Sau khi phát hiện chú tôi ngoại tình, tôi hỏi mẹ phải làm sao.
Mẹ tôi nhìn tôi với ánh mắt gh/ê t/ởm: 'Chú mày chỉ phạm phải sai lầm mà đàn ông nào cũng mắc thôi, có gì đâu mà?'
'Thím mày còn chưa lên tiếng, đến lượt con lo chuyện bao đồng?'
'Đúng dịp, chuyển lương tháng này của con cho chú mày. Chú ấy đang yêu đương, không thể thiếu tiền được.'
Tôi thán phục sự rộng lượng của mẹ.
Chồng bà và em trai bà đang lén lút với nhau, thế mà bà còn chu cấp tiền bạc ủng hộ.
Cái tấm lòng bao dung này, đủ để tôi học hỏi cả đời.
1
Lúc đầu phát hiện chú Thành Minh và bố tôi thường xuyên ra vào cùng một căn phòng, tôi chỉ nghĩ bố mình thật dễ tính.
Xét cho cùng mẹ tôi là người quá nuông chiều em trai, ngay cả căn nhà mới chú m/ua năm ngoái cũng dùng tiền lương của bố tôi.
Bố không những không truy c/ứu, còn thân thiết với chú hơn cả anh em ruột.
Nhưng sau nhiều lần thấy bố mặt mày tái nhợt, bước đi khép nép, tôi chợt nhận ra điều bất ổn.
Chú Thành Minh là người song tính.
Chú cao 1m85, vai rộng eo thon, ngoại hình rất ưa nhìn.
Nhưng qu/an h/ệ vợ chồng với thím rất tồi, cách vài hôm lại bỏ nhà đến ở nhà tôi.
Ban đầu mẹ bắt chú ngủ phòng tôi, còn tôi phải ra sofa ngủ.
Sau không hiểu sao bố lại lần đầu tiên phản đối mẹ.
'Yến Yến đã lớn rồi, con gái sao lại ngủ phòng khách?'
'Em với con gái ngủ chung, để Thành Minh ngủ với anh là được.'
Chú vui vẻ đồng ý, mẹ dù không hài lòng cũng đành sang ngủ cùng tôi.
Trước khi ngủ bà còn quát m/ắng tôi thậm tệ.
'Mày khôn thật đấy, biết đi nịnh chú mày nhỉ!'
'Ngủ sofa thì sao? Phải nhớ từng viên gạch trong nhà này đều của mẹ, cho mày ngủ sofa đã là ân huệ rồi.'
'Thôi tắt đèn ngủ đi! Ngày mai dậy dọn nhà cho sạch sẽ.'
Tôi dạ vâng.
Hôm sau khi dọn đến phòng ngủ chính, mùi hương kỳ lạ xộc thẳng vào mũi.
Ánh mắt dừng lại ở những cục khăn giấy vương vãi trong thùng rác, tôi buồn nôn đến nín thở.
Chú ơi chú, mẹ tốt với chú thế cơ mà.
Sao chú nỡ ra tay với người đàn ông bà yêu quý chứ?
2
Tôi quyết định phải nói cho mẹ biết sự thật.
Dù đ/au lòng nhưng biết đâu mẹ tỉnh ngộ, từ bỏ thói quen nuông chiều vô điều kiện nhà chú.
Chuyện này dù sao cũng phải làm.
Nhưng nếu không có bằng chứng, mẹ sẽ m/ắng cho một trận.
Thế là nhân lúc bố mẹ vắng nhà, tôi thử dò la chú.
'Sao chú cãi nhau với thím mà vui thế ạ?'
Chú đang nằm dài trên giường chơi điện tử, mặt hồng hào trông rất phong độ.
Vì tâm trạng tốt, hiếm khi chú không càu nhàu với tôi.
'Con mụ đi/ên thím mày ấy à, ai sống với nó cũng phát đi/ên.'
'Chú mà tức với nó chỉ tổ đoản thọ, kệ nó tự sôi m/áu đi.'
