Thể loại
Đóng
123
@456
Đăng xuất
- TocTruyen
- Mèo nhỏ thích ăn Quýt
- Cuộc Săn Đuổi
- Chương 9
Tôi đứng trong văn phòng, lặng lẽ nhìn quả tên lửa x/é gió lao vút qua bầu trời, phía sau kéo theo một vệt khói màu rực rỡ.
Một giây… hai giây… ba giây…
Tất cả mọi người đều nín thở.
Đúng như dự đoán, tại tọa độ mục tiêu — hành tinh bỏ hoang kia — không hề vang lên tiếng n/ổ long trời lở đất.
Sau khoảnh khắc im lặng ngắn ngủi, trong ánh mắt dân chúng chỉ còn lại sự thất vọng kéo dài.
Tôi bình thản thu lại tầm mắt, đặt tay lên tay nắm cửa văn phòng, xoay người rời đi.
Bất chợt, phía sau bùng lên tiếng hoan hô chấn động trời đất.
“Thành công rồi! Thật sự thành công rồi! Tên lửa liên hành tinh thành công rồi!”
“Hóa ra tên lửa liên hành tinh là có thật! Chấp hành quan không hề lừa chúng ta!”
“Lần này nhất định phải khoe cho đám binh lính Đế quốc biết, Liên Minh chúng ta chẳng kém gì bọn họ!”
Tôi không dám tin, quay phắt người lại.
Trên màn hình lớn là hình ảnh trực tiếp — một vụ n/ổ chưa từng có đang lan rộng khắp hành tinh kia, lửa khói cuồn cuộn, mặt đất rung chuyển, đủ khiến người ta rúng động từ thể x/á/c đến linh h/ồn.
Cả Liên Minh như sôi trào, ăn mừng tin tức khiến người người phấn khích này.
Tôi chậm rãi ngẩng mắt, nhìn về phía xa — nơi có người đang đứng trong khoang phi hành khí.
Hắn đứng đó, khóe môi cong lên, đôi mắt xanh lục nhạt vẫn đẹp như lần đầu tôi gặp.
Cùng lúc ấy, chiếc khuy măng-sét đen trong tay tôi vang lên giọng nói quen thuộc, dịu dàng như xuyên qua hàng tỷ năm ánh sáng.
“Chấp hành quan, có lẽ… ngài nên thử tin tôi nhiều hơn một chút.”
Phi hành khí của Lạc Nhân Hi hạ xuống trên nóc tòa nhà Liên Minh, phó quan mở cửa cho hắn.
Hắn bước đến bên tôi, sóng vai nhìn màn hình lớn, khẽ hỏi:
“Thích không?”
Tôi nghiêng đầu nhìn hắn:
“Ừm… cũng tạm.”
Lạc Nhân Hi thuận thế vòng tay ôm lấy eo tôi, gần như tham lam hít lấy mùi hương từ tuyến thể của tôi.
“Chấp hành quan, bây giờ… đến lượt ngài giúp tôi một việc rồi.”
Câu nói không đầu không cuối khiến tôi khẽ nhíu mày:
“Giúp chuyện gì?”
---
Nếu nói Liên Minh lúc này là vạn nhà đèn sáng, khắp nơi tưng bừng,
thì trong tẩm cung của Hoàng đế Đế quốc lại là một cảnh gà bay chó chạy.
Hoàng đế Đế quốc ném thẳng một xấp tấu chương vào mặt Lạc Nhân Hi.
“Một vạn quả tên lửa chỉ để đổi lấy một nụ cười mỹ nhân. Lạc Nhân Hi, con đúng là ra tay không nhỏ.”
“Con có biết Bộ trưởng Tài chính ôm đùi ta khóc suốt cả buổi chiều, thiếu chút nữa thì tr/eo c/ổ t/ự v*n không?!”
Lạc Nhân Hi mặt dày mày dạn ôm lấy một chân của phụ hoàng mình.
“Phụ hoàng, người nghe nhi thần ngụy… à không, giải thích đã.”
Hoàng đế đ/au đầu xoa trán.
“Nghe nói con bị người ta ngủ xong rồi còn bị đ/á. Trẫm sao lại sinh ra một đứa vô dụng như con chứ?”
Lạc Nhân Hi — kẻ quen bị gh/ét bỏ: “……”
Hoàng đế thở dài một hơi, rồi hỏi:
“Nói đi, rốt cuộc con coi trọng ai?”
“Chỉ cần con không ngủ thẳng với Chủ tịch Liên Minh thì Đế quốc vẫn còn—”
Giọng Lạc Nhân Hi nhỏ dần:
“Không phải… nhưng cũng gần như vậy. Nhi thần ngủ với người đó. Hắn tên là Bạch Hành Lâm.”
