Con gái tôi sau khi kết hôn lần đầu tiên bị bạo hành gia đình, nó khóc chạy về nhà, nói với tôi muốn ly hôn.
Tôi bảo vậy thì ly đi.
Nhưng con rể không đồng ý, cười toe toét: 'Chẳng qua chỉ là vợ chồng trẻ cãi nhau thôi mà? Lần sau tôi sẽ kiềm chế, không ra tay nặng nữa.'
Con gái không muốn về với hắn.
Hắn đe dọa trước mặt tôi: 'Con không về thì bố cũng không về, con biết đấy, bố thích rư/ợu chè, s/ay rư/ợu thì đừng trách nếu nhầm mẹ con thành con đấy.'
'Mẹ ơi, con về với anh ấy.'
Con gái đành chịu, tôi chỉ có thể an ủi: 'Về đi, ngày tháng vẫn phải tiếp tục, đừng nghĩ nhiều.'
Con bé ngoảnh lại ba bước một lần, mắt sưng húp, đúng là đồ ngốc, phú quý đầy trời vui còn không kịp, cớ gì lại khóc lóc thế này.
01
Tôi là mẹ đơn thân, chồng tôi qu/a đ/ời do t/ai n/ạn mười năm trước.
Đúng là t/ai n/ạn.
Ông ấy nghiện rư/ợu, tối hôm đó không hiểu sao say xỉn ch*t đuối trong bồn tắm.
Tôi tần tảo nuôi con gái khôn lớn.
Hôm nay,
con bé mặc váy cưới về nhà chồng - người đàn ông nó hằng mong ước.
Hai đứa yêu nhau từ năm hai đại học, vừa tốt nghiệp đã vội vàng kết hôn.
Tôi vốn không đồng ý, khuyên con nên đi làm vài năm rồi tính.
Nhưng nó nói đã hứa với thằng đó: Tốt nghiệp là cưới, sinh một trai một gái, còn bảo mời tôi qua trông cháu.
02
Tôi từng gặp bố mẹ thằng rể, nghe nói làm ăn nhỏ ở thị trấn, hứa hẹn 10 triệu lễ vật nhưng khi tôi hỏi về nhà riêng thì mặt mũi cả nhà xịu xuống.
Con gái nũng nịu: 'Mẹ ơi, mới ra trường làm gì có tiền m/ua nhà, đợi hai năm nữa con và Mã Hào tích cóp đủ tiền đặt cọc sẽ m/ua.'
Tôi đành chấp nhận vì con quyết tâm lấy chồng.
Kết quả 10 triệu lễ vật cũng chỉ là hứa suông.
Tôi chưa thấy đồng nào, hỏi thì con bảo mẹ chồng đã đưa thẻ nhưng bạn trai lấy lại nói có kênh đầu tư tốt.
Thế là con gái tôi xuất giá trong tay trắng.
Tôi tặng một chiếc BMW.
Con bé ôm tôi khóc nức nở: 'Mẹ ơi, con nhất định sẽ hạnh phúc.'
Thằng rể cũng nói: 'Mẹ yên tâm, con sẽ nâng niu Điền Điềm như tròng mắt.'
03
Vậy mà mới nửa tháng sau, con gái mặt mày bầm dập về nhà, khóc lóc kể Mã Hào đ/á/nh nó, túm tóc đ/ập đầu vào tường khiến nó tưởng không gặp lại mẹ được nữa.
Nỗi sợ này tôi từng trải, tôi hiểu.
Tôi ôm ch/ặt con, vừa gi/ận vừa xót: 'Đừng sợ, có mẹ đây.'
Hồi nhỏ, khi bố nó nổi cơn, con bé cũng r/un r/ẩy như vậy, tôi cũng ôm nó, vỗ về và lặp đi lặp lại: 'Đừng sợ, có mẹ đây.'
Con gái muốn ly hôn, không chịu nổi người chồng b/ạo l/ực, nó khóc: 'Con không muốn lấy người như bố, không muốn con cái trải qua tuổi thơ như con. Mẹ ơi, con phải ly hôn!'
Con rể hôm sau đến nhà, quỳ trước mặt tôi cúi lạy.
'Mẹ, con sai rồi! Mẹ đ/á/nh con đi!'
Hắn cầm tay tôi tự t/át vào mặt mình. Khoảnh khắc ấy, tôi như thấy chồng cũ sống dậy.
Đúng là oan h/ồn không tan.
Tôi đỡ hắn dậy, dịu dàng khuyên: 'Vợ chồng sống cùng đâu tránh khỏi xích mích. Điềm Điềm tính hơi trẻ con, làm chồng phải nhường nhịn chứ sao lại động tay chân?'
'Mẹ nói phải, con sẽ sửa, nhất định sửa.'
Mặt con rể thành khẩn như chó nịnh chủ.
Con gái nhất quyết không về, khóc lóc: 'Mẹ ơi, con không về, con muốn ly hôn.'
Tôi cũng xót ruột định bảo ở lại.
Mã Hào nắm tay con bé, giọng nhỏ nhẹ mà đầy đe dọa: 'Được, con không về thì bố ở đây luôn. Nhưng con biết đấy, bố thích nhậu, s/ay rư/ợu lỡ nhầm mẹ thành con thì ch*t.'
04
Con gái đột nhiên nín khóc, mặt lộ vẻ sợ hãi và cam chịu.
Nó đành về.
Tôi thu xếp đồ đạc, con bé ôm tôi không rời.
Tôi an ủi: 'Không sao đâu, vợ chồng trẻ cãi nhau là thường. Vài hôm nữa mẹ qua thăm con.'
'Mẹ...'
Đôi mắt đỏ hoe, con bé bước đi quay lại liên tục.
Đúng là đồ ngốc, làm mẹ sao yên lòng được? Vừa tiễn chúng đi, tôi mở két sắt lục tìm hồ sơ.
Chẳng có gì ngoài hợp đồng bảo hiểm nhân thọ đôi bên làm hồi cưới.
Sau khi chồng ch*t, tôi luôn nghĩ t/ai n/ạn có thể ập đến bất cứ lúc nào nên m/ua gói cao cấp nhất.
Dĩ nhiên, tôi công bằng - người thụ hưởng của hai đứa đều ghi tên nhau.
Nhìn ngày hiệu lực, hợp đồng đã có giá trị.
Tôi dọn dẹp nhà cửa, nhờ môi giới rao b/án căn hộ hiện tại.
05
Xong xuôi, tôi báo con gái sẽ qua thăm.
Con bé ở tỉnh xa, vé máy bay cả triệu.
Lần đầu đi xa như vậy, tôi chỉ mang theo thẻ ngân hàng, vài bộ đồ, trang sức quan trọng đều gửi két an toàn.
Con gái vui mừng ra đón.
Một mình nó.
Tôi hỏi: 'Mã Hào đâu?'
Nó bảo chồng bận làm thêm giờ.
Tôi thấy vết bầm trên tay con, gò má sưng húp nhưng nó giấu giếm, cười gượng: 'Mẹ ơi, có quán ăn ngon lắm, mình đi ăn trước đi.'
Bình luận
Bình luận Facebook