Tôi lắc đầu: 'Thím là người nhà ta tốn kém bao nhiêu mới cưới về mà.'
'Chú ơi, giờ ki/ếm vợ khó lắm, hay chú xuống nước xin lỗi đi?'
Chú liếc tôi một cái trong lúc chơi game, khóe miệng nhếch lên.
'Đàn bà không có đàn ông thì đầy đường à?'
Tôi không phản ứng với câu nói đó, vì mắt đã dán vào đường viền quần l/ót lộ ra ở eo chú.
Chiếc quần l/ót màu hồng nóng bỏng - đúng là đồ của bố tôi.
Chính cái quần này đã khiến bố bị mẹ m/ắng không biết bao lần.
Mặt tôi đơ lại, lặng lẽ rời khỏi phòng.
Tối đó khi mẹ về, tôi kéo bà vào phòng thủ thỉ.
'Mẹ ơi, con có chuyện hệ trọng.'
Bà quẳng tay tôi ra: 'Nói nhanh!'
'Chú còn đợi canh, mẹ phải nấu gấp đây.'
Chuyện trọng đại này có thể ảnh hưởng qu/an h/ệ vợ chồng và tình chị em của mẹ.
Tôi thận trọng nói:
'Mẹ ơi, hình như chú ngoại tình.'
Mẹ tôi bình tĩnh hơn tưởng tượng, thậm chí còn bật cười.
'Thằng khốn, bảo sao nó không chịu về nhà.'
Tôi choáng váng trước phản ứng của mẹ, định kéo bà đi xem chú mặc quần l/ót của bố.
Nhưng mẹ phủi tay tôi ra.
'Chú mày chỉ phạm phải sai lầm mà đàn ông nào cũng mắc thôi, có gì đâu mà?'
'Thím mày còn chưa lên tiếng, đến lượt con lo chuyện bao đồng?'
'Đúng dịp, chuyển lương tháng này cho chú mày. Chú ấy đang yêu đương, không thể thiếu tiền được.'
Nói xong bà còn chỉ thẳng mặt cảnh cáo tôi.
Nhìn bóng lưng mẹ, tôi đờ đẫn cả người.
Nhưng mẹ ơi, người chú ngoại tình là chồng mẹ đấy.
Tôi thán phục sự rộng lượng của mẹ.
Chồng mình và em trai lén lút với nhau, bà còn chu cấp tiền bạc ủng hộ.
Cái tấm lòng bao dung này, đủ để tôi học hỏi cả đời.
3
Bữa cơm, mẹ còn đặc biệt rắc thêm kỷ tử vào canh.
Lại hầm cả canh ngưu bàng.
Bà ân cần dọn lên trước mặt chú.
'Ăn nhiều vào, đàn ông phải bồi bổ.'
Chú ngẩn người nhìn mấy hạt kỷ tử lềnh bềnh, khóe miệng dần nở nụ cười đầy ẩn ý.
'Cảm ơn chị, vẫn là chị biết lo.'
Mẹ hài lòng cười, ánh mắt dừng ở bố lại chần chừ.
Đang định múc canh cho bố thì bị ngăn lại.
'Thôi, để Thành Minh uống đi.'
Mặt mẹ đỏ gay, đặt bát xuống rất mạnh.
Miệng lẩm bẩm 'không biết điều'.
Nhưng bố lại ra vẻ ngại ngùng, thì thầm vào tai chú:
'Cậu ăn nhiều vào, ăn gì bổ nấy.'
Liếc thấy hai người đỏ cả tai, tôi suýt ói hết cơm.
Bốn người ngồi quanh bàn với tâm tư khác nhau, không khí kỳ quái đến rợn người.
Tôi cúi xuống xem điện thoại cho đỡ ngượng.
Vô tình thấy dưới bàn ăn, hai đôi chân đã quấn lấy nhau từ lúc nào.
Gi/ật mình đến rơi cả đũa.
Cả ba người đồng loạt nhìn về phía tôi.
Bình luận
Bình luận Facebook