11
Những người trong phòng bệ/nh nhìn nhau, rồi cùng đổ dồn ánh mắt về phía Thái Tân Long. Đã nằm viện rồi, ai mà có tâm trạng tốt được? Đấm vài quyền không những giúp thằng nhãi này đỡ ngứa ngáy mà còn xả được stress. Hơn nữa, Thái Tân Long từ khi vào viện đến giờ chẳng chịu yên, nhiều người đã thấy gh/ét cay gh/ét đắng. Tuy nhiên phần đông vẫn còn giữ chút lương tri, chỉ có mỗi tên tóc vàng mặt mày bầm dập là đang ngứa ngáy tay chân. Tên tóc vàng bật dậy khiến Thái Tân Long khiếp đảm. May lúc này Lý Tú Đậu xuất hiện, cô ta vừa hỏi han ân cần vừa múc một bát canh gà định đút cho hắn. "Này tiểu muội, hai người cũng trắng trợn quá đấy. Mấy hôm trước còn nằm trên giường cưới hôn hít, giờ anh ta nhập viện cô lại tận tay chăm sóc. Hay là cô khát đàn ông đến thế?" Đáng nói là bố đẻ của Lý Tú Đậu đang nằm ngay cạnh mà chẳng thấy cô quan tâm lấy một lời. "Anh đừng có nói bậy!" Lý Tú Đậu tức gi/ận nhưng không dám đối đầu trực tiếp với tôi. "Con gái nhà lành mà không biết giữ mình, dù sao cũng nên đợi bọn tôi ly hôn trước chứ. Không người ngoài lại tưởng cô sốt cả đàn ông." Tôi lắc đầu chép miệng, phất tay áo thong thả rời khỏi bệ/nh viện. Ánh mắt mọi người trong phòng dành cho Lý Tú Đậu và Thái Tân Long lập tức thay đổi. Giấy đăng ký kết hôn là thật, vậy Lý Tú Đậu chính là kẻ cố tình làm kẻ thứ ba, còn Thái Tân Long là đạo chồng. Hóa ra trước giờ họ đã thông cảm nhầm cho đôi nam nữ bạc tình này! Đêm đó, khi mọi người đã chìm vào giấc ngủ, Lý Tú Đậu trải chiếu nằm dưới đất cạnh giường Thái Tân Long. Tên tóc vàng lén lút tiếp cận, tránh mặt cô ta. Đến bên giường, hắn nhanh như c/ắt bịt miệng Thái Tân Long rồi trút những cú đ/ấm dồn dập vào bụng. Trong bóng tối, đến khi Thái Tân Long đ/au đớn tỉnh dậy thì kẻ tấn công đã biến mất. Nhưng tình hình của hắn trở nên tồi tệ, nôn ra một bãi m/áu tươi và phải đưa vào phòng mổ khẩn cấp. Hôm sau khi tôi đến, bầu không khí trong phòng căng như dây đàn. Hai cảnh sát đang tiến hành thẩm vấn.
12
Tôi liếc nhìn xung quanh, dừng mắt ở Thái Tân Long đang trông thê thảm hơn hôm qua thì đã hiểu đầu đuôi. Giả vờ ngạc nhiên hỏi: "Có chuyện gì thế? Sao lại làm phiền các đồng chí công an đến đây?" Mọi người trong phòng thi nhau kể lể, Lý Tú Đậu thì không ngừng nguyền rủa, đòi bắt bằng được kẻ dám hại "Tân Long ca". Chú hai im lặng nằm yên, giao lưu ánh mắt với tôi rồi lại quay đi. Tôi cười khẽ, nói thẳng với cảnh sát: "Các đồng chí đừng tốn công nữa, chẳng có ai rảnh đ/á/nh lén lão Thái đâu. Do thể trạng yếu nên mới sinh bệ/nh cảnh thế này thôi." Lý Tú Đậu gào lên: "Các đồng chí đừng nghe cô ta! Rõ ràng có kẻ hại Tân Long ca, phải bắt cho được hung thủ!" Tôi lại lôi cuốn sổ đỏ ra: "Thật sự không cần đâu ạ, đây là chuyện nội bộ gia đình, chúng tôi tự giải quyết được." Là người nhà nạn nhân nhất quyết không báo án, cảnh sát đành bó tay. Còn Thái Tân Long thì miệng méo xệch, ậm ừ mãi chẳng nói nên lời. Khi cảnh sát rời đi, tên tóc vàng nằm cạnh cửa sổ thở phào nhẹ nhõm. Tôi vỗ vỗ đầu Thái Tân Long, hắn gi/ận dữ mà không dám hé răng. Tối hôm đó, bố mẹ Thái Tân Long vội vã chuyển viện cho con trai. Gần một tháng sau tôi không quấy rầy nhà họ, cho họ thời gian hồi phục. Đợi đến lúc thích hợp, tôi lại bắt đầu cuộc vui.
