, dẫn vào tự mỗi bát mì ăn.
Trong hỏi cháu đâu?"
Em đáp: ở nhà, đi rồi."
"Đi đâu?"
"Không biết."
Tôi nghe đoán: "Tú Phương lần này cứng rắn chắc định hôn rồi."
Bình luận
Bình luận Facebook