Biểu cảm của Hoàng đế lập tức trở nên khó diễn tả.
“Là… Bạch Hành Lâm mà trẫm đang nghĩ tới sao?”
Nhận được cái gật đầu x/á/c nhận, Hoàng đế hít sâu một hơi.
“Con ngủ với hắn… mà hắn thật sự không b/ắn nát đầu con à?”
Ông nuốt nước bọt, chậm rãi nói tiếp:
“Vậy thì hắn đối với con… e là chân ái thật rồi.”
Lạc Nhân Hi hoàn toàn không cảm nhận được sự tuyệt vọng của phụ hoàng, ngược lại còn thêm mắm dặm muối:
“Dĩ nhiên là chân ái. Hắn đối với nhi thần khác hẳn với người khác — ngoan ngoãn nghe lời, dịu dàng như nước, sống ch*t một lòng, giống mèo con lắm, đến cắn người cũng không nỡ…”
Bên trong không khí cha con hòa thuận vô cùng.
Bên ngoài thì áp suất thấp đến cực điểm.
Nội giám cúi đầu r/un r/ẩy, nghe những lời kia mà không dám liếc tôi lấy một cái.
Tôi một tay đút túi áo choàng, cong môi cười nhạt.
“Vào thông báo đi.”
Nội giám như được đại xá, vội vàng chạy vào.
“Bệ hạ, chấp hành quan Bạch của Liên Minh xin yết kiến.”
Tôi được mời vào trong, gặp vị Omega Hoàng đế trong truyền thuyết của Đế quốc — một Alpha phân hóa lần hai thành Omega, từng dùng th/ủ đo/ạn sấm sét dẹp yên phản lo/ạn, vững vàng ngồi trên ngai vàng. Ngay cả tôi cũng không thể không bội phục khí phách ấy.
Thế nhưng giờ đây, vị Hoàng đế từng trải sóng gió này lại gặp phải cửa ải lớn nhất đời mình, lúng túng hiếm thấy. Ông nuốt nước bọt mấy lần mới dè dặt mở miệng:
“Chấp hành quan… trẫm nghe nói, Hoàng thái tử và ngài…”
Tôi thản nhiên liếc qua Lạc Nhân Hi.
Một lát sau mới thu hồi ánh nhìn, chậm rãi nói:
“Quả thật tôi và điện hạ đã gặp nhau vài lần…”
Hoàng đế thở phào nhẹ nhõm.
May quá, chỉ gặp vài lần thôi.
Chắc chỉ là con trai mình đơn phương tương tư.
Tôi ngừng lại, rồi thong thả nói tiếp:
“Hiện tại, hắn là Alpha của tôi.”
Hoàng đế lập tức đứng hình trong gió.
Tôi ngước mắt nhìn Lạc Nhân Hi.
Ánh nhìn giao nhau giữa không trung, tôi dứt khoát bồi thêm một nhát chí mạng:
“Nhưng có một câu hoàn toàn là hắn nói khoác.”
“Một vạn quả tên lửa — tôi không hề cười.”
---
Phó quan cầm hồ sơ đến gặp tôi.
“Chấp hành quan… ngài thật sự vẫn muốn từ chức sao?”
Tôi không nhìn phó quan, chỉ nhận lấy hồ sơ, ký tên mình lên đó.
“Liên Minh cần một người lãnh đạo tuyệt đối trung thành với Liên Minh, đủ quyết đoán và sắt đ/á.”
“Còn tôi — không phải người như vậy.”
Phó quan rời đi.
Tôi đứng trong máy phi hành, trước mắt là dải ngân hà mênh mông trải rộng.
Tinh không bao la vô tận, ch/ôn vùi không biết bao nhiêu d/ục v/ọng và dã tâm.
Những bí mật và điều chưa biết — thứ nên xuất hiện, thứ không nên xuất hiện — đều mê hoặc con người như th/iêu thân lao vào lửa.
Chúng ta không biết tương lai có còn ai mở lại chiếc hộp Pandora hay không, cũng không biết tinh không sẽ đi về đâu.
Nhưng ít nhất, thế hệ chúng ta đã làm những gì nên làm.
Tôi lại nhớ đến thí nghiệm 635 thảm khốc năm ấy.
Khoảnh khắc tên lửa rơi xuống, linh h/ồn tan biến trong chớp mắt.
Tôi ngồi trong phòng chỉ huy, tận mắt chứng kiến sư huynh, sư đệ thân cận bị x/é nát thành m/áu thịt, đầu óc ong ong rồi trống rỗng.
Tôi tháo sợi dây chuyền thánh giá pha lê trên cổ xuống.
Rhine nói tôi là thánh nhân.
Tề Thanh nói tôi là kẻ đạo đức giả.
Nhưng bọn họ… đều sai rồi.
Bình luận
Bình luận Facebook