“Cậu đừng bị cái mê bé đó lừa gạt đấy nhé.”
Cố Vinh Vinh vừa dứt lời, xung quanh cô lập tức hùa theo:
“Đúng trai ơi, Gia chẳng thứ gì tốt cả đâu.”
“Chắc vẫn chưa biết cô ta nhỉ?”
Nghe Vinh Vinh đám không ngừng bôi nhọ nhíu mày không nhịn được.
Trong lòng vô cùng bực bội vẫn lo Trước quen Nhượng, từng yêu đương lần. Những kiện tốt một chút, hầu như sau nghe Vinh Vinh lời này đều thay ánh mắt tôi, chưa đầy ngày sau là chia tay.
Nghĩ đây, không nhịn được ngẩng đầu Nhượng. Nhưng sẽ ánh mắt thay đổi, thì hiện Nhượng chẳng thèm ý tôi.
Anh chỉ lạnh lùng Vinh Vinh. Đợi bọn họ xong, lạnh giọng: “Nói xong rồi hả?
“Vậy nói.
“Xin lỗi thông báo với bạn, lời vừa đều ghi âm lại, xâm phạm danh dự khác, hoàn toàn thể kiện bạn.
“Nhưng nghĩ dám vu khống vợ như hẳn chuẩn bị tinh thần hậu rồi chứ?”
Trình Nhượng xong lập tức rút điện thoại gọi cho luật sư. giọng túc anh, Vinh Vinh đám sợ hãi, định xin tha thứ.
Nhưng Nhượng không cho họ cơ hội, tay dắt đi. Tôi im dẫn đi. Đến chỗ khuất tầm mắt, Nhượng mới trở lại dàng, gi/ận dữ nói: “Tức ch*t đi được! Dám x/ấu em! Không bắt chúng nó cơm tù thì không gi/ận!
“Không luật sư định không được hòa giải.”
Anh vừa vừa lấy điện thoại tin. Nhìn Nhượng tức gi/ận vì sững.
Chưa gì, Nhượng quay cười khẽ: “Sao thế? Bị phong thái 2m8 chinh phục rồi hả?”
Nhìn đôi mắt đen hớn anh, tim rộn, cười nhẹ lên anh: “Ừ, hơn rồi.”
Nghe lời tỏ tình táo bạo, Nhượng ửng đỏ vẫn ra “Vậy muốn thể hiện gì không?”
Tôi: “?”
Thấy không hiểu, quay hướng khác, lộ ra trắng nõn, ho. Ý nhở rõ ràng.
Nhìn trơ trẽn hôn, nhướng mày “Ừ” rồi một cái mạnh lên má. Thấy kêu vui chạy. Hê hê, cảm giác không tồi.
06
Đùa giỡn suốt đường về, vừa cửa thấy bố chắn như Thần Môn.
Nhìn thái độ ngơ ngác. Nhưng thấy núi quà chất đống trước há hốc.
Quay Nhượng: “Anh yêu, bảo m/ua ít thôi mà? Anh chuyển cả siêu thị đây à?”
Nhìn rư/ợu yến sào, trà quý... tôi: “...”
07
Trình Nhượng ngây thơ chớp mắt: đầu chút quà này đâu đáng gì.”
Anh quay bố “Chú ơi, quà tuy nhỏ tình cảm cháu với Gia là chân thành.”
Tôi nghe tim bố hừ lạnh: “Chút đồ này mà muốn gái tôi? Mơ đi!
“Con gái từ nhỏ được như trứng, chưa từng xuống bếp. Sau này gả cho biết nấu không tiền là được.”
Bố dề, ý thách Tôi lo Nhượng - cậu ấm nhà giàu làm sao biết nấu nướng?
Nhưng Nhượng tự tin cười: “Vâng chú, cháu định sẽ nuôi Gia b/éo tốt.”
Anh thì “Anh nấu lâu rồi, dịp thể hiện đây.”
Nhìn dáng ông Nhượng trong bếp, líu ríu khoe với bố: thấy Nhượng trai, biết nấu lại tốt với con.”
Bố bĩu môi: “Tạm được.”
Bình luận
Bình luận Facebook