13
Đêm xuống, bố mẹ Thái Tân Long tan làm về nhà. Vừa mở cửa, tôi và hai anh trai đã lững thững tiến vào. Thấy chúng tôi, hai vị biến sắc. Chưa kịp đóng cửa, anh cả đã chặn lại, chúng tôi đường hoàng xông vào. "Ô, vừa kịp giờ cơm tối nhỉ." Anh hai nháy mắt đắc ý. Lý Tú Đậu bưng mâm cơm từ trong bếp ra, Thái Tân Long ngồi xe lăn đợi sẵn. "Cuộc sống sung sướng gh/ê ha." Tôi vẫy tay gọi hai anh: "Ăn cơm trước đã, việc gì tính sau. Bao năm nay chưa được nếm tài nấu nướng của Tú Đậu, hôm nay đúng là hữu duyên." Ba chị em tôi ngồi vào mâm, cả nhà họ Thái đứng nhìn mà tức anh ách. Nhưng mời họ cùng ngồi thì chắc chắn không dám. Sau bao nhiêu biến cố, họ đã hiểu rõ bản chất chúng tôi. Có cuốn sổ đỏ trong tay, tôi thừa sức tùy ý hành động mà không cần báo trước. No nê xong xuôi, thấy vẻ uất ức của Thái Tân Long, bàn tay tôi lại ngứa ngáy. Quả không sai khi người ta nói bạo hành gia đình chỉ có 0 hoặc vô số lần, đúng là gây nghiện thật. Bước tới, tôi vả một cái đôm đốp vào mặt hắn. Mặt Thái Tân Long đỏ ửng lên vì đ/au. "Chị... em có làm gì sai đâu? Sao chị lại đ/á/nh em?" Hắn lắp bắp. "Tay ngứa, nhìn mặt mày là phát bực." Tôi đáp không chút ngượng miệng. Hai anh trai tiếp lời: "Hai người là vợ chồng, em đ/á/nh là phúc cho mày đấy. Bị đ/á/nh thì chịu, còn dám càm ràm thì ăn đ/ấm của anh đây." Thái Tân Long im thin thít. Sau trận đò/n, tôi khoan khoái tuyên bố: "Nói thật, bạo hành gia đình đã quá đã. Giải tỏa stress cực kỳ. Lần sau chị lại đến nhé." Vừa rời khỏi, cả nhà họ Thái đã òa khóc thảm thiết quanh Thái Tân Long.
14
Chỉ một ngày sau, Lý Tú Đậu đã tìm đến đòi ly hôn. Chúng tôi hẹn nhau ở quán cà phê. Cô ta mở màn: "Lý Nguyên Nguyên, Tân Long ca muốn ly dị, cô đi làm thủ tục với tôi." Tôi đảo mắt nhìn cô ta từ đầu đến chân, chợt nhận ra cách đặt tên của chú quả không sai. Đúng là cái đầu "Tú Đậu" - đậu phụ thối. "Này Tú Đậu, nên nhờ người có n/ão đến đàm phán. Cô đi khám đi, đần độn không đ/áng s/ợ bằng việc nó có thể di truyền đấy."
Bình luận
Bình luận Facebook