tính chất trễ của tim

Chương 2

14/06/2025 23:09

Cố nén đi sự châm biếm trong ánh mắt, tôi hỏi lại anh.

"Phong cách ăn mặc của Ôn Oánh không đẹp sao? Nhiều bạn nam trong lớp khen cô ấy mặc đẹp mà."

Anh kh/inh khị cười: "Em tưởng họ khen quần áo sao? Bọn họ chỉ nghĩ đến chuyện giường chiếu thôi."

Tôi há hốc miệng, cảm giác chua xót nghẹn ứ nơi cổ họng. Muốn hỏi anh: Thế anh thì sao? Cũng bao gồm trong số đó à?

Thôi, tôi cũng chẳng quan tâm câu trả lời của anh nữa.

"Anh đã xem tin nhắn em gửi tối qua chưa?"

Sau khi chơi bời với Ôn Oánh tối qua, chắc là mệt lả rồi. Đến tin nhắn chia tay của em cũng lười xem.

"Tin nhắn gì vậy? Xin lỗi em yêu, tối qua anh ngủ sớm, điện thoại để trên bàn sạc pin nên có lẽ bỏ lỡ."

Tôi chẳng thiết nghe lời bao biện. Chỉ bình thản nhìn anh lấy điện thoại, chờ đợi hồi âm muộn màng.

05

Nhìn rõ nội dung tin nhắn, Lạc Tu giãn đồng tử, ngẩng đầu nhìn tôi đầy hoảng hốt.

Lúc này, anh chẳng còn lèo nhèo nữa.

Kéo tôi ra góc hành lang, anh năn nỉ: "Thấm Thấm, anh sai rồi được chưa? Em đừng gi/ận nữa."

Từng lời nói chân thành của anh càng khiến tôi thấy bản thân thảm hại. Tôi nhìn thẳng vào mắt anh, cố tìm chút ăn năn. Vô vọng.

Lau đi giọt nước mắt yếu đuối, tôi cười tự giễu: "Ừ, vậy anh nói xem anh sai chỗ nào?"

Anh ngập ngừng: "Anh... em nói anh sai chỗ nào thì anh sửa chỗ đó. Anh có thể thay đổi tất cả, em yêu à."

Không phải lỗi lầm nào cũng sửa được, và có cơ hội sửa chữa. Tôi hít sâu, gồng mình ổn định cảm xúc.

"Lạc Tu, chuyện xảy ra trên con đường từ thư viện đến nhà ăn tối qua, em đã thấy hết rồi."

Tất cả. Những việc anh làm, lời anh nói, từng chữ đ/âm tim em tơi tả.

Anh thoáng nét hốt hoảng. Đột nhiên nắm ch/ặt vai tôi, quả quyết: "...Thấm Thấm, em nhìn nhầm rồi, đêm tối như thế chắc em nhận nhầm người rồi."

"Thấm Thấm, anh tưởng em khác mấy cô gái kia, em ngây thơ trong sáng."

"Ngoan, đừng học đòi mấy cô gái hư hỏng, đừng làm lo/ạn. Anh có thể bao dung vài tính khí nhỏ của em, nhưng đừng đòi chia tay. Em quên sao, để đến được với anh em đã vất vả thế nào."

Lời đe dọa trắng trợn. Thật mỉa mai thay. Anh lấy tình cảm của em làm vũ khí. Như đoá hồng em tặng bị anh biến thành d/ao đ/âm tim, m/áu tóe.

Tôi giơ điện thoại cười khẩy: "Lạc Tu, anh không muốn em công bố video tối qua đâu nhỉ?"

Như thế, sẽ quá x/ấu hổ. Tôi vẫn muốn giữ thể diện cho cả hai.

"Đừng tự lừa dối nữa, chia tay đi."

Lợi dụng lúc anh sửng sốt, tôi gi/ật vai thoát khỏi vòng tay, chân cao gót vấp phải hòn đ/á. Mắt cá đ/au nhói.

Anh gi/ật mình, cúi xuống đỡ. Tôi né tránh. Bàn tay anh lơ lửng giữa không trung rồi buông xuôi, nhíu mày: "Lâu Thấm, nói cho cùng là em từ chối anh trước. Anh đi tìm người khác cũng hợp tình hợp lý."

06

Ba tháng trước, chúng tôi đi du lịch, chung giường. Không khí lãng mạn, từ nụ hôn đến áo quần tung tóe. Mọi thứ tưởng thuận buồm xuôi gió.

Nhưng đến phút cuối. Tôi sợ hãi, đẩy anh ra. Lúc đó anh tuy khó chịu nhưng vẫn an ủi, kiên nhẫn chờ đợi.

Vậy mà... chờ đợi của anh là đi tìm người khác?

"Lạc Tu, đồ khốn!"

Tôi giơ tay t/át. Anh chộp cổ tay, lạnh lùng: "Lâu Thấm, đàn ông ai chả thế. Em đẹp nhưng quá khép kín. Trên giường vẫn phải là đàn bà như Ôn Oánh mới hứng thú..."

Ánh đông tái nhạt xuyên qua khung cửa, in bóng hai kẻ giằng co lên tường. Một bóng người chạy xô tới, xô đẩy chúng tôi.

Cô ta lao vào ng/ực Lạc Tu. Anh vô thức ôm lấy. Động tác tự nhiên đến mức chính anh cũng không nhận ra.

"Thấm Thấm, em có sao không?" Lạc Tu liếc nhìn tôi, vội vàng đẩy Ôn Oánh ra. Nhưng bị cô ta ôm ch/ặt cánh tay.

Ôn Oánh mặt tái mét: "Lạc Tu, em... em đèn đỏ rồi. Anh m/ua giúp em băng vệ sinh được không?"

Nhìn vệt m/áu trên váy ngắn, Lạc Tu siết ch/ặt tay rồi buông ra. Cởi áo khoác đắp lên người cô ta.

Khi Lạc Tu mặc mỗi chiếc áo len lao vào giá lạnh, tuyết đầu mùa lất phất rơi. Từng bông tuyết rơi vào tim, tan thành nước rồi đóng băng.

Tim lạnh giá. Ôn Oánh siết ch/ặt áo khoác như khoe chiến lợi phẩm. Liếc tôi đầy thách thức rồi vào nhà vệ sinh.

Tôi đứng đó, bật cười chua chát. Mùa đông quả không hợp để thất tình. Nước mắt rơi là đông cứng, khóc mà lòng giá buốt.

Thực ra tôi nói dối. Tôi chưa từng quay video. Tôi thấy... thật bẩn thỉu.

07

Thực ra chúng tôi đã cãi nhau vì Ôn Oánh trước đây. Không phải vì Lạc Tu thích cô ta. Mà vì gh/ét, gh/ét cay gh/ét đắng, luôn bắt tôi tránh xa loại người này.

Hồi mới nhập học, Lạc Tu đã có á/c cảm với Ôn Oánh. Lúc anh giúp tôi kéo vali vào ký túc, thấy Ôn Oánh mặc váy bó ngồi sửa soạn. Nghe tiếng động, cô ta vén tóc cười quyến rũ với... Lạc Tu.

"Chào cậu, mình là Ôn Oánh. Cho mình xin số nhé?"

Lạc Tu nhíu mày bỏ đi. Sau đó dặn dò tôi: "Tránh xa đứa mặc đồ hở hang đó ra. Em ngây thơ, đừng để nó làm hư."

Danh sách chương

4 chương
14/06/2025 23:12
0
14/06/2025 23:10
0
14/06/2025 23:09
0
14/06/2025 23:07